Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Võ cổ truyền có từ lâu đời, thời kỳ huy hoàng trăm hoa đua nở, có không ít kỳ tài thế giới sáng tạo ra cảm thuật đáng sợ.
Ninh Thần tin tưởng Thương Vũ Đình, sẽ không gạt minh.
Nếu như có cấm thuật này, Ninh Thân không ngại đích thân đi lấy về.
Thương Vũ Đình khuyên ngăn: "Anh, nếu như anh vượt biên giới đi qua đó, sợ là bọn họ sẽ coi anh như là người của nước địch, ắt sẽ điều động tất cả cao thủ cản trở anh, ở bên ngoài biên giới, bọn họ sẽ tuyên bố anh là Ma Chủ "Thần Vương vượt biên giới, mang theo đạo của Thần Vương, đến nước ngoài tất yếu sẽ khơi dậy sự chú ý của hàng trăm quốc gia trên thế giới, đến lúc đó, tấm nước bên ngoài chắc chắn sẽ nhân cơ hội này, phát động các cấp bậc Phong Vương để bao vây giết chết anh!" Thương Vũ Đình hết sức khuyên bảo,
Những Ninh Thần bình tĩnh nói: “Cáp Phong Vương, không một ai là đối thủ của tôi"
Ninh Thần Vương thể hiện bá khí, khiến cho Thương Vũ Đình không thể nói gì được nữa.
Đều là cấp Phong Vương, Ninh Thần lại là thần thoại bất bại, đối thủ củng cấp độ cũng không thể tiếp nổi một đạo của anh.
Nếu như Ninh Thần vượt biên giới, nắm giữ Thần Vương đạo, chắc chắn sẽ dẫn đến sóng gió kinh khủng bên ngoài biên giới.
Thương Vũ Đình lại nói: “Thời gian gần đây, ngoài biên giới điên cuồng lan truyền tin đồn anh bị trong thương nên đã rời khỏi Bắc Cành đề trị thương, giờ anh đích thân đi cướp Bồ Thiên Cấm Thuật, những người đó không những không cho, ngược lại sẽ nhân cơ hội này giậu đổ bim leo, đưa ra điều kiện hà khắc "
Ninh Thần nhíu mày lại, biết chắc những gì Thương Vũ Đình nói, đến lúc đó tất cả đều sẽ xảy ra. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net
Dù sao chuyện mà Thương Bạch Y dự đoán, từ trước đến giờ chưa bao giờ sai.
Nhưng bệnh của Ninh Quả Nhi, không thể nào kéo dài được nữa rồi. Bổ Thiên cảm thuật, Ninh Thán nhất định phải lấy cho bằng được, "Chuyện này giao cho em đi làm đi, ông cụ Đức đến Thành phố Hoa Thục không có chuyện gì làm, anh để em dẫn ông ta đi, trong vòng bảy ngày, em và ông ta sẽ lấy được Bổ Thiên cầm thuật!" Thương Vũ Đình bình tĩnh nói.
Nếu đã dám nói tới như thế, vậy thì nhất định có thể làm được.
Ninh Thần nhìn anh bạn này của mình, biết được tấm lòng của anh ta.
Thương Vũ Đình một là không muốn Ninh Thần vi Ninh Quả Nhi mà tổn hao tu vi của mình.
Hai là biết Ninh Quả Nhi không thể không cứu, vậy chuyện này chỉ có thể là mấy người bọn họ đi làm, Thần Vương không thể rời khỏi nơi này.
Chỉ nghe thấy bên ngoài vọng lại tiếng cười nhạo: "Thương Bạch Y, tên khốn nạn anh mau ra đây, còn kêu cấm vệ đến mời tôi, sao anh không đích thân đến tim tôi?"
Con sói của Đông Đô, rảo bước vào cửa, gãi đầu quét lớn: “Anh, anh đừng xen vào chuyện này, cử đề em lo." “phiền cầu rồi" Ninh Thần hai tay đáp lễ, Sắc mặt Kiểu Đông Phương và Thương Vũ Đình có chút thay đổi, nghiêng người nó qua không dám nhận khiến cho Kiều Đông Phương đen mặt lại: "Anh, anh đang làm gì thế, nếu mà anh hai Sở và anh lớn Trần biết được, hai chúng em ở đây lại còn làm khó anh thành ra như vậy, mẹ nó chắc phế bọn em luôn dó!" "Anh, anh đừng đùa bọn em, anh quên năm anh mười hai tuổi, nói lời cảm ơn với anh lớn Trần, kết quả là hai anh lớn Trần bị Quân Chủ đánh năm mươi roi, nói quân Thần Lương, tuy là có tình nghĩa đồng bào, nhưng là dựa vào thân phận cấp dưới làm việc, đó là bổn phận, không đáng nhận được chữ cảm ơn!" Đọc truyện mới nhất tại Truy ện88.net
Thương Bạch Y cũng đen mặt lại, giờ phút này run run nói
Ninh Thần khẽ cười: "Lần đó là thầy của tôi làm cho tôi thấy!" "Chúng em đương nhiên biết, năm anh mười một tuổi, nói hai chữ xin lỗi với anh hai Sở kết quả thiếu chút nữa hai anh hai Sở bị cấm vệ dẫn đi, cuối cùng là nhờ thấy hiệu trường cầu xin, chỉ bị Quân Chủ đánh hai trăm roi, thiếu chút nữa bị ngũm luôn rồi, nói là Thiếu Quân Chủ của Thần Lương, cả đời không có sai, trên người càng không thể xuất hiện bất kỳ điểm dơ nào
Kiểu Đông Phương nói ra một chút bí mật
Sự trường thành của Ninh Thần, không biết trong âm thành đã có bao nhiêu người lót đường cho anh đi
Lúc này, Ninh Thần cười khẽ: "Lần đó cũng là thấy tôi làm cho tôi xem, mong tôi có thể biết được nắm quyền Thần Lương, cần phải bỏ đi cái gì.
Muốn quản lý tốt Thần Lương, cần phải từ bỏ lòng nhân từ.
Nhân từ không quản nổi binh, đây là câu nói từ thời xa xưa.
Càng không nhắc tới mười quân đoàn của Thần Lương, đều là những binh linh ương bưởng khó thuần phục, thân là quân chủ, không cần cái gọi là lòng nhân từ, nếu không thì làm sao có thể điều hành được Thần Lương, làm thống soái Bắc Cảnh.
Nhưng Kiều Đông Phương và Thương Vũ Đình bọn họ đều biết, mấy năm qua, Ninh Thần bề ngoài ung dung dừng dựng, nhưng tận trong xương cốt lúc nào cũng trong tình trong nghĩa, chưa bao giờ vứt bỏ.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK