Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Mà bản thân Ninh Thần cũng không cần làm gì, chỉ cần dẫn dắt mọi người theo hướng nghiên cứu chính.
Bùi Ngọc Cương không nhịn được nói: “Giáo sư Ninh, bên tôi có thể trợ cấp nhiều hơn nữa! “Tiền của quân đội tôi không cần, tất cả các công nghệ trong phòng thí nghiệm chúng ta cùng chia sẻ, lúc cần thiết ông có thể rút người về tự nghiên cứu l
Lời nói của Ninh Thần làm cho mọi người trong phòng nghiên cứu bất ngờ.
Cậu thiếu niên này rốt cuộc có thân phận gì?
Nếu không, làm sao cậu ấy có thể hào phóng tới mức này! Công nghệ cốt lõi của thiết bị phản trọng lực đủ để khiến cậu ấy trở thành khách vip của hàng trăm quốc gia trên thế giới, chỉ cần tiết lộ một chút thông tin ra ngoài thì không biết có bao nhiều cường quốc bên ngoài sẽ đưa ra giá cao ngất trời để khai thác cậu ấy.
Nhưng hiện tại, Ninh Thần làm như vậy khiến cho Bùi Ngọc Cương cảm thấy như đang mơ vậy.
Cảm giác chuyện này giống như một cái bánh từ trên trời rơi xuống khiến Bùi Ngọc Cương thấy chóng mặt.
Ninh Thần cười nhẹ: "Uống nước nhớ nguồn, thời đại hưng thịnh của Quốc Nguyệt là Ninh Thần tôi dùng cả đời để bảo vệ tôi góp sức giúp đỡ không cần có lí do
Bùi Ngọc Cương nghiêm người, cúi chào Ninh Thần.
Một ông lão tóc bạc đứng bên cạnh nói: "Giáo sư Ninh, vẫn đề nguồn năng lượng thay thế của thiết bị phản trọng lực chúng tôi không có chút mạnh mối nào, cậu có thể chỉ cho chúng tôi một phương hướng không?
Không hiểu thì hỏi, đó chính là phẩm chất cơ bản của người làm nghiên cứu khoa học. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Đôi môi mỏng của Ninh Thần khẽ mấp máy: "Khi phản trong lực và nguồn năng lượng có khi đối lập nhau, lúc ở phòng nghiên cứu Lý Đức Thiện tôi có nói là nghiên cứu khi phản trọng lực trước, sau khi hoàn thành thành phẩm rồi mới nghiên cứu tên lửa đẩy phản trọng lực!
Ông lão tóc bạc lờ mờ hiểu được thay vì vướng vào vấn đề thay thế nguồn năng lượng thay thế hay khí của thiết bị phản trọng lực thi tiến hành nghiên cứu sâu về tên lửa đẩy phản trọng lực sẽ tốt hơn Nguyên liệu mấu chốt của thiết bị tên đẩy phản trọng lực chính là vòng ion, chỉ cần có thể chế tạo ra loại nguyên liệu này thì tên lửa đẩy phản trọng lực không còn là vấn đề rồi, tới khi đó vấn đề về nguồn năng lượng cũng sẽ tự nhiên được giải quyết.
Tên lửa đẩy phản trọng lực khi sóng từ trường hình thành có thể khiến tên lửa bị hỏng, mất điện.
Lĩnh vực này cũng bao gồm lĩnh vực sóng từ trường!
Thời gian sau này các thành viên nhóm nghiên cứu của phòng nghiên cứu đã thảo luận và nghiên cứu một cách độc lập, được Trường Đại học Bian hỗ trợ tiền nhà ở và phòng nghiên cứu xếp vào diện bí mật.
Ông Tôn Chính Hành mặt đỏ bừng, trong ngành giáo dục, tòa nhà nghiên cứu của Đại học Bian của bọn họ có thể có thêm một phòng hợp tác với quân đội chính là niềm tự hào và cũng là thành tích của Đại học Bian bọn họ.
Ninh Thần rời khỏi đây.
Đường Vũ Nhi nói. "Thiên tài Ninh, đi thôi, tôi mời anh ăn c!" “Anh Ninh, đi thôi, bận cả ngày rồi, tôi cũng đã đói lắm rồi!” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Đường Vân Toàn cũng là một người sành ăn.
Ninh Thân cười khẽ, ba người cùng nhau rời khỏi đại học Bian đi ăn ở một nhà hàng bên ngoài. Bùi Ngọc Cương đang ngồi trên chiếc xe việt dã trở về, nhằm mắt nghỉ ngơi.
Nhưng điện thoại của ông ta lại rung lên.
Nhìn lướt qua màn hình điện thoại nét mặt Bùi Ngọc Cương lập tức trở nên trịnh trọng.
Cuộc gọi được kết nối. "Xin chào!" Bùi Ngọc Cương chào hỏi một câu.
Đầu dây bên kia không lộ ra danh tính, một giọng nam trầm thấp vang lên: “Ông là Bùi Ngọc Cương phải không?” "Đúng, là tôi!” Bùi Ngọc Cương thừa nhận danh tính của mình.
Giọng nam trầm thấp lãnh đạm: “Mời đến chỗ ở của Triệu Khải Trạch, chúng tôi ở đây chờ ông!”
Âm thanh đột ngột dừng lại, có vẻ như điện thoại đã bị cúp.
Trong lòng Bùi Ngọc Cương hoang mang, chiếc xe đã tới khu vực đóng quân của quân đội Hoa Thục, thuộc khu vực quân đội quản lý.
Trong một tòa nhà.
Thấy khuôn mặt chữ điền của Triệu Khải Trạch, ông ta mặc áo cộc, lẳng lặng đứng trước bàn làm việc, cả người chấn động!
Trên chiếc ghế vốn dĩ thuộc về ông ta lại là một thanh niên cường tráng đang ngồi đó, trông có vẻ lười biếng nhưng ảnh sáng lạnh lẽo phát ra lại vô tình khiến người ta rùng mình.
Sát khí đến mức khủng bố
Người này mặc quân phục nhưng quân phục này lại là vải den.
Trong khắp thế giới, trong cả vạn dặm lãnh thổ Quốc Nguyệt, đông tây bắc cộng với cả Trung Lạc, tất cả các đồn trú, chỉ có một trong số họ là mặc màu đen.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK