Cũng may chính sự bọn họ đều nói gần như xong, bằng không tối hôm nay cô liền đến công cốc.
Lý Vân Triết rượu đang đến hồi hưng phấn, tương đối dễ nói chuyện, nhưng vẫn chưa ký tên, Hạ Úc Huân cũng không làm cho mất hứng, chỉ có thể nghe hắn tán gẫu, nghe hắn lải nhải lịch sử tình trường đau khổ và vật hy sinh bi thảm của mình……
Uống suốt hai giờ vẫn chưa ngừng, Hạ Úc Huân không thể không khuyên một câu: “Lý tổng, đừng uống nữa, đã khuya rồi!”
“A……” Lý Vân Triết mơ mơ màng màng mà nhìn thời gian trên di động, sau đó xoa xoa mũi nói: “Đúng rồi, hợp đồng…… Hợp đồng đâu, cô mang lại đây chưa?”
“A? Có mang có mang!” Hạ Úc Huân vội vàng móc hợp đồng ra.
Lý Vân Triết cầm hợp đồng, vỗ vỗ bả vai cô, nói: “Em gái à, em đủ nghĩa khí! Nghe anh dong dài lâu như vậy! Tối anh trở về xem một chút liền ký tên, sáng ngày mai sẽ cho người đưa qua!”
“Lý tổng sao lại nói vậy, cùng Lý tổng nói chuyện phiếm, tôi cũng được lợi rất nhiều!” Tảng đá lớn trong lòng Hạ Úc Huân cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Vốn dĩ sau khi cô nghe hắn nói cưới Bạch Thiên Ngưng, còn tưởng rằng hắn sẽ vì chuyện Bạch Thiên Ngưng mà gây khó dễ mình, không nghĩ tới hắn cuối cùng vẫn đồng ý ký hợp đồng, xem ra là mình đem lòng tiểu nhân đo dạ quân tử rồi……
Thật vất vả rốt cuộc rời khỏi nhà hàng, Lý Vân Triết say đến đứng không vững, Hạ Úc Huân đành phải đỡ hắn, hai người lảo đảo mà đi ra ngoài.
“Lý tổng, anh say thành như vậy không thể lái xe, gọi tài xế anh qua đây đi!”
Lý Vân Triết dùng một tia thanh tỉnh cuối cùng ký xong hợp đồng, lúc này đã hoàn toàn say như chết, căn bản không nghe được cô nói gì, vẫn luôn lẩm bẩm nói lời say.
“Thiên Ngưng…… Thiên Ngưng…… Anh nỗ lực như vậy, chính là muốn vượt qua Lãnh Tư Thần, chính là muốn cho em nhìn xem Lý Vân Triết anh không hề kém Lãnh Tư Thần……
Nhưng, em khinh thường anh, anh biết mà…… Em vẫn luôn khinh thường anh……
Bởi vì anh nỗ lực lâu như vậy…… Cũng không cách nào vượt qua người kia……
Nỗ lực lâu như vậy…… Cũng chỉ là con tép riu……
Là anh không xứng với em…… Anh muốn cho em thứ tốt nhất trong thiên hạ này…… NHưng anh không làm được…… Anh không làm được……”
Lý Vân Triết lúc đá lan can lúc nện đầu mình, cuối cùng một tay đem Hạ Úc Huân gắt gao ôm chặt: “Thiên Ngưng…… Thiên Ngưng…… Tiền cùng quyền thế liền quan trọng như vậy sao? Tim anh ngay cả một đồng cũng không đáng có phải hay không……
Đúng, Lãnh Tư Thần anh ta ghê gớm! Anh thừa nhận! Nhưng, anh ta có một trăm triệu, lại một đồng đều không cho em, còn anh chỉ có một đồng, lại đem một đồng đó của anh giao hết cho em……”
Hạ Úc Huân run rẩy khóe miệng đem hắn đẩy ra xa chút, tên này là tâm linh canh gà sao?
Lý Vân Triết say thành như vậy, nói với hắn cái gì cũng không có tác dụng, cuối cùng Hạ Úc Huân không có biện pháp, đành phải gọi tài xế mình lên, nhờ tài xế hỗ trợ đem hắn nhét vào trong xe.
“Lý tổng, anh ở chỗ nào a?” Hạ Úc Huân hỏi.
Kết quả cuối cùng tất nhiên là gì cũng chưa hỏi ra, Hạ Úc Huân đành phải đem hắn đưa đến một khách sạn gần đó.
Trước khi đi, tên này còn không yên phận, vẫn luôn ôm cô không buông, cô tránh nửa ngày mới thoát được, mệt đến đổ mồ hôi đầy người.
Ai, trước kia đều có Nghiêm Tử Hoa ở bên cạnh hỗ trợ đem mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, uống rượu anh cũng sẽ hỗ trợ chống đỡ, hiện tại một mình đơn độc bàn bạc hợp đồng mới biết được, ký một hợp đồng cũng thật không dễ dàng!