Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Đến cửa nhà hàng, người gác cửa mặc đồng phục nhân viên màu vàng lịch sự cúi đầu: "Cho hỏi ba vị có thẻ VIP không a?" “Không!” Đường Vân Toàn đảo mắt xem thường. Người gác cửa mim cười xin lỗi: "Vậy xin mời các vị đi lối này!"
Khách VIP đi vào từ cửa bên trái, khách bình thường không có thẻ VIP đi vào từ cửa bên phải, đó là cách phân biệt đối xử điển hình.
Một chiếc xe thương vụ nhập khẩu dừng lại bên cạnh, từ trên xe bước xuống một gã đàn ông khá phì nhiêu, trong ngực vẫn đang ôm một thiếu nữ quyến rũ, không kiên nhẫn nói: "Đi, đỗ xe cho tôi!" “Dạ vâng, ông chủ Ngô, mời ông đi bên này!” Người gác cửa ân cần bước tới. Rất rõ ràng, đây là một vị khách VIP, hơn nữa còn là khách quen.
Nhà hàng xa hoa nhất ở Hoa Thục vốn nổi tiếng với mức chi phí cao, ngay cả con nhà giàu như Đường Vân Toàn cũng không dám đến thường xuyên. Đường Vân Toàn không phải con một, trong nhà còn có rất nhiều anh em họ. Tiền của nhà họ Đường sẽ không để cho cậu ta tùy ý phung phí tiêu xài
Ninh Thần khẽ cười: "Về nhà thôi, tôi thích ăn đồ tự nấu hơn" Đối với việc bữa nay phải ăn gì, từ nhỏ đến lớn Ninh Thần chưa bao giờ kén chọn.
Đường Vũ Nhi tức giận nói: "Không, khó khăn lắm mới được mời thiên tài Ninh một bữa cơm, chúng ta nhất định phải ăn ở đây!" “Anh Ninh, đi thôi!” Đường Vân Toàn cũng không thiếu tiền tới mức không mời được bữa cơm này.
Nhưng mà ảnh mặt của người đàn ông trung niên mập mạp kia lại lơ đỉnh rơi trên người Đường Vũ Nhi, rồi hừng hực lửa chảy nhìn lên nhìn xuống. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Đường Vũ Nhi đang mặc đồng phục học sinh màu xanh trắng, tôn lên vóc dáng đầy kiêu ngạo với chiếc váy đen ngân cũn cỡn không che nổi đôi chân thon dài.
Ông chủ Ngô nhếch mép cười nói: "Nhìn mấy đứa chắc vẫn đang lứa tuổi học sinh, chưa chắc đã đủ tiền tiêu phí ở đây. Nhưng mà em gái này nhìn không tệ, theo anh ăn một bữa cơm, anh sẽ không để em thiệt thòi đâu!"
Dứt lời, ông chủ Ngô kia lập tức vươn bàn tay to béo của mình ra chạm vào cầm của Đường Vũ Nhi Đàn ông trung niên thích nhất là những cô gái nhỏ, ông chủ
Ngô này cũng không ngoại lệ.
Gương mặt tươi cười của Đường Vũ Nhi trở nên tối sầm, suýt chút nữa ghê tởm đến phát ói. Đường Vân Toàn tức xù lông. "Ông già lưu manh, khôn hồn thì cút xa chúng tôi ra!" “Thằng nhãi ranh, đừng có mà hét trước mặt ông đây, đừng để tạo phải dạy lại mày cách làm người!" Sự kiêu ngạo của ông chủ Ngô hoàn toàn đến từ việc ông ta cho rằng ba người Ninh Thần đều là sinh viên nghèo.
Đường Vân Toàn tức giận cười: "Đến đây, để xem ông bắt nạt tôi thế nào!" "Sinh viên nghèo kiết xác mà khẩu khí cũng lớn nhỉ. Cho mày chín triệu đồng sang quầy hàng bên cạnh ăn là cũng đủ sướng chết rồi. Biết điều thì cút ra xa một chút, hiểu không?"
Ông chủ Ngô kiêu ngạo ném ra một năm tiền giấy màu đỏ. Kiêu căng đến mức không ai bì nổi.
Thực sự cho rằng có chút tiền là muốn làm gì cũng được sao? Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Người gác cửa nhíu mày: "Ba vị, ông chủ Ngô là khách VIP của quán chúng tôi. Mọi người đã phát sinh mâu thuẫn, chúng tôi chỉ có thể yêu cầu các vị rời đi."
Đường Vũ Nhi tức giận mắng: "Xin lỗi, là ông ta bắt nạt tôi, anh lại bảo chúng tôi phải rời đi?" “Khách VIP có thân phận khác với các vị” Người gác cửa nghiêm túc trả lời.
Ông chủ Ngô nghe vậy liền bật cười khoái trá. "Con chó giữ cửa này không tồi nhỉ, đây, tiền boa của mày!" Hành động này suýt chút nữa khiến Đường Vân Toán tức chết
Ma vương nhỏ của Hoa Thục là cậu ta từ nhỏ tới lớn chưa từng bị ai bắt nạt như vậy.
Ninh Thần cười khẽ: "Thân phận khác biệt, có lẽ ba người chúng tôi với các người đúng là khác biệt" “Biết được thì tốt, cầm tiền cút đi!” Ông chủ Ngô cười lạnh đáp, khiến những vị khách xung quanh tò mò quay sang nhìn. Ninh Thần liếc mắt: "Chín triệu đồng này giữ lại cho minh làm tiền thuốc men đi!" “Cái gì?" Ông chủ Ngô trừng mắt.
Đôi môi mỏng của Ninh Thần khẽ nhúc nhích: "Vân Toàn, ông ta dùng tay nào chạm vào Vũ Nhi thì chặt cải tay đó của ông ta!" "Được!"
Đường Vân Toàn xưa nay vốn dĩ đã chẳng sợ trời sợ đất rồi. Ông chủ Ngô nghe vậy liền kinh hoảng: "Chúng mày định làm gì?" "Ông đoán xem!" Đường Vân Toàn chế nhạo, rồi đột nhiên dùng tay làm kiếm, chém thắng vào cánh tay phải của ông chủ
Ngô.
Rác!
Một tiếng xương vỡ giòn tan thanh thủy vang lên, mang theo cả tiếng gào rú thảm thiết như lợn bị xẻ thịt.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK