Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Chương 15: Đi đến nhà họ Ninh
Thời khắc Triệu Khang Hàng định ra đòn chính là lúc ông ta tìm đến cái chết.
Ánh mắt Ninh Thần lạnh lùng.
Lữ Quy Nhất cầm chuôi dao mở ra, lộ một chút hào quang lạnh lẽo đến ghê sợ.
Quách Bạch Phong dừng lại và xem xét tình hình ở đây.
Tay trái Ninh Thần khẽ nhúc nhích. Mu bàn tay anh đập vào má Triệu Khang Hàng
Với một âm thanh lớn, Triệu Khang Hàng bị đập vào mặt rồi ngã xuống mặt đất, đầu óc quay cuồng.
Nếu hôm nay không phải bố mẹ anh ở đây, Ninh Thần nhất định sẽ giết ông ta. "Anh dám đánh tôi? Anh dám làm phản?” Triệu Khang Hàng tức giận.
Ông ta tức giận đến nỗi tất cả những chiếc răng vàng trong miệng đều bị đánh bật ra. Xem ra mỗi chiếc răng đều không hề rẻ.
Ninh Thần quay lại, tay trái của anh rút một thanh dao đen từ thắt lưng của Trương Nhật Hiên rồi chĩa con dao vào Triệu Khang Hàng “Tôi sẽ giết ông!” Ninh Thần bình tĩnh nói.
Triệu Khang Hàng rùng mình rồi nhìn chằm chằm vào anh. Tên này còn trẻ mà tại sao lại tàn nhẫn như vậy?
Ông Ngô được Ninh Hoàng Bắc đỡ lên, vội vàng nói: "Tiểu Thần! Đừng hấp tấp! Con còn trẻ, không thể mạng loại người này ảnh hưởng đến cuộc sống!” “Bác đừng nói nặng như vậy. Hôm nay đừng nói tới việc giết ông ta, cho dù giết cả họ nhà ông ta cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống” Quách Bạch Phong khiêm tốn cười thầm.
Ông Ngô đầu choáng váng, mất khoảng thời gian lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Tân Hoa lặng lẽ chặn lại: "Tiểu Thần! Mẹ mặc kệ người ngoài dạy Tiểu Thần tốt như thế nào nhưng cho dù như thế nào, con cũng không được phép bạo lực, gây gổ với người khác, con hiểu không?” “Vâng a!” Ninh Thần mỉm cười.
Anh quay lại và trả thanh dao vào bao ở thắt lưng của Trương Nhật Hiên.
Tần Hoa nghiêm túc nói: "Con phải hứa với mẹ rằng dù người khác sẽ không bắt nạt chúng ta nữa nhưng sau này chúng ta cũng không được phép sử dụng dao và súng!" “Được rồi! Con hứa với mẹ!” Ninh Thần vui vẻ đồng ý.
Quách Bạch Phong và những người khác đều biết rằng không có ai trên thế giới xứng đáng được ra tay với Ninh Thần.
Cũng không có mấy người xứng với dao của Thần Vương.
Trong bảy năm qua, thanh dao của Thần Vương đã ba lần bị tháo ra khỏi vỏ
Lần thứ nhất là sự nguy hiểm lớn của phòng tuyến phía Bắc. Quân đội nước ngoài xâm phạm vào Quốc Trung, dao của Thần Vương đã được lấy ra khỏi vỏ. Trên sa mạc, hơn 720.000 kẻ thù bị tàn sát.
Lần thứ hai thanh dao của Thần Vương bị rút ra khỏi vỏ là khi Yến Tước Chu gây họa chạy ra khỏi đất nước và bị bao vây bởi năm vạn kẻ thù tinh nhuệ. Chính Ninh Thần đã mang theo dao và giết chết ba mươi vạn kẻ thù. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Lần cuối cùng anh sử dụng đao Thần Vương là vào đầu mùa thu năm ngoái.
Kể từ đó, thanh dao của Thần Vương hiếm khi được sử dụng.
Vì vậy, lần này sử dụng thanh dao Thần Vương khiến Yến Tước Chu rất tò mò và nghĩ rằng mình đã gặp phải một kẻ địch mạnh mẽ và nguy hiểm.
Lúc này, Tần Hoa mới nghi ngờ nói: "Đại trượng phu là không được phép thất hứa. “Con hiểu rồi!” Ninh Thần bất lực.
Không thể đánh mất sự tin tưởng của ba mẹ dành cho anh.
Khi ngã tư bật đèn, mười chiếc ô tô màu đen đã dừng ngay ngắn ở cửa.
Trải qua mười ba năm sống nhục nhã, Ninh Hoàng Bắc kéo Ninh Thần sang một bên, hướng ánh mắt đến nhân vật lớn phía trước.
Ông Ngô cười thầm: "Thật là vênh váo, xe tốt như vậy, rẻ chắc cũng trăm vạn tệ phải không?"
Đám người Quách Bạch Phong mỉm cười. Họ tỏ vẻ không quan tâm đến vật này. Tuy rằng một chiếc xe sang loại này có giá gần bảy tỷ.
Cửa xe đầu tiên mở ra, người lái xe hóa ra là Tiêu Mạch Quân, trưởng nhóm Hoa Thục.
Anh ta nhanh chóng xuống xe: "Tổ trưởng, xe đến rồi!" “Tiểu Thần! Đây là xe đón chúng ta sao?” Ninh Hoàng Bắc kinh ngạc.
Anh đẩy xe lăn: "Đương nhiên là xe đưa chúng ta đến nhà họ Ninh!"
Cửa của xe thứ nhất mở ra, có thể cho xe lăn lên.
Tiêu Mạch Quân tự mình làm tài xế lái xe đưa họ đến nhà họ Ninh nhưng không dám nói một lời trên đường.
Những người trong xe đều là những nhân vật mà Tiêu Mạch Quân vô cùng kính sợ.
Bác Ngô sửng sốt một hồi lâu mới nói: "Anh Ninh à! Đứa con trai này của anh thật là tài giỏi!”
Phía sau đoàn xe là cả ngàn thanh niên áo đen với tốc độ đồng đều lặng lẽ đi theo! Tiêu Mạch Quân bị dàn trận này làm cho choáng váng, cả lưng ông ta toát mồ hôi lạnh.
Nhìn cảnh dàn trận như vây, Triệu Khang Hàng mới nhận ra có phải là người đàn ông thường dân vừa dám nói giết ông ta?
Ông Ngô khinh thường nói: "Ông Triệu? Ông bị cảnh này dọa sợ đến mức ngày người rồi à?” “Không lấy bánh rán nữa!” Triệu Thiết Trụ đứng dậy và chạy.
Ở quận Hoa Thục, các con phố xa trung tâm thành phố, các tòa nhà thương mại CBD, trung tâm thương mại,..đều vô cùng hiện đại.
Trang viên có diện tích gần 20 mẫu được trồng nhiều cây bạch quả quý, một trong số đó được trồng sau khi Ninh Thần ra đời.
Ở Hoa Thục, có một nhà có gia thế vô cùng giàu có đồng thời họ cũng có rất nhiều con cái trong gia đình và hiển nhiên là đều có trang viên.
Đây là nhà họ Ninh.
Hôm nay trang viên nhà họ Ninh rực rỡ ánh đèn, xe sang ở ven đường có thể mở triển lãm ô tô hang sang. Cập nhật chương mới nhất t ại Truyệ n88.net
Tiêu Mạch Quân thấp giọng nhắc nhở: "Người nhà họ Ninh đến rồi!" “Tiểu Thần!” Hai tay Tần Hoa ôm chặt Ninh Thần. Các khớp ngón tay của bà trở nên trắng bêch!
Đây không phải là căng thẳng, cũng không phải phấn khích!
Mà là sợ hãi!
Tần Hoa đã không trở lại nhà họ Ninh trong 13 năm.
Sự tuyệt vọng trong đêm mưa gió ấy, Tần Hoa vẫn không thể nào quên được!
Mắt Ninh Hoàng Bắc trở nên đỏ ngầu.
Anh nhẹ giọng nói: "Mẹ, mẹ không phải lo lắng cho con!" “Mẹ biết rồi!” Tần Hoa bình tĩnh lại một chút.
Nhưng qua cửa kính ô tô, có thể nhìn thấy bầu trời đang qua đi với những cơn mưa nhẹ. Trước khi ra ngoài, ông Ngô đã nhắc nhở rằng đêm nay sẽ có mưa.
Ninh Thần khẽ cười: "Lại là đêm mưa, thật là trùng hợp!"
Vào một đêm mưa, khi mới lên bảy, cậu bé Ninh Thần đã phải trải qua sự tuyệt vọng không thể tưởng tượng được.
Đêm mưa tối nay, anh sẽ để mọi người trong nhà họ Ninh trải qua nỗi tuyệt vọng kinh hoàng hơn nữa!
Ninh Thần đẩy xe lăn chậm rãi xuống xe, Quách Bạch Phong ở bên cạnh đang cầm ô.
Điều kỳ lạ là không có mưa trên ôi!
Mưa nhẹ cách ô một thước, như bị sóng không khí vô hình ngăn cách, xoay hướng rơi xuống nơi khác.
Trước cổng nhà họ Ninh có một phòng bảo vệ.
Lúc này, mọi người không ngừng hô to: "Tổng giám đốc Tập đoàn Lộc Phát đã đến và kính tặng một bức tượng Phật bằng vàng. Tôi cầu chúc cho ngài Ninh phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!" "Chủ tịch của Công ty TNHH Dệt may đã đến và tặng một cặp bình sứ hoa lan thời nhà Minh. Tôi chúc ngài Ninh có một cuộc sống hạnh phúc!" "Cháu trai nhà họ Lương đã đến đây và tặng một cây sâm rừng trăm tuổi, 16 đôi vòng tay bằng ngọc, 8 chiếc kẹp tóc bằng vàng, 9 sợi dây chuyền vàng bạc và một số tiền mặt 270 triệu việt nam đồng. Chúc ngài Ninh trường thọ vô biên!"
Không có gì ngạc nhiên, chúng đều là quà tặng.
Món quà do con trai cả nhà họ Lương tặng quả là độc nhất vô nhị, xem như là sính lễ. Một ông lão tóc bạc ngồi trên cao nghe thấy tiếng chúc mừng từ tất cả các bên đã cười liên tục. Nhưng ở cổng đột nhiên xuất hiện một đoàn người mặc áo trắng, lanh lợi, hiếu thuận, có rất nhiều già trẻ lớn bé, tay cầm linh cữu, mang theo một vòng hoa lớn, đột nhiên vừa khóc vừa la hét.
Cảnh tượng này khiến tất cả những ai đến mừng sinh nhật đều phải bất ngờ.
Ai can đảm đến vậy?
Đêm nay, người ta đến khóc thương chính là xúc phạm đến nhà họ Ninh! Một giọng nam lớn vang lên: “Người quá cố xưa tặng chuông sắt và quan tài trăm năm!”
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK