Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Sau khi cúp máy. Đỗ Đồng Nguyên lạnh lùng nói: "Ninh Thần, tôi nói cho cậu biết, dù là nhà họ Tô hay nhà họ Đường, hôm nay ai cũng không thể bảo vệ cho cậu đâu!” "Có thể ông hiểu lầm rồi." Ninh Thần cười nhẹ
Nữ thư kỷ giễu cợt: "Hiểu nhầm ư? Sáng nay, những gì mà anh đã làm đều đã bị camera giao thông ghi lại rõ ràng. Anh cầu xin tha thứ cũng vô dụng thôi!"
Ánh mắt Đỗ Đồng Nguyên lộ ra vẻ khinh thường, không ngờ rằng cậu ấy là một tên hèn nhát, đã bắt đầu thấy sợ rồi.
Thế nhưng Ninh Thần lại liếc nhìn ông ta một cái: "Tôi nói "hiểu lầm" ở đây chính là tôi không cần phải phụ thuộc vào bất cứ ai, càng không cần để người khác bảo vệ cho tôi." "Các ông trong mắt của tô, cũng chỉ là gà đất cho sành thôi." Ninh Thần cười nhạt, trong lời nói bình tĩnh không hề mất đi vẻ ngang ngược.
Đỗ Đồng Nguyên nổi cơn thịnh nộ: "Thắng hỗn xược, chặt đứt hai cánh tay của cậu ta cho tôi. Bao nhiều năm qua, ở thành phố Hoa Thục này, không ai dám nói với ông đây như thế đâu!"
Sáu mươi tên vệ sĩ xông lên.
Ninh Thần chấp hai tay sau lưng, một khắc sau, cậu ấy liền chuyển động.
Tốc độ nhanh chóng y như rồng gầm, nhanh tới mức không một ai có thể nhìn thấy kịp. Cho đến khi Ninh Thần quay về chỗ vừa đứng trước đó, tên thứ sáu mươi đã cảm thấy hai chân vô cùng đau đớn, cúi đầu nhìn xuống, máu chảy ròng ròng như suối, toàn bộ đều ngã xuống mặt đất. Tiếng kêu rên vang vọng khắp khu vui chơi, khiến cho những vị khách đến đây cảm thấy kinh hãi.
Đồ Đồng Nguyên vốn dĩ còn đang cười lạnh, thế nhưng ngay lập tức gương mặt liền ông ta ngưng đọng lại, da đầu trở nên tế dai. "Cổ võ giả sao?" Hai tay tên đội trưởng vệ sĩ run rẩy không ngừng. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Ninh Thần cười nhẹ, như thể cậu ấy vừa mới làm một chuyện hết sức tầm thường vậy.
Nhưng cũng bởi vì cậu ấy là một cổ võ giả, Đỗ Đồng Nguyên cũng là một võ giả, ông ta càng cảm nhận được sự kinh khủng của Ninh Thần
Trong phút chốc, sáu mươi tên đều bị thương, cổ tay chảy máu rất dữ tợn chứng tỏ người thanh niên này vừa trải qua một cuộc sát phạt.
Điều đáng sợ hơn cả là Đỗ Đồng Nguyên ông ta cũng không thể làm được chuyện này.
Sắc mặt nữ thư ký trắng bệch: "Cấp chiến tướng?" Khắp người Đồ Đồng Nguyên sợ hãi vô cùng.
Đỗ Đồng Nguyên không ngại khiêu khích người bình thường, thế nhưng bây giờ ông ta đang chọc tới một võ giả cấp chiến tướng.
Loại cấp này là cấp bậc cường giả, tại sao có thể xuất hiện tại Hoa Thục chứ
Đỗ Đồng Nguyên kinh hãi nói: "Làm sao có thể?"
Ông ta chấn động, nỗi sợ hãi bắt nguồn từ bên trong, không thế chấp nhận nổi sự thật này.
Võ giả cấp chiến sĩ, đây là điều là ông ta luôn ngưỡng mộ. Võ giả đạt tới cấp chiến sĩ, cần phải đáp ứng ba tiêu chuẩn không thể thay đổi
Điều kiện thứ nhất chính là sức mạnh.
Điều kiện thứ hai chính là tốc độ.
Điều kiện thứ ba chính là minh kinh,
Cả ba điều kiện, không được thiếu bất cứ cái nào. Vì vậy ở Hoa Thục, có tới mười, hai mươi võ giả nhưng không có một ai đạt tới cấp chiến sĩ.
Võ giả muốn đạt tới cấp độ chiến sĩ, đối với Đồ Đồng
Nguyên, một võ giả tay ngang không có sự kế thừa của võ thuật cổ đại mà nói thì nếu như tự mình tìm tòi, cần ít nhất phải mười năm khổ luyện.
Mười năm khổ luyện, nhưng cũng chắc gì đạt tới cấp chiến
Trong chuyện này, điều quan trọng nhất chính là thiên phú. Trên thế giới này, có quá nhiều người đã phải đổ rất nhiều mồ hôi nhưng họ không cách nào có thể trở thành cấp chiến sĩ được. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Nếu chỉ cần đổ mồ hội, sức mạnh liền có thể đột phá thì trên thế gian này cũng không còn tồn tại người nghèo cùng kẻ yêu.
Nếu như gặp phải kỳ tài như Ninh Thần, dù có nỗ lực vất vả trăm năm, cũng không địch nổi cậu ấy nửa năm tu luyện. Thiên phú về cổ võ là vô cùng quan trọng.
Đúng lúc này, cửa phòng bị đá mạnh mở ra, Đường Vân Toàn và Nhạc Tấn Tài cùng xông vào. "Anh Ninh, anh không sao chứ?" Đường Vân Toàn thở phào
Không phải do cậu ta quá lo lắng, mà bởi vì cậu ta biết quá rõ một kẻ tiểu nhân như Đỗ Đồng Nguyên, quen giở thủ đoạn thấp hèn, dùng đến cả thuốc mê lần thuốc độc. Vì thế cho dù là võ giả thì nếu nhất thời không để ý, cũng nhất định sẽ bị trúng chiêu
Ninh Thần hiển nhiên không làm sao cả, dưới mặt đất sáu mươi tên vệ sĩ gào rú thảm thiết, cuống họng đều bị câm lại, mùi máu tanh nồng nặc lan ra.
Đồ Đồng Nguyên lấy lại tinh thần: "Cậu chủ Đường, cậu mau tới cứu tôi đi."
Cấp chiến tướng, không phải là đối tượng mà Đỗ Đông Nguyên có thể đắc tội tới. Lúc này, ông ta như con chó chết, cầu khẩn Đường Vân Toàn cứu lấy.
Đường Vân Toàn thậm chí không thèm nói một lời, con chó mà nhà họ Đường nuôi dưỡng đã cắn cậu ta một phát, ngay cả anh em của cậu ta mà ông ta cũng dám động tới.
Đương nhiên Đường Vân Toàn vô cùng khinh thường! "Ninh Thần, anh không sao chứ?" Tô Thiên Hương chạy chậm tới.
Thế nhưng, tại cửa ra vào, người tình kiêm thư ký của Đỗ Đồng Nguyên, hai tay cầm khẩu súng lục lên, tức giận gào thét "Đừng nhúc nhích, kẻ nào dám nhúc nhích, tôi sẽ giết chết có ta!"
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK