Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Tiểu Mỹ Nhân thực sự sơ ngày người

Cô ta đã điều hành Bất Dạ suốt 10 năm qua, hạng người nào cũng từng tiếp xúc, mấy năm nay còn gặp gỡ không ít các võ sĩ đến từ những nơi khác, nghe bọn họ rượu vào lời ra, bàn luận về một nhân vật truyền kỳ ở Bắc Việt

Tên cậu ta là cấm kỵ, võ sĩ không thể nhắc đến

Dám can đảm nói lời bất kính để tổ hành động đặc biệt nghe được sẽ giết ngay không cần nói nhiều, dù có đuổi tới tận chân trời góc biển cũng phải giết

Người đó chính là Thần Vương!

Bá vương của Bắc Việt, một huyền thoại sống trong giới võ đạo Quốc Nguyệt, được mệnh danh là kỳ tài ngàn năm có một Bảy tuổi tu võ, thăng cấp Chiến Tưởng ngay trong năm, tài năng không thể đong đếm

Chín tuổi phong thân, vừa bước vào cấp Chiến Thần đã dùng thân thể trẻ tuổi một tay giết chết chín Chiến Thần cùng cấp đến từ dị quốc!

Năm tròn mười ba tuổi, vị kỳ tài này cầm binh khí trên tay, tình cờ bắt gặp kẻ ngoại đạo xâm phạm biên cương Bắc Việt, một mình chặn đứng mười vạn quân địch, chém giết không thoát bất cứ kẻ nào!

Trận chiến ấy xương trắng chất thành đồi, bá vương Bắc Việt vang danh độc nhất vô nhị trong thiên hạ!

Năm mười lăm tuổi, vừa mới phong hầu, hầu gia trẻ Bắc Việt đã làm toàn thế giới chấn động.

Để rồi cuối cùng, năm mười bảy tuổi, cậu bước lên ngôi vương trên đỉnh Lương Lung.

Kể từ đó, Trấn Thần Vương Ninh Thần đã khiến toàn thế giới khiếp sợ. nước Bắc Việt đều tiêu vong toàn bộ, trong đó hai quốc gia không để ý mặt mũi, chủ động đi tới nạp, thế giới nhìn mà kinh hãi. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Chuyện này quả là mất mặt

Đủ để thấy sức ảnh hưởng kinh khủng của bá vương Bắc

Tiểu Mỹ Nhân lúc này, sau khi choáng váng hồi lâu mới

Việt. được những người xung quanh đánh thức.

Ông chủ Ngô nhận thấy có gì đó không ổn: "Chị đại, bọn họ đánh người của chị bị thương, chị không thể bỏ qua được!" "Vậy sao, vậy ông định tính làm gì?"

Phía sau đám người, một thanh niên xuất hiện, đi theo sau là mười thanh niên khác mặc áo đen.

Con sói của Đông Đô, Kiều Đông Phương!

Cuối cùng anh ta cũng đã tới.

Ông chủ Ngô đen mặt, không nghĩ tới sau một hồi lăn lộn lại xuất hiện nhiều người chen ngang như này. Ông ta cố kiềm chế cơn tức giận: "Mày là ai?" "Tôi là một kẻ vô danh thôi!"

Kiều Đông Phương qua loa đáp, khi tiến lại gần nở một nụ cười ngốc nghếch: "Đại ca!" Một tiếng đại ca, mang theo tình nghĩa anh em mười năm!

Trong doanh trại quân đội Thần Lương, bất kể quan hệ tốt đến đầu, họ đều phải gọi Ninh Thần là quân chủ, hoặc Thân Vương!

Nhưng ở nơi riêng tư lén lút, Ninh Thần vẫn thích họ gọi mình là đại ca.

Đây chính là những người anh em duy nhất của cậu trong suốt hai thập kỷ.

Bây giờ họ đang ở bên ngoài, tất nhiên Kiều Đông Phương sẽ gọi cậu là đại ca

Ninh Thần mỉm cười: "Ba năm trước, cậu đi xuyên tám trăm dặm vào một quốc gia nơi biên giới, chém chết ba ngàn kẻ địch, ảnh hưởng quá lớn, mặc dù tôi đã ra mặt nhưng nhiều nhất cũng chỉ bảo vệ cậu được ba năm. Bây giờ xuất ngũ, cậu đã nghĩ tới việc sẽ làm gì hay chưa?" "Anh thật sự cho em rời khỏi Bắc Việt Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Kiều Đông Phương đảo mắt.

Anh ta hiểu rất rõ Ninh Thần, chắc chăn cậu ấy sẽ không để mình đi dễ dàng như thế, lần trở lại Hoa Thục này, nhiều nhất chỉ là nghỉ ngơi thôi.

Nếu có cơ hội, Ninh Thần nhất định sẽ một lần nữa đưa anh ta trở về Bắc Việt

Hàn Bá Lộc nghe vậy, kinh ngạc nói: “Ngài Đông Đô, ông Kiều Đông Phương!" là con sói của “Người của đội Hoa Thục à, nơi đó là Quốc Trung, thuộc quyền kiểm soát hàng hóa của Trương Nhật Hiên nhi?” Kiều Đông Phương cũng không sợ Trương Nhật Hiên.

Năm đó khi Trương Nhật Hiện ở Bắc Việt, thậm chí còn bị

Kiều Đông Phương đánh cho bĩnh ra quần

Dựa theo quy tắc của Bắc Việt, kẻ yếu thả ra ngoài, kẻ mạnh ở lại quân đội Thần Lương.

Trương Nhật Hiến bị Kiều Đông Phương đánh cho tơi tả, rời khỏi Bắc Việt, bất đắc dĩ phải đến nơi này làm chỉ huy sứ Trung

Lac.

Hàn Bá Lộc sợ hãi nhìn, bước sang một bên. Kiều Đông Phương liếc nhìn ông chủ Ngô, tức giận nói: "Loại tạp nham này, chém chết luôn đi chứ!"

Một câu nói thiếu chút nữa làm ông chủ Ngô sợ tới bĩnh ra quần, rốt cuộc nhóm người này có lại lịch như nào đây?

Vì sao toàn thân đều lộ ra sự hung ác vậy?

Chỉ thấy phía sau Kiều Đông Phương, mười thanh niên mặc trang phục đen tuyền nháy mất rút lương đạo đen tuyền ra khỏi vó.

Soat!

Mười thanh chiến vùng đạo lên, sẵn sàng chém ông chủ

Ngô thành từng mảnh.

Ninh Thần không khỏi dở khóc dở cười: "Được rồi, muốn dọa

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK