Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net


Ninh Khải Hoằng nói: "Quả Nhi, không được phép vô lễ, ngoan ngoãn ngồi xuống, để mấy chú mấy ông xem bệnh cho con." "Không dám nhận!" Sắc mặt của đám người Lâm Huyền Tinh khẽ thay đổi, làm sao bọn họ dám lớn hơn thế hệ trước của Ninh Thần chứ, đây quả thực là muốn chết.

Lâm Huyền Tinh tiến lên bắt mạch, ngón tay vừa mới chạm đến cổ tay nhỏ bé của Ninh Quả Nhi, đột nhiên sắc mặt thay đổi, trầm giọng nói: "Hội chứng xơ cứng teo cơ một bên?" "Tôi đến xem!"

Ông cụ sáu mươi tuổi kia nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, tiến lên bắt lấy cổ tay của Ninh Quả Nhi, đột nhiên giật mình: "Bệnh này không thích hợp" "Đến xem bệnh!" Toàn bộ mấy bác sĩ ở bên cạnh muốn ra tay xem bệnh.

Cuối cùng gương mặt của Lâm Huyền Tình chảy ra mồ hôi lạnh, quay người trầm giọng nói: "Quân chủ, bệnh trên người Quả Nhi, không chỉ có hội chứng đ cùng teo cơ một bên, còn có chứng lão hóa Đám sinh "Cái gì?" Tô Diên nghẹn ngào.

Một căn bệnh nan y đã đủ khiến vợ chồng Tô Diên tuyệt vọng, không nghĩ tới trong cơ thể nhỏ bé của Ninh Quả Nhi không chỉ có một căn bệnh, mà còn có hằn hai căn bệnh nan y.

Mỗi căn bệnh đều đủ khiến Quả Nhi mất mạng!

Lâm Huyền Tinh nghiêm trọng nói: "Hai căn bệnh nan y này đan xen vào nhau trong cơ thể, nếu chỉ vỏn vẹn có hội chứng xơ cứng teo cơ một bên, triệu chứng là kinh lạc bị hẹp bầm sinh, khí huyết kém, dần dà kinh mạch bị tắc nghẽn, khó mà sống nổi mười năm." "Nhưng lấy tu vi của quân chủ, việc giúp Quả Nhi đã thông kinh mạch thường xuyên có thể bảo vệ cô bé trưởng thành, lấy linh được điều trị thân thể, sau khi trưởng thành, cơ thể và xương cốt của cô bé sẽ hoàn toàn có thể ổn định, nhưng lại có thêm hội chứng lão hóa bẩm sinh Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net

Lời của Lâm Huyền Tính đến khóe miệng nhưng lại không dám nói ra.

Hơn mười vị bác sĩ đạt cấp quốc gia đầu cúi đầu dừng ở một bên

Có một số bệnh mà y học Quốc Nguyệt khó có thể chữa trị.

Bọn họ tiếc nhau, mở miệng: "Mong quân chủ bảo về thân thể "Quả Nhit" Nước mắt của Tô Diễn chảy xuống, ôm lấy con gái của mình.

Sắc mặt của Ninh Khải Hoảng tái nhợt, tâm trạng kích động, hộc ra một ngụm máy, loạng choạng suýt ngã sấp xuống: “Quả Nhi, thật sự không cứu nổi nữa sao?" "Chủ từ" Sắc mặt của Ninh Thần khể thay đổi, ngón tay hơi nhúc nhích, đặt tay lên huyệt Thiên Trung của Ninh Khải Hoằng, giải tỏa khi lực toàn thân của ông ta xuống, làm tan đi khí tức tích tụ ở trong lồng ngực.

Nếu trong lòng Ninh Khải Hoằng quá suy sụp, rất dễ làm cơ thể bị thương.

Lâm Huyền Tinh ôm tay: "Mong ông Ninh bảo vệ co the." "Mười hai vị bác sĩ đạt cấp quốc gia đều không thể cứu được con gái của tôi, thiên hạ còn người nào có thể cứu dây Ninh Khải Hoàng bị thương nói, vốn đi trong lòng rất thương xót con gái, thế nhưng người làm bố như ông là ngay cả bệnh của con gái mình cũng không thể chữa khỏi, quả thực trào phúng biết bao.

Mười hai vị bác sĩ đạt cấp quốc gia ở Bắc Cảnh hợp sức chẩn bệnh, vậy mà đều không có biện pháp.

Loại tình huống này, tương đương với việc tuyên án tử hình cho Ninh Quả Nhi.

Ninh Quả Nhi nhỏ tuổi hiểu chuyện, oan ức nói: "Mẹ ơi, mẹ đừng khóc, có phải là Quả Nhi gặp rắc rối rồi không?" Đọc truyện mới nhất tại Truy ện88.net

Nói xong, khỏe mắt của cô bé chảy xuống những giọt nước mắt to như hạt đậu, thương tâm khóc lên.

Thế nhưng sợ hãi đã quay trở lại.

Sau khi Ninh Quả Nhi rơi lệ, lại ho khan kịch liệt, miệng nhỏ vậy mà họ ra máu tươi, hiển nhiên là không phải lần đầu tiên.

Cô bé không hề sợ hãi bất kỳ cái gì, trước kia khi phát bệnh đã xuất hiện nhiều lần.

Sắc mặt của Lâm Huyền Tinh hơi thay đổi, vừa muốn ra tay cứu vẫn đã bị người bên cạnh giữ chặt lại, khẽ lắc đầu, bọn họ đều đã chẩn bệnh cho cô bé.

Bệnh của Ninh Quả Nhi quá nguy kịch, thuốc tháng đã chẳng còn tác dụng nữa rồi.

Cô bé có thể sống đến mười tuổi đã là kỳ tích.

Tổ Diên lấy khăn lau khỏe miệng của Quả Nhi, từ a nói: "Quả Nhi đừng khóc, mẹ không sao đầu, con không thể gây tổn thương cho tim, có hiểu không?" "Me di, con dau bung..."

Sắc mặt của Ninh Quả Nhi tái nhợt, lông mày nhỏ nhắn chăm chú nhíu lại một chỗ.

Ninh Thần lách mình đi đến bên cạnh, xoay người ôm lấy cô bé, nhìn cô bé co quắp ở trong ngực, ảnh mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo, môi mòng khẽ mấp máy: "Em gái tôi, các người không cứu được sao?" "Quân chủ, chúng tôi vô dụng!"

Mười hai vị bác sĩ đạt cấp quốc gia đều quỳ gối xuống, giờ phút này sắc mặt ai nấy đều trắng bệch củi dau.

Ninh Thần tức giận: "Cút!"

Tất cả mười hai người đi ra sân sau của biệt thự, âm thẩm áy náy, thân là bác sĩ Quốc Nguyệt, lại không có cách nào trị bệnh cứu người, hơn nữa còn là em gái của quân chủ.

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK