Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Chương 21: Nhà họ Tô không thể ngã xuống
Lương Đông Lam cau mày: "Bà già này sao lại đến?” “Ba, nhà họ Tô giờ đã thất thế, nhà họ Lương cũng không cần sợ bà ta!” Người đàn ông mặc âu phục dưới ô thì thầm.
Lương Đông Lam khiển trách: "Đừng có tự phụ! Nhà họ Tô tuy suy yếu nhưng nền tảng của họ đủ vững chắc để có thể tồn tại thêm 30 đến 50 năm nữa!"
Người đàn ông mặc âu phục không đồng ý.
Lương Đông Lam không nhịn được mà giải thích: "Tuy nhà họ Tô nhu nhược nhưng trong bảy hào phủ, ai dám thay bà ta quyết định? Nếu bà lão này chưa chết, nhà họ Tô không thể ngã xuống!" “Vị tiên sinh này là người phương nào? Tại sao lại nhắc đến tôi?” Bà cụ nhà họ Tô dẫn đầu xuống xe.
Chính Tô Thiên Hương là người đã cầm ô che cho bà ấy!
Lương Đông Lam cười to: "Là tôi! Anh Lương của bà!" “Tôi còn tưởng người nào. Hôm nay lão Ninh có tổ chức lễ đại thọ, ông ta có đáng để ông tự thân đến chúc không?" Bà cụ Tô bước tới.
Lương Đông Lam chế nhạo: "Để tôi đến chúc mừng đại thọ cho ông ta, mơ mộng hão huyền “Là thế nào?” Lão phu nhân nhà họ Tô thắc mắc.
Người đàn ông mặc âu phục nói: "Đức Tài đến để chúc mừng đại thọ nhà họ Ninh nhưng thắng bé lại bị thương nên nhà họ Ninh cần phải có một lời giải thích. “Câm miệng! Đồ không biết xấu hổ!” Lương Đông Lam trừng mắt nhìn hắn ta.
Nhưng Quách Diễn Vũ bình tĩnh nói: "Nhà họ Lương các người muốn nói cái gì?"
Ninh Thần bình tĩnh bước đến, Tô Thiên Hương ngạc nhiên mừng rỡ nói: "Ninh..." “Nha đầu ngốc, đó là anh trai Ninh Thần của cháu!” Bà cụ Tô cười đắc ý. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Ninh Thần bước tới cầm ô đứng sang bên cạnh: "Bà nội!"
Tô Thiên Hương chỉ đơn giản buông ra rồi đảo mắt một cái.
Trong xe cách đó không xa, Lương Đức Tài hét lên: "Ông nội! Anh ta là Ninh Thần! Người bên cạnh anh ta đã làm cháu bị thương!”
Sau khi Yến Tước Chu nghe được, khóe miệng anh ta nhếch lên.
Trên đời này có những người thực sự không sợ chết.
Lương Đức Tài lại dám gây sự với anh ta! Lương Đông Lam tức giận: "Cậu chủ nhà họ Ninh tránh sang một bên, để lão già Ninh đích thân ra đón tiếp tôi!" “Có thể là có chút khó khăn!” Quách Diễn Vũ cười.
Mấy chục người nhà họ Lương đều trừng mắt.
Quách Diễn Vũ cười khẽ: "Cái người mà thi thể đã bị lạnh thì làm sao tới đón tiếp được người đứng đầu nhà họ Lương?” “Ninh Nhật Khang đã chết?”
Lương Đông Lam bị sốc, nghi ngờ hỏi lại: "Làm thế nào mà ông già đó lại chết vào ngày đại thọ lần thứ 80?" “Tự sát!” Quách Diễn Vũ đáp.
Bà cụ Tô thở dài như đã đoán ra điều gì đó, bà ấy biết rằng tất cả những chuyện này hẳn là do Ninh Thần làm ra.
Bà cụ Tô nhắc nhở: "Anh Lương, trời đang mưa rất to nên tạm thời hãy dừng tính toán ở đây!” Một lời khuyên nhủ nhưng lại không có hiệu quá.
Lão gia nhà họ Lương tức giận, chuyện này sao có thể bỏ qua như vậy.
Nhưng Lương Đông Lam đã qua hơn nửa đời người. Ninh Nhật Khang đột ngột qua đời, bà cụ Tô lại ở bên cạnh khích lệ.
Ông ta cau mày: "Chuyện đã thế này, mọi thứ không tính toán nữa! Đi! Quay về nhà!” “Ông ơi, cứ vậy mà không tính toán sao?” Mời bạn đọc truyện tại Truyện88 .net
Lương Đức Tài không thể tin được.
Nhà họ Lương đã phải chịu thiệt thòi lớn như vậy từ khi nào!
Người đàn ông mặc âu phục tên Lương Vũ Phi cau mày: "Ba, vết thương của Đức Tài không phải là chuyện đùa. Thằng bé đã bị đao đâm vào người và đóng đinh trên mặt đất. Chuyện này mà không có kết quả, nếu lan rộng ra thì có lẽ nhà họ Lương chúng ta sẽ không bao giờ có thể ngóc được đầu trước nhà họ Ninh!”
Mới như vậy, lão già Lương đã nổi giận!
Bà cụ Tô lại thuyết phục: "Anh Lương, hôm nay anh nên nghĩ kỹ chuyện này đi. Tôi nghĩ tốt hơn hết là nên bỏ qua. Nếu không, sau này bảy hào phủ ở Hoa Thục sẽ trở thành sáu hào phủ, nhất định sẽ làm trò cười cho người ngoài."
Những lời nói này khiến cho người nhà họ Lương đều kinh hãi.
Là bà lão này lừa họ hay nhà họ Ninh thực sự ghê gớm đến mức không thể làm mất lòng họ.
Chuyện này ai có thể xác định? Vẻ mặt già nua của Lương Đông Lam dần trở nên nghiêm trọng.
Nhưng ở bên cạnh ông ta, Lương Vũ Phi lại không kìm được lửa giận: "Bảy hào phú ở Hoa Thục đều biết nhau, đứa nhỏ đó lại là con rể nhà họ Tô của bà. Bà nghĩ bà vì anh ta mà nói ra lời này, thì nhà họ Lương chúng tôi đều sẽ sợ hãi?" "Ba! Không thể thả anh ta đi!"
Lương Đức Tài khó khăn bước xuống xe, chiếc băng gạc quấn trên vai dính đầy máu đỏ.
Tình huống bi thảm này làm dấy lên sát khí của Lương Vũ Phi!

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK