Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Đường Vân Toàn giận lấy "Hai người đừng gây chuyện nữa!" “Tôi uống thay anh ấy!" Tô Thiên Hương vui vẻ nói.
Kết quả lời vừa xong đã dẫn tới một vài tiếng châm biếm ồn ào không dứt, tất cả đều cảm thấy người tên Ninh Thần này đúng là phế vật.
Phàm là một người đàn ông thì không nên sợ như vậy chứ! Ninh Thần khẽ di chuyển tay trái, nằm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của Tô Thiên Hương, ngăn không cho cô ấy uống rượu.
Tô Thiên Hương trợn mắt, nói: "Không sao, chỉ thay anh uống một lỵ, hôm nay sinh nhật Vũ Nhi mà!" “Ninh Thân, anh còn là đàn ông sao?" Sử Dương Minh không khỏi khinh thường.
Mũi Tô Thiên Hương hơi nhăn lại: "Cậu im đi, không liên quan gì đến cậu, tốt hơn hết là cậu đừng có chọc tới anh ấy!" "Hừ, Thiên Hương, để tôi nói cho cậu biết, cậu cũng đừng có dọa dẫm tôi. Anh ta chỉ là một đứa con trai bị nhà họ Ninh vứt bỏ, năm đó bị bỏ rơi như một con chó chết chủ mà thôi!" Giọng điệu Sử Dương Minh cực kì khinh thường.
Trước khi Tô Thiên Hương đến, bọn họ đã thảo luận về Ninh Thần cho nên biết rõ ràng thân thể của người này. May mắn cậu ấy còn là con rể tương lai của nhà họ Tô, nếu không hôm nay Ninh Thần chắc chắc không thể đến buổi gặp gỡ này.
Bởi vì trong mặt con cháu trong giới nhà giàu, Ninh Thần không đủ tư cách
Đường Vân Toàn tức giận: "Tên họ Sử kia, muốn tìm chuyện vậy tôi đây sẽ chơi với cậu. Nếu không dám thì hãy câm miệng vào rồi uống rượu đi. Hôm nay là sinh nhật chị tôi, kẻ nào dám gây chuyện, tôi liền giải quyết kẻ đó!” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Đường Vân Toàn, quỷ vương nhỏ của Hoa Thục cũng không phải kẻ dễ động tới.
Người này nói được là làm được, hơn nữa tính tình còn vô pháp vô thiên, rất nhiều công tử nhà giàu không dám khiêu khích cậu ta.
Ninh Thần yên lặng ngôi một chỗ, năm chặt lấy tay của
Thiên Hương không buông, cậu ấy nhẹ nhàng cầm lấy ly rượu whisky. “Anh làm gì Tô Thiên Hương vừa nói xong. Tất cả mọi người quay sang nhìn Ninh Thần, nhất thời đều sửng sốt.
Ninh Thần nhàn nhạt cười: "Tôi đã lớn như vậy rồi, chưa bao giờ để con gái uống rượu thay mình. Nếu tôi đã ở trước mặt bà hứa rằng cả đời này sẽ bảo vệ cô thì sao tôi lại dám thất hứa chứ?" “Buồn nôn!” Đường Vũ Nhi lộ ra vẻ ghen tị.
Trong lòng Tô Thiên Hương dâng lên sự ngọt ngào không giải thích được, cô ấy bất đắc dĩ nói: "Chẳng phải anh cấm uống rượu sao?"
Lời hứa mâu thuẫn với lệnh cấm, Ninh Thần liền dùng thực tế nói với Tô Thiên Hương nên lựa chọn thế nào mới thỏa đáng. Quy tắc là vật chết, con người mới là vật đang sống.
Ninh Thần cũng chẳng cổ hủ tới như vậy, cậu ấy nâng ly một hơi uống cạn.
Đường Vân Toàn cười lớn: "Ha ha, quả là một người thoải mái, anh Ninh Thần có tửu lượng tốt chứ. Dù sao cũng đã phá lệ rồi, hai người chúng ta làm tiếp một ly đi!" "Được!" hút. trong quán bar, Ninh Thần đã bị không khí nơi này cuốn
Ở phía Bắc, từ bé đến lớn, Ninh Thần chưa từng được đến quán bar lần nào. Huống hồ ở phía Anh, anh đường đường là Trấn Thần Vương, cũng chính là quân chủ Thần Lương, ai dám bàn uống rượu trước mặt quân chủ cơ chứ. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Ninh Thần một hơi uống
Đường Toàn sang sảng cười: "Nào, uống tiếp đi, người nào muốn đi nhảy thì đi đi, tôi thích uống rượu hơn!" "Uống rượu mà không gọi tôi sao?"
Một thanh niên mặc quân phục rằn ri cách đó không xa bước tới, người đó để đầu đinh, đôi giày lục chiến bước đi như mang theo gió dưới chân, trực tiếp đi thắng tới gia nhập vào bữa tiếc.
Đường Toàn cười lớn: "Anh ba, sao anh về mà không nói một “Sinh nhật Vân Nhi, đương nhiên tôi phải qua chúc mừng Nhạc Tấn Tài nói xong thay một ly rượu lớn hơn. Đường Vũ Nhi cùng Tô Thiên Hương tay nhau đến sàn nhảy bên kia chơi.
Trong bữa tiệc đông người này, mấy chục người mỗi người đều tự tìm cho mình những người thích hợp để uống rượu và trò chuyện. Đường Vân Toàn nói: "Để tôi giới thiệu một chút, đây là anh ba Nhạc Tấn Tài, còn đây là Ninh Thần, chắc anh ba cũng đã nghe nói qua rồi." "Tôi nghe qua rồi, nào, uống rượu trước đã."
Nhạc Tấn Tài cầm lấy ly rượu lớn uống cạn
Ninh Thần cười nhẹ: "Nếu trong người có nội thương thì uống ít thôi." "Hả? Anh còn biết cả y thuật sao?" Nhạc Tấn Tài kinh ngạc
Ninh Thần để ly rượu xuống, đáp: "Hiếu một chút." nói. “Anh ba, sao lại bị như vậy được?" Đường Vân Toàn có chút khó hiểu.
Phải biết rằng thế hệ trẻ của thành phố Hoa Thục, trong sáu võ giả trẻ tuổi, có Nhạc Tấn Tài trong số
Thực lực của anh ta thậm chí còn uy hiếp đến thế hệ võ giả trước làm sao có thể bị nội thương cơ chứ?
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK