Mục lục
Truyện Chiến thần nghịch thiên - Ninh Thần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Nét mặt sáu người bảo vệ ở cổng có chút khó xử. Nói thực, họ cũng chỉ là những người làm công ăn lương, không hề muốn đặc tôi với bất cứ ai.

Ninh Thần lại là Viện trưởng kiêm giáo sư trẻ tuổi nhất kể từ khi trường đại học Bian thành lập tới nay, bảo vệ sao dám đắc toi.

Hồ Trác Việt tức giận. “Sáu người các anh còn muốn làm việc nữa không?”

Sáu người bảo vệ rùng mình.

Mộ Lâm cười nhẹ: “Bạn học Hồ sao phải nóng giận tới mức thế này? Không lẽ là sợ có người tìm ra chân tướng hay sao?” “Cô Mộ, cô đừng vì chuyện tối hôm qua phòng nghiên cứu của chúng tôi từ chối tiền đầu tư của cô mà thù hận trong lòng, vu khống giáo viên của tôi!”

Hồ Trác Việt miệng lưỡi hùng hồn, giọng điệu lại càng hung hãn dọa người hơn. Mộ Lâm cũng tức giận vô cùng, trước nay cô chưa từng gặp qua người nào vô liêm sỉ như vậy.

Cô ta điệu đà nói: “Đại học Bian có giáo viên và học sinh như các người, tôi cũng lấy làm xấu hổ thay. Gian lận, cướp thành quả của người khác còn dám đứng đây lớn tiếng khoa trương. Các người không biết xấu hổ hay sao?" “Cái gì cơ?”

Đại diện của tổ chức Đông Phương, vị giáo sư kia hết sức kinh ngạc.

Trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, năm nào cũng xảy ra những vụ lùm xùm như đạo văn, ăn cắp kết quả nghiên cứu của người khác, những chuyện đáng xấu hổ thể này rất nhiều.

Từ Vĩ Thành ngôi một bên, không có động tĩnh gì, dường như ông đã đoán trước được chuyện này.

Người trợ lý đứng bên cạnh nói nhỏ: "Giám đốc, chúng ta có tiếp tục hợp tác không?" “Đương nhiên phải hợp tác rồi, nhưng mà đối tượng không thể là bọn họ được, chỉ là một đám người lừa đảo mà thôi!” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Từ Vĩ Thành là một nhà sản xuất hàng dân dụng và là một trong ba tổng thanh tra của bộ nghiên cứu.

Ông ta không thạo về nghiên cứu, không hiểu về chế tạo sản xuất, nhưng ông ta rất am hiểu về lĩnh vực quản lý nhân viên, càng biết cách khám phá thế mạnh của mỗi người, thậm chí có thể soi mói người khác!

Đối với Hồ Trác Việt và đồng đội của anh ta, Từ Vĩ Thành nhìn một cái là có thể quan sát thấy, người này có tính kế công đóng góp chút công sức đã vội nhận công lao về mình, nhất định khó có được thành tựu trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học.

Hồ Trác Việt lạnh lùng cười: “Mộ Lâm, cô nói tôi ăn cấp thành quả nghiên cứu của người khác, vậy xin hỏi, cô có chứng cứ gì không?"

Cung Tuấn Tú, đại biểu của tổ chức Đông Phương gật đầu ủng hộ Hồ Trác Việt.

Ông trịnh trọng nói: "Tất cả đều phải dùng chứng cứ mà nói, các người chất vấn chuyện này, có chứng cứ gì không?" “Không cần chứng cứ gì cả. Bởi vì người chế tạo ra chiếc máy phản trọng lực này đang đứng ở đây!”

Đường Vũ Nhi ưỡn ngực, vẻ mặt đầy kiêu ngạo. Mọi người của ba tổ chức lớn đều đang xì xào và đoán xem đó là ai.

Chỉ có duy nhất Từ Vĩ Thành chậm rãi đứng dậy và cười nhẹ "Người chế tạo ra thiết bị phản trọng lực chắc là anh Ninh, viện trưởng trẻ nhất của trường Đại học Bian kể từ khi thành lập “Này, làm sao ông biết vậy?” Đường Vũ Nhi sửng sốt.

Từ Vĩ Thành chuyện khác không tốt, riêng khả năng nhìn người là thế mạnh lớn nhất của ông ta, mấy người trợ lý đứng đẳng sau đều thầm kinh ngạc trong lòng. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Vị viện trưởng kiêm giáo sư trẻ tuổi như thế này, e rằng trong nước chỉ có một người này mà thôi.

Ninh Thần nói: "Các người muốn chứng cử, các bộ phận chi tiết lập ráp thiết bị phản trọng lực nảy đều chỉ là linh kiện tạm thời, coi như là sản phẩm thử nghiệm mà thôi. Sau này sẽ không thể đạt được tiêu chuẩn của thành phẩm, thử nghiệm ba tới nằm lần thì sẽ thành phế thải thôi!”

Ninh Thần với tư cách là nhà thiết kế, cậu chắc hắn biết rõ những sai sót chết người này.

Hồ Trác Việt không can tâm mà cãi lại: "Ăn nói vớ vẩn! Tối qua tôi đã chạy thử tới bảy lần!” “Đó là trạng thái không tải của máy, nếu tải đây ba lần, đó chính là giới hạn của thiết bị này

Ninh Thần Thần bình tĩnh bước lên sân khấu.

Hồ Trác Việt nhấc tấm vải phủ màu đỏ lên và kích hoạt thiết bị phản trọng lực lần nữa, chiếc máy tròn trịa, ánh mắt của mọi người đổ dồn nhìn về chiếc máy tròn trịa ngay ngắn từ từ bay lỡ lửng trên trần nhà khiến Cung Tuấn Tú và những người khác vô cùng kinh ngạc. "Thật là một phép màu khoa học, bước đột phá trong lĩnh vực phản trọng lực sẽ đưa toàn bộ ngành hàng không tiến một bước dài!" Từ Vĩ Thành hết sức ngạc nhiên.

Hồ Trác Việt chế nhạo: "Ninh Thần, thiết bị phản trọng lực vẫn dùng tốt, tôi sợ rằng đã làm anh thất vọng rồi!" “Linh kiện cốt lõi bên trong đã đến cực hạn, anh không để ý thấy tiếng ồn của máy càng lúc càng lớn sao?" Ninh Thần liếc nhìn chiếc máy, nhìn rõ thực hư.

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK