Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Cảnh Hiếu Phong đang âm thầm nhắc nhở rằng thân phận ông cụ Đức không hề tầm thường. Nếu trong quá trình Ninh Thần tiến hành châm cứu mà ông cụ Đức buông tay, trút hơi thở cuối cùng, vậy chỉ sợ chàng trai trẻ này mai mốt không thể tiếp tục lăn lộn ở Hoa Thục nữa.
Ông lão sáu mươi tuổi nói một câu công bằng: “Ngũ khí trong cơ thể bệnh nhân rất mong manh, đã tới lúc dầu cạn đèn tắt, có dùng thuốc gì cũng vô dụng. Nếu muốn hồi sinh nguyên khí, chỉ có thể dựa vào cách châm cứu, kích thích các huyệt vị lớn trên cơ thể. Biện pháp của chàng trai trẻ này đúng là thượng sách l Đối với những lời bàn tán của người bên cạnh, Ninh Thần giống như không nghe thấy gì. Hôm nay, nếu không phải Kiều
Nhân Duyên nói ra thân phận của anh trai cô ta, Ninh Thần chắc chắn sẽ không để tâm đến chuyện ở đây.
Lúc bấy giờ, tay trái Ninh Thần khẽ cử động, mười ba cây châm bạc bay lơ lửng trong lòng bàn tay cậu ấy. Ninh Thần vung tay, cầm châm vào huyệt Thiên Trung trên ngực ông cụ
Đây là một huyệt vô cùng quan trọng. Nếu huyệt Thiên Trung bị đánh trúng, một phần khí của cơ thể sẽ bị thất thoát,
Con người Cảnh Hiếu Phong chợt co lại: “Dùng khí điều khiển chậm? “Y học cổ truyền cao cấp?" Tay ông lão sáu mươi tuổi khẽ run.
Ai mà ngờ được tùy tiện đi trên đường cũng gặp được một bác sĩ y học cổ truyền cao cấp chứ, chuyện này so với việc gặp quỷ còn hiếm thấy hơn đấy.
Thân thể ông cụ Đức vô cùng yếu ớt, một châm đâm vào huyệt Thiên Trung tựa như đòn đánh trí mạng với cơ thể ông cụ, chút sức lực cuối cùng dường như biến mất. Cảnh Hiếu Phong thấy tinh thể cấp bách vội la lên: “Làm thế sẽ hại chết ông cụ Duc mat!" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Nhưng một giây sau, ông ta lập tức ngậm miệng lại, chẳng trai này tuy còn trẻ nhưng đã là bác sĩ y học cổ truyền, tay nghề trị bệnh cửu người của cậu ấy không phải thử ông ta có thể nghĩ ngò.
Chuyện xảy ra sau đó khiến mọi người vô cùng kinh ngạc. Một châm vào huyệt Thiên Trung, trông như đã đánh tan chút sức lực cuối cùng của ông cụ Đức, nhưng sau một cơn suy yếu ngắn ngủi, ông cụ bắt đầu hô hấp trở lại, thân thể cũng dần ấm lên.
Ông lão sáu mươi tuổi cảm thán: "Một châm này đúng là tuyệt diệu. Không hổ là bác sĩ y học cổ truyền, liếc mắt một cái đã biết bệnh nhân chỉ đang kiên cường chống đỡ bằng chút sức lực ít ỏi còn lại. Lâu ngày, cơ thể sẽ bị ảnh hưởng, khí tụ lồng ngực, có điều dưỡng cỡ nào cũng vô dụng!"
Vị trí châm này hạ xuống, vô cùng tinh diệu, khí tụ trong lồng ngực được đánh tan. Năm châm kế tiếp, Ninh Thần lại một lần nữa làm việc không theo lẽ thường, cậu ấy hạ châm vừa chuẩn, vừa chính xác, lại ổn định, nhưng phần lớn lại là vị trí của những huyệt quan trọng. Điều này khiến ý thức bệnh nhân dân dần hồi phục, tiếng rên rỉ đau đớn khẽ thoát ra từ miệng ông cụ. Chính tiếng rên đau đớn này làm ông lão sáu mươi tuổi phải gật đầu tán thành: “Đã tỉnh lại, được cứu rồi!”
Sau sáu châm cố định cơ thể, trong tay Ninh Thần xuất hiện sáu tảng đá hình thoi, cậu ấy yên lặng vận chuyển Chiến Thần Quyết. Linh khí bên trong linh thạch bị một lực hấp dẫn mạnh mẽ hút ra, hóa thành một đám sương, còn tảng đá thì dẫn xám xịt lại, trở thành cục đá bình thường vô dụng.
Sau đó, cổ linh khí này được dẫn vào trong cơ thể ông cụ Đức. Linh khí ân cần nuôi dưỡng cơ thể, khiến mặt mày ông cụ Đức ngày càng trở nên hồng hào, đôi mắt vốn đục ngầu cũng đần trở nên minh mẫn. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Ninh Thần thu châm, đứng dậy: “Hôm nay tôi kéo dài tuổi thọ cho ông thêm một năm, nếu cơ thể được điều dưỡng tốt, có thể sống thêm ba năm
Một ông già dầu cạn đèn tắt vậy mà có thể sống thêm ba năm. Đây chính là đoạt người từ tay diệm vương đó Y học cổ truyền đúng là danh bất hư truyền
Trên gương mặt đám người Cảnh Hiếu Phong hiện lên nỗi kinh sợ.
Ông cụ Đức đứng dậy, gọi lớn: “Nhóc thần y, xin dừng bước Ninh Thần không thèm để ý, cũng chẳng quay đầu lại nhìn.
Tên Đỗ Thiên Hạo đang được nâng lên xe, anh ta căm hận hét lên: "Chém đứt một cánh tay của tao, mày mau để lại họ tên đi, món nợ này, mai mốt tạo sẽ tới đòi lại.” Lúc này, Ninh Thần dừng bước, thời khắc cậu ấy quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng giá rét kia trông vô cùng đáng sợ. Cùng lúc đó, một cỗ khí thế vô hình dần tụ lại thành thực thể, đâm xuyên qua ngực Đỗ Thiên Hạo, máu tươi tuôn trào như suối.
Hình ảnh này khiến mọi người sợ chết khiếp.
Đỗ Thiên Hạo đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, thế mà dám uy hiếp Ninh Thần. Anh ta thật sự cho rằng vị Trấn Thần Vương này không dám giết anh ta sao?
Ông cụ Đức bước tới: "Nhóc thần y không cần lo lắng, chút chuyện này, tôi sẽ giúp cậu giải quyết. Đây là danh thiếp của tôi, nếu ở Hoa Thục gặp phải chuyện gì khó khăn, tùy thời có thể đến tìm tôi!” Danh thiếp trong tay ông cụ trông cực kỳ bình thường, ngoài cái tên Kiều Nhâm Đức thì còn có một dãy số điện thoại.
Kiều Nhân Duyên nở nụ cười tươi rói: "Anh trai, cảm ơn anh!" “Không cần cảm ơn, anh của cô tên là gì?” Trước lời cảm ơn của Kiều Nhân Duyên, Ninh Thần đáp lại một cách ôn nhu.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK