Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Chiếc xe hàng ngày đưa đón người, giá trị hơn ba tỷ rưỡi, còn có tài xế riêng, nhìn thế nào cũng không giống như con cái nhà bình thường.

Người của Hoa Thục, đều biết một số hoa khôi của trường mình, trên cơ bản đều có lại lịch rất lớn.

Như Tô Thiên Hương, mọi người đều biết xuất thân từ bảy đại hào môn Hoa Thục, một “bạch phủ mỹ" tiêu chuẩn,

Vị hôn phu trong truyền thuyết trước mắt này, vậy mà xuất hiện ở trước cửa Bian University College of Liberal Arts.

Khỏi nghĩ cũng biết, tuyệt đối có không ít người tò mò Đường Vũ Nhi trở mình xem thường vô cùng, tò mò hỏi: " Ninh Thần kia, anh học ở đâu?" "Anh ấy không học đại học!" Tô Thiên Hương giải vậy.

Ninh Thần bảy tuổi đã rời Phó Bắc Cảnh, làm sao có thời gian hoc dai hoc!

Đường Vũ Nhi ngây ngẩn cả người, Ninh Thần so với Tô Thiên Hương, cùng lắm thì lớn hơn mấy tháng, hai mươi tuổi hắn là phải đang học đại học

Anh ta không học đại học, hay là không đi học?

Chuyện này là một dấu chấm hỏi

Đường Vũ Nhi hỗ nghỉ nói: "Sẽ không là một kẻ ăn chơi trác táng chứ?"

Học sinh Bian University College of Liberal Arts xung quanh, không ngừng thở dài

Tô Thiên Hương là cô gái tại sao nổi tiếng ở Bian University College of Liberal Arts, còn vị hôn phu của cô lại là một công tử học thức thấp, điều này thật quá thất vọng.

Anh ta xứng với Tô Thiên Hương sao?

Đó là một vấn đề

Ninh Thần bên trong xe dở khóc dở cười, không biết là mình lớn lên giống kẻ ăn chơi trác táng Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Đây đường đường là Trần Thần Vương!

Ninh Thần quay cửa kính xe xuống: "Đại học bình thường thì không học qua "Tốt nghiệp cao đảng?" Đường Vũ Nhi truy vấn

Ninh Thần lạc đầu

Đường Vũ Nhi hoài nghi: "Không phải là tốt nghiệp trung học chứ?"

Kết quả Ninh Thần lạnh nhạt cười khẽ.

Đường Vũ Nhi khóe miệng giật giật: "Anh thật đúng là chưa từng đi học!"

Học sinh Bian University College of Liberal Arts, nghe được câu như thế, theo bản năng quay đầu lại, ánh mắt có chứa sự khinh thường hèn mọn

Không được đi học ở độ tuổi như vậy, là cá nhân nghĩ đến những người trẻ trong xã hội một thời

Ninh Thần nghĩ nghĩ: "Tôi học qua Học viện quân đội Thân Lương, không biết có tính là đại học không?" "Chết tiệt, Học viện quân đội Thân Lương!"

Thanh niên gầy yếu đeo mặt kính bên cạnh theo bản năng chửi thề một câu.

Rõ ràng là biết trường này!

Mấu chốt là trường này, tuyển sinh cũng không giống bình thường, không công khai ra ngoài, người này là làm sao mà biết được.

Đường Vũ Nhi nghi ngờ nói: "Học viện quân đội Thần Lương, chưa từng nghe nói qua, anh không phải là đang gạt tôi chứ?"

Nam thanh nữ tú gần đó cũng tỏ ra nghi ngờ.

Sau cùng, để được nhận vào Đại học Bian University College of Liberal Arts khi điền vào giấy nguyện vọng thì đã kiểm tra thông tin của một trăm trường đại học hàng đầu trong nước.

Toàn trường dường như không ai nghe nói qua Học viện quân đội Thần Lương Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Một anh chàng đẹp trai từ xa đi đến, trên người mặc một bộ quân áo thể thao hàng hiệu, bắt mắt nhất là chiếc đồng hồ trên cổ tay anh ta, một chiếc đồng hồ của một nhà sản xuất quốc tế lớn, có giá khởi điểm là bảy con số

Anh ta nghiền ngâm nói: "Học viện quân đội Thần Lương cái gì chứ, trường gà lôi hạng ba, đặt tên gì để lừa người

Một câu này gây ra một trận cười vang

Nhân tài ở Bian University College of Liberal Arts, nhiều ít đều có chút kiêu ngạo.

Thanh niên gầy yếu mang mắt kính nói: "Cậu thúi lắm!" "Ai đang nói chuyện, à, Đồ ngốc nghếch à!" Thanh niên Sử Chính Huyền toát ra ánh mắt khinh thường.

Đường Vũ Nhì tính cách hoạt bát, với ai cũng thân thiết, tò mò hỏi thăm: "Đỗ Dương, cậu có nghe nói qua trường này sao?" "Đương nhiên, anh tôi học tại Học viện quân đội Thần Lương, là người giỏi nhất trong thôn chúng tôi!"

Đỗ Dương nhắc tới anh cả của cậu ta, vẻ mặt tự hào. Kết quả không hiểu khiến cho toàn trường cười to

Có một thanh niên đẹp trai trong đám người trêu chọc: "Đỗ ngốc nghếch, thôn các cậu sẽ không phải chỉ có hai sinh viên, một người là cậu, một người là anh của cậu chứ?" "Cậu!" Đỗ Dương khó chịu.

Nhưng mà hình như đúng là thật, trong thôn chỉ có cậu ta và anh cậu ta hai người là học sinh!

Lại có người trêu chọc nói: "Hai người chính là hy vọng của thôn " "Giải tán đi, không có gì hay họ cả!" Có người mất đi hứng thú Đám người dân dẫn tản đi, nhưng cửa xe chậm rãi mở ra

SH

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK