Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

“Ông cũng biết, đất nước đối với tôi có công ơn nuôi Ninh Thần không hề né tránh câu hỏi này.

Bùi Ngọc Cương đột nhiên người, có chút không

Ninh nhẹ giọng: tôi bảy tuổi đã xảy ra một việc ngoài ý muốn, phải rời xa quê hương đi đến Bắc Việt, lớn lên ở trường quân đội Thần Lương, những người đàn ông mình đồng da sắt đó đã che chở cho tôi lớn lên, mười ba năm công ơn dưỡng dục lớn hơn cả bầu trời!”

Lần này tới lượt Bùi Ngọc Cương kinh ngạc.

Ông ta có biết trường quân đội Thần Lương ở Bắc Việt, có thể nói đó là học viện cao cấp nhất dành cho quân nhân. Người thanh niên trước mắt vậy mà lại ở đó từ khi mới bảy tuổi, đã vậy còn trưởng thành nên người.

Bùi Ngọc Cương bị sốc, trong mắt có mấy phần kính nể.

Ông ta ngưng giọng: “Sinh viên tốt nghiệp trường quân đội Thần Lương phục vụ trong quân đội Thần Lương, sừng sững trước biên cương của đất nước, canh giữ biên cương Quốc Nguyệt, chống ngoại xâm, bảo vệ đất nước, cậu là " “Ninh Thần!”

Nói ra hai chữ này, tên của Ninh Thần sẽ không được thay

Sau khi xuất hiện, trong Bùi Ngọc Cương, cái tên này thật sự lạ

Ninh Thần cười nhẹ không giải thích thêm nhiều, để tất cả người do Bùi Ngọc Cương dẫn tới tham gia chạy thử thiết bị, còn về thẻ vàng Ninh Thần chưa từng nhận Ninh Thần cậu còn đứng được ở nơi này là do quân đội Thần Lương bảo vệ cậu lớn lên, có thể trở thành bá chủ Bắc Việt như ngày hôm nay là một sự lãng phí tài nguyên của học viện quân sự Thân Lương. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Biên cương Quốc Nguyệt mênh mông, Ninh Thần sẽ bảo vệ nó cả đời!

Đó là tín ngưỡng của Ninh Thần Vương!

Bùi Ngọc Cương cười khổ lấy lại thẻ vàng, trong mắt ông ta có vài thứ không thể giải thích được, cũng có phần cảm thấy Ninh Thần gần gũi, thân cận.

Ông ta suy nghĩ một chút liền đi ra ngoài gọi điện thoại: “Ông Triệu, mọi chuyện đã giải quyết xong! “Cậu nhóc thiên tài đó đồng ý rồi chứ gì, trước khi đi tôi có nói vớiông, chuyện này giao cho người Hoa Thục chúng tôi sẽ không có vấn đề gì cả!” Ông Triệu cộc lốc nói. tiền

Kết quả Bùi Ngọc Cương lại cười khổ: “Người ta không nhận “Đùa cái gì vậy, loại lĩnh vực cao cấp hàng đầu này cực kỳ đắt đỏ. Từ khi phòng nghiên cứu khởi xướng việc nghiên cứu chống phản lực cách đây ba mươi năm, mỗi năm đốt hơn một tỷ đô la, còn chưa đốt được nửa cái đầu, chúng ta đã cho họ ba mươi tỷ tiền thưởng để có được công nghệ, đã là tốt lắm rồi!

Ông Triệu kia tiếp tục nói.

Bùi Ngọc Cương chẳng biết làm sao, nói: "Giáo sư Ninh nhất định không nhận, tôi còn có thể làm sao, với lại có lộ ra một bí mật có thể họ cũng là đồng đội của chúng ta!” “Thật sao?"

Ông Triệu bị tin tức này làm cho kinh ngạc tới mức hồ đồ luôn rồi.

Ông ta định thần lại thấp giọng nói: “Thu thập tin tức nhiều một chút, hỏi cậu ta làm việc ở đâu, bằng bất cứ giá nào cũng phải khai thác cho tôi, không cần biết cậu ta đưa ra điều kiện gì ông cứ đồng ý tất cả, cứ khoác lác với cậu ta, nói phóng đại điều kiện lên, sau đó tôi sẽ tới giúp ông giải vây!” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Bùi Ngọc Cương đột nhiên mỉm cười,

Ý ông ta là nói dù dụ dỗ hay lừa gạt cũng phải bất con người ta về sao.

Ông Triệu nghe thấy tiếng cười, liền hét lên: “Ông Bùi, tôi nói cho ông biết, không đem được người về cho tôi thì ông cũng dừng về nữa!" “Được rồi, điều tra giùm tôi bối cảnh của giáo sư Ninh, tài liệu ông đưa tôi ít quá, trước năm bảy tuổi không có gì cả. Sau bảy tuổi thì sao, mười ba năm trống không, ông đang giãn tôi sao?" Trong tay Bùi Ngọc Cương có một tập tài liệu điện tử và Ninh Thần.

Kết quả ông Triệu ngưng giọng nói: "Điều tra không ra, tài liệu trong tay ông là do tôi ủy thác người bên Hoa Thục điều tra phân loại ra được đó!” “Ông cũng không điều tra ra được sao?” Bùi Ngọc Cương bất ngờ.

Ông Triệu tức giận nói: “Ông thì hiểu cái gì, thông tin cá nhân về thân phận của vị thiên tài này, ông có biết trong hệ thống nội bộ của tôi hiển thị cái gì không?" "Ông nói đi!” Bùi Ngọc Cương hiếu kỳ.

Ông Triệu đột ngột hét lên: “Tệp siêu tuyệt mật cấp SSS!

Tút tút tút.

Điện thoại đã gác máy.

Để lại một mình Bùi Ngọc Cương ngày người ngốc ngếch rất lâu.

Hồ sơ siêu tuyệt mật cấp SSS, rốt cuộc thì vị thiếu niên thiên tài này đến từ đâu.

Cơ thể Bùi Ngọc Cương lạnh một cách khó hiểu.

Trong phòng nghiên cứu, Ninh Thần cất bản vẽ tay và giao cho Từ Vĩ Thành, lập tức thực hiện chúng.

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK