Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Hôm nay dung túng cho nhà họ Tô là bởi vì Ninh Thần nợ ơn nhà bọn họ.
Vào một đêm mưa cách đây mười ba năm trước, lúc Ninh Thần bảy tuổi, cậu bị người ta đuổi giết vô cùng tuyệt vọng, là bà cụ trước mắt đã cứu cậu, cũng cứu mẹ cậu - Tân Hoa.
Mối ân tình này quá lớn quá nặng
Trấn Thần Vương cả đời này không thua kém bất kỳ ai, càng không sợ bất kỳ kẻ nào.
Giữa hai ngón tay khẽ di chuyển, một tấm thẻ vàng rơi xuống. "Trong tấm thẻ này có ba mươi nghìn tỷ giúp gia đình họ Tôi giải quyết vấn đề khó khăn tài chính, không cần phụ thuộc vào người khác nữa!"
Ninh Thần trả lại ân tình.
Sau khi xoay người rời đi, áo choàng đen mạ kim kỳ lân đặc biệt dễ thấy.
Ninh Thần ra bên ngoài cửa, đột nhiên dừng bước hờ hững nói: "Nếu còn động đến người nhà họ Tô, diệt ba đời!"
Uỳnh! Ninh Thần giơ tay trái lên, đập xuống cột trụ phòng bên cạnh. Toàn bộ cột trụ nổ tung trong nháy mắt, mảnh gỗ vụn bay tán loạn "Vâng!" Sắc mặt Trương Nhật Hiên trắng bệch, quay người rời đi theo.
Còn hiểu lầm với Tô Thiên Hương, Ninh Thần không hề giải thích dù chỉ nửa câu, cũng không muốn nói thêm cái gì. Món nợ ân tình mà Ninh Thần thiếu đều phải trả lại
Trong phòng khách, đảm người ở lại ngày người như phẳng.
Bà cụ Tô phảng phất già nua đi nhiều, yếu ớt nói: "Tất cả giải Cổ Đình Sơn không dám nói gì, lôi kéo Cổ Đình Khang xoay tán đi người rời đi, vì sợ nên không dám ở lại lâu Chỉ có Tô Thiên Hương vẫn đứng tại chỗ thật lâu. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Vốn dĩ cô không hiểu rõ Ninh Thần, càng không có cách nào biết được sự kinh khủng của bá chủ Bắc Việt
Nếu như người này thật sự muốn đụng đến nhà họ Tô, Trương Nhật Hiên đã trực tiếp thanh tẩy nơi này, không cần dùng quá mười phút đã có thể biến nơi đây thành vùng đất trống.
Trên con đường nhựa rộng lớn, Ninh Thần nhỏ giọng nói: "Đừng đụng đến nhà họ Tô". Chỉ những lời như vậy, cậu ấy đã nói ra bon lan. "Vâng!" Trương Nhật Hiên tái mặt, lặng lẽ rút lui.
Ninh Thần nhẹ giọng mở miệng: "Những gì thiếu nhà họ Tô, xem như đã trả hết!"
Tại cổng nhà họ Ninh, những chiếc xe từ nơi khác đến dừng ở cổng phân chia chỗ đậu xe.
Khách đến từ các nơi đến đây so với lễ mừng thọ của Ninh Nhật Khang còn nhiều hơn.
Cách đó không xa, một cô bé tựa như búp bê bật cười kêu lên: "Anh!" "Linh Đan!" Ninh Thần xoay người ôm lấy cô bé, trong mắt tràn ngập yêu chiều
Ninh Linh Đan cười không ngừng: "Anh, em muốn ăn kẹo hồ lô!" "Để anh ra sau bếp làm cho em!" Ninh Thần nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô bé.
Sau đó thấy Ninh Khải Hoảng sải bước đi đến: "Linh Đan, không được phiên anh cháu, máu đi tìm mẹ cháu đi!" "Cháu không muốn, muốn chơi với anh cơ!" Ninh Linh Đan vùi mặt vào trong lồng ngực Ninh Thần.
Ninh Thần xoa xoa cái đầu nhỏ của cô bé: "Chú tư, đừng nói
Linh Đan nữa, bên ngoài sao lại có nhiều xe như vậy?" "Cháu không biết sao, họ đến là để cầu hôn đấy!" Ánh mắt Ninh Khải Hoàng đây nghiền ngầm. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Ngược lại khiến cho Ninh Thần có chút nghi ngờ, nhà họ Ninh có con gái đã đến độ tuổi cần gả đi sao? Ngay tại cổng lại xuất hiện thêm ba chiếc xe, bãi đậu xe đã
Hình như không có chật ních, một ông lão trông rất có tinh thần - mặc một bộ áo dài nam bước xuống xe, nhìn bốn phía, không ngừng xoay đầu
Ninh Thần nhíu mày: "Sao ông già này lại đến đây?"
Lời vừa dứt, ông lão mặc áo dài nam nhìn thấy cậu bên này, sải bước đi tới: "Ninh soái."
Một tiếng xưng hô, không có bất cứ vấn đề gì!
Ninh Thần phụ trách quân đội Thần Lương, sớm đã được công nhận là người đứng đầu trong hàng trăm tướng lĩnh, tiếp quản ẩn soái, phong thái vô song.
Ninh Khải Hoằng đến gần, kinh hô: "Ngài là ông Lâm?" Ông lão mặc áo dài nam cười gật đầu.
Ông ta chính là Lâm Tông Bắc, chiến thần Thành Đô, thời trẻ từng nhậm chức ám bộ, tạo nên danh tiếng hiển hách.
Bây giờ mặc dù cao tuổi, thế nhưng thân phận không hề tầm thường. "Ngài năm giữ ám bộ Thành Đô, sao hôm nay lại có thời gian rảnh đến đây vậy?" Ninh Thần cười nhạt
Lâm Tông Bắc cười sang sảng: "Thần Vương rời biên giới, quay về Hoa Thục, vốn đã là tin tức kinh người, thêm tin tức tối hôm qua cậu từ hôn với nhà họ Tô. Thần Vương bá chủ một thân một mình, không có hôn ước, vừa hay tuổi của con gái tôi cũng xấp xỉ cậu, thế nên mới mặt dày mày dạn đến đây cầu hôn."
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK