Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Càng lúc càng có nhiều người tụ tập ở ngã tư đường phía trước, tiếng ồn ào xen lẫn vào nhau. Ninh Thần đi ở giao lộ đầu đường thấy có chiếc xe cứu thương, sàn xe hướng lên trời và chiếc Land Rover bị đâm hỏng, rõ ràng là sự cố giao thông.
Chủ chiếc xe Land Rover chừng ba mươi tuổi thò đầu ra, cả người đầy mùi rượu, không biết là say rượu chưa tỉnh hay là mới sáng sớm mà uống rượu.
Anh ta xuống xe rồi tức giận mắng mỏ: "Cút hết cho tôi, xem náo nhiệt con mẹ gì chứ, còn anh nữa, lái xe cứu thương là giỏi làm sao, ông đây vẫn có thể xử anh đấy!"
Tài xế lái xe cứu thương chừng bốn mươi tuổi thò đầu ra, cánh tay trái vặn vẹo bất quy tắc, anh ta đau đến mức sắc mặt trắng bệch mà còn bị chủ xe Land Rover nằm lấy cổ áo. Tiếp đó chủ xe Land Rover hung hăng đấm anh ta một phát khiến mọi người kêu lên.
Tài xế bị đánh ngã xuống đất, một lúc lâu cũng không lấy lại tinh thần. Một cặp đôi tiến lên ngăn cản: "Anh say rượu lái xe mà còn đánh người à, tôi bảo cảnh sát đó!" "Thắng chó, cút qua một bên, biết ông đây là ai không?" Chủ xe Land Rover trợn đôi mắt có mấy phần sát khí, dọa cho cặp đôi sợ đến mức lảo đảo lui về phía sau.
Anh ta cười gần: "Một trong năm đại ca lớn ở Hoa Thục, Đỗ
Đồng Nguyên của khu Nam chính là bố tôi!" Thành phố Hoa Thục có hơn ba tỷ dân, đủ loại hạng người gì cũng có.
Phía Nam có họ Đỗ, phía Bắc có họ Cửu, phía Tây có Thái Bảo tung hoành Hoa Thục không người địch nổi Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Những lời này là ngạn ngữ ba mươi năm trước.
Bây giờ những người đó đều được coi là lớp người già hơn năm mươi tuổi.
Đại ca Đồ Đồng Nguyên của khu Nam có uy phong và danh vọng cực cao
Mấy tên ăn trộm móc túi, vớt tiền ở khu Nam muốn đặt chân ở khu Nam cũng phải đi chào hỏi vị đại ca họ Đỗ này.
Ai không lên tiếng mà dám làm ăn ở khu Nam thì đó chính là muốn chết
Mấy nhân vật mở cửa hàng làm ca hát giải trí thì đều âm thầm cung cấp đồ hàng tháng cho Đỗ Đồng Nguyên, nếu không đừng nghĩ tiếp tục làm ăn ở khu Nam.
Nhưng mười năm gần đây Đỗ Đồng Nguyên tẩy trắng lên bờ, tài sản gồm có công ty trách nhiệm hữu hạn Đại Tam Nguyên, hai chỗ giải trí, tám quán karaoke và mười một quán bar, sản nghiệp cũng không nhỏ, mỗi tháng lãi ròng hơn ba chục tỷ
Cái này còn chưa tính các nơi còn âm thầm cung cấp đồ cho Đồ Đồng Nguyên.
Chủ xe Land Rover Đỗ Thiên Hạo có tính tình ngang ngược cuồng vọng, anh ta biết rõ mình say rượu mà lái xe còn dám đánh người.
Cảnh sát giao thông trung niên đến gầm lên: "Mời anh trình giấy phép lái xe, hơn nữa còn cần kiểm tra nồng độ cồn, xin anh hãy phối hợp, cám ơn!" "Anh có bệnh đúng không, ông đây lớn lên ở Hoa Thục, thắng nào dám bắt ông trình bằng lái?"
Đỗ Thiên Hạo mở miệng măng rồi cười lạnh: "Ai làm chứng ông đây say rượu lái xe, anh, hay là anh?" Ninh Thần đi lướt qua, cậu ấy lười phải để ý đến mấy chuyện vụn vặt này. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Nhưng Đỗ Thiên Hạo lại tiến lên một bước năm lấy áo Ninh Thần, nửa câu sau chính là hỏi cậu ấy. "Thằng nhóc, mày có thấy ông đây uống rượu không?" Ánh mắt Đỗ Thiên Hạo vô cùng hung ác. Nếu đổi lại là người bình thường thì có lẽ sẽ bị hù dọa tuyệt đối không dám nói ra đáp án.
Quần chúng vây xem nhìn Ninh Thần với ánh mắt thương hại.
Còn có người cảm thấy Ninh Thần bị ủng não, không nhìn thấy người lái chiếc Land Rover không dễ chọc sao mà còn dám đi qua.
Giờ thì hay rồi, cậu ấy không trả lời được thì chắc chắn sẽ gặp xui xẻo,
Ninh Thần liếc anh ta. "Bỏ tay ra!" "Cái gì?"
Đỗ Thiên Hạo đã quen thói kiêu căng, thấy tên nhóc này không sợ anh ta thì nhất thời cảm thấy mất mặt.
Ở trong xe cứu thương phía trước truyền đến tiếng một cô gái khóc lóc: "Ông nội tôi sắp không chịu được nữa, cầu xin mọi người cứu ông nội tôi!"
Sàn xe cứu thương hướng lên trời, trong tám nhân viên y tế có một bác sĩ bị máy móc bên trong đâm thủng lồng ngực, chết chỉ trong vòng một phút.
Vào mười phút trước khi Ninh Thần tới!
Bảy nhân viên y tế còn lại đều bị thương nặng nhẹ khác nhau.
Cô gái xinh đẹp kia bị rách đầu gối quỳ dưới đất khóc lóc: "Cầu xin mọi người cứu ông nội tôi, anh tôi là quân nhân làm lính ở phía Bắc, còn năm ngày nữa là giải ngũ, đã mười năm rồi ông nội và anh tôi không được gặp nhau...
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK