Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
“A, tay của tôi!” Ông chủ Ngô đau đớn đến mức dậm chân liên tục, trên khuôn mặt béo ú toát đầy mồ hôi hột.
Nỗi đau khi xương cốt đứt đoạn không phải người bình thường nào cũng có thể chịu được. Khách khứa xung quanh bàng hoàng, không ngờ cậu thanh niên trẻ tuổi này lại ra tay tàn nhẫn đến vậy, vừa nói dứt lời đã phế một tay của người khác.
Ninh Thần liếc mắt nhìn người gác cửa, xoay người nằm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo, quay người rời đi, chỉ để lại một câu "Mở cửa đuổi khách, còn khinh thường khách, sau đêm nay nơi này đóng cửa, đi thôi!"
Một câu đã muốn Kim Hoa Bất Dạ đóng cửa Không khỏi quá ngông cuồng. "Người anh em, trò đùa này của cậu cũng quá trớn rồi. Chủ nhân của Kim Hoa Bất Dạ đầu thiếu thủ đoạn, mảnh khỏe tận trời, trắng đen lẫn lộn. Người bình thường không thể can thiệp được!"
Đối với người xa lạ, Ninh Thần luôn không thèm để mắt tới.
Đưa mắt nhìn ra khắp thế giới, không có nhà hàng nào mà Ninh Thần Vương đây không thể đóng cửa, hôm nay cho dù cậu muốn đập nát nơi này cũng không ai có thể ngăn cản được.
Người gác cửa lặng lẽ lấy bộ đàm ra, thông báo tình hình Nhân viên bảo vệ phụ trách an toàn của nhà hàng nhanh khẩn cấp. chóng chạy tới, ước chừng khoảng bốn mươi người.
Đội trưởng của nhóm người này cắt tóc húi cua, khắp người cơ bắp cuồn cuộn, hơi thở cứng rắn, pha chút phong cách quân nhân.
Người thủ lĩnh trẻ cau mày hỏi: "Xảy ra chuyện gì?" “Anh Lưu, những người này có va chạm với ông chủ Ngô, còn làm ông chủ Ngô bị thương, sau đó phát ngôn bừa bãi nói muốn đóng cửa nhà hàng của chúng ta!" Người gác cửa này vốn đĩ là chó cậy gần nhà, gà cây gần chuông, vừa thấy người nhà đến liền lao ra mách tôi. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Đội trưởng trẻ tuổi Lưu Hạo Hiên liếc nhìn Đường Vũ Nhi, một cô gái vô cùng xinh đẹp, chắc không thể ra tay nặng như vậy. Ánh mắt anh ta tập trung vào Ninh Thần và Đường Vân Toàn.
Trong mắt ông chủ Ngô lúc này đã đầy tơ máu: "Nhà hàng các người làm ăn kiểu gì vậy? Ông đây bị người ta đánh gãy tay ở cửa, các người còn không xông đến giết đi, chần chờ gì nữa?" “Ông chủ Ngô bình tĩnh, chuyện này nhất định phải phân rõ đúng sai!" Cách Lưu Hạo Hiện nói chuyện tỏ rõ vẻ không kiêu không nịnh.
Kết quả càng khiến ông chủ Ngô tức giận: "Phân rõ đúng sai con mẹ mày, khốn khiếp, cái nhà hàng chó má này, cút hết đi!" "Ông chủ Ngô chờ đã, dù gì cũng là gặp chuyện không may trước cửa nhà hàng nhà tôi, sao tôi có thể không cho ông một lời giải thích được?"
Người phụ nữ yêu mị bước ra với đôi mắt phượng sóng sánh như làn nước thu, khoác lên mình bộ sườn xám thêu hoa màu đỏ, chân đi giày cao gót cùng màu, để lộ đôi chân ngọc thon thả lấp ló qua phần sườn váy xẻ tà, lúc ẩn lúc hiện, đĩ nhiên là vô cùng quyến rũ.
Tóc búi cao sau gáy để lộ làn da trắng mịn màng, ửng hồng mê say.
Một người phụ nữ thật sự đã chín muồi
Toàn thân quyến rũ đến mức không mấy người đàn ông có thể thoát khỏi sự cám dỗ này!
Cô ta vừa xuất hiện ở cửa đã thu hút ánh mắt của không ít người, khiến họ dâng trào ham muốn mà không dám mơ ước, bởi họ biết cô ta là ai. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Chủ nhân của Kim Hoa Bất Dạ, Tiểu Mỹ Nhân!
Không mấy người biết tên thật của cô, nhưng Bất Dạ của cô ta thì đã mở cửa suốt mười năm, chưa từng gặp người nào dám tới gây rối.
Lưu Hạo Hiện cùng các nhân viên bảo vệ khác đồng thanh: "Chi dai!" “Hạo Hiện à, biết vì sao cậu có một thân công phu, còn từng đi lính, mà giờ vẫn phải ở chỗ tôi làm một bảo vệ quên hay không?" Tiểu Mỹ Nhân liếc mắt nhìn.
Lưu Hạo Hiền im lặng không đáp. "Quá không linh hoạt
Mười đầu ngón tay mảnh mai của Tiểu Mỹ Nhân khẽ xoa lên vầng thái dương, giống như chỉ nhìn Lưu Hạo Hiện thôi cũng đã khiến cô ta đau đầu. Ông chủ Ngô cười lạnh: "Vẫn là chị đại đây hiểu chuyện! "Đó là đương nhiên, ông chủ Ngô là khách quý của Kim Hoa chúng tôi mà, Lưu Hạo Hiện, bắt ba người trẻ tuổi này lại, giao cho ông chủ Ngô xử lý!"
Tiểu Mỹ Nhân thờ ơ nói.
Trong mắt cô ta, một bên là những kẻ bình thường không có địa vị, một bên là ông chủ ngành công nghiệp than.
Đương nhiên Tiểu Mỹ Nhân hiểu rõ nên lấy lòng bên nào! Lưu Hạo Hiên khẽ cau mày, hơi vung tay, cho mọi người tiến lên bắt nhóm người Đường Vân Toàn lại.
Đường Vũ Nhi không sợ hãi, phải biết bên người cô lúc này có hai người cấp Võ Sĩ đấy!
Đối phó với mấy người bình thường như này gần như không tổn sức.
Người có nhiều tới mấy cũng vô dụng!
Ông chủ Ngô ác độc cười: "Súc sinh, giờ mày quỳ xuống xin tao tha thứ cũng muộn rồi!" "Anh Ninh, ra tay chứ?"
Đường Vân Toàn nóng lòng hỏi, cậu ta đã sớm muốn đánh một trận từ lâu rồi,
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK