Nghiêm Tử Hoa hội báo xong hành trình, đang chuẩn bị dò hỏi Hạ Úc Huân chuyện có muốn đăng lên nhật báo việc xem mắt nữa hay không, trên đường bị một cú điện thoại cắt ngang.
“Tiểu thư, tôi nghe điện thoại.”
“Được, tùy ý anh.” Hạ Úc Huân tiếp tục xem tư liệu.
“Cô nói cái gì? Loại chuyện này cô sao có thể không biết? Bên kia nói như thế nào? Được rồi, tôi tự mình gọi điện thoại qua hỏi vậy!”
Thấy Nghiêm Tử Hoa thần sắc ngưng trọng, Hạ Úc Huân ngẩng đầu lên hỏi: “Nghiêm Phó tổng, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Là dự án trước đây bàn với Thiên Úc…… Bất quá tiểu thư ngài đừng lo lắng, dự án này là trước khi ngài tiếp quản công ty cũng đã gần như xác định rồi, hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn, tôi đây liền gọi điện thoại qua hỏi một chút.”
“À, được.” Hạ Úc Huân gật gật đầu, nhưng trong lòng không hiểu sao có chút lo lắng.
Nghiêm Tử Hoa tiếp tục gọi điện thoại, lần này gọi chính là số của Lãnh Tư Thần.
Lương Khiêm chân trước mới vừa đem văn kiện mà Lãnh Tư Thần dặn phát trở về các bộ phận, đang chuẩn bị cùng Lãnh Tư Thần hội báo tình huống, trong văn phòng, di động Lãnh Tư Thần vang lên.
Lãnh Tư Thần nhìn tên hiển thị trên màn hình, trực tiếp đem điện thoại vứt cho Lương Khiêm mới vừa đẩy cửa tiến vào, nói: “Nghe đi, mở loa ngoài.”
“Dạ.” Lương Khiêm đành phải dựa theo yêu cầu của Lãnh Tư Thần mà nghe máy, sau đó mở loa ngoài.
“Alo, Lãnh tổng……” Di động bên kia truyền đến thanh âm Nghiêm Tử Hoa.
“Nghiêm Phó tổng, tôi là Lương Khiêm, thật ngại quá, Lãnh tổng hiện tại không tiện nghe điện thoại, ngài có chuyện gì sao? Tôi sẽ giúp ngài truyền đạt lại.”
“Lương trợ lý, có chuyện muốn hỏi thăm anh một chút.”
“Nghiêm Phó tổng có phải muốn hỏi về dự án mở rộng đất xây dựng phía Đông kia không?” Lương Khiêm hỏi.
“Đúng vậy, là dự án phía Đông kia. Tôi vừa mới được người phụ trách dự án này bên chúng tôi nói cho tôi biết nghi thức ký hợp đồng bị hủy bỏ, đây là có chuyện gì? Là bản kế hoạch của chúng tôi có vấn đề gì sao? Hay là hợp đồng trước có nơi nào cần cải biến sao? Tôi sẽ nắm chặt thời gian hoàn thiện lại một chút cho ngài ấy.”
Lương Khiêm cẩn thận nhìn tổng tài nhà mình, đúng sự thật hồi đáp: “Cái này, Nghiêm Phó tổng à, ngài nói những điều này tôi cũng không rõ ràng lắm, bởi vì lúc ấy tổng tài chúng tôi chỉ nói một câu không ký, mặt khác một chữ cũng chưa nhiều lời.”
“Tại sao lại như vậy?” Nghiêm Tử Hoa lẩm bẩm, ngay sau đó hỏi: “Vậy Lãnh tổng khi nào có thời gian, tôi muốn hẹn ngài ấy ăn một bữa cơm.”
Lương Khiêm nhìn thoáng qua Lãnh Tư Thần trước bàn làm việc, chỉ thấy ngón tay Lãnh Tư Thần có tiết tấu gõ mặt bàn, từ đầu tới đuôi không nói một lời, cũng không chỉ thị mình rốt cuộc nên trả lời thế nào, vậy ngài bảo tôi mở loa ngoài là có ý tứ gì chứ? Làm cho tôi khẩn trương, sợ nói sai lời……
Vì thế, Lương Khiêm đành phải dựa theo lý giải của bản thân trả lời: “Xin lỗi, lịch trình tương lai một tháng tới của tổng tài đều đã kín lịch, sợ là không có thời gian.”
“Tương lai một tháng? Nhưng, vốn dĩ hẹn thời gian ký hợp đồng là nửa tháng sau……”
“Cái này, xin lỗi, tôi cũng không có cách nào.”
Nói tới đây Nghiêm Tử Hoa không thể nào còn không biết Lãnh Tư Thần là cố ý, sau khi cúp máy, như suy tư gì mà nhìn Hạ Úc Huân trước bàn làm việc đang lo lắng sốt ruột nhìn chằm chằm mình.
“Thế nào Nghiêm Phó tổng?” Thấy Nghiêm Tử Hoa cúp máy, Hạ Úc Huân vội vàng truy vấn.
“Tiểu thư, không có việc gì, tôi sẽ xử lý tốt.”
Hạ Úc Huân sắc mặt trầm xuống, hỏi: “Có phải Lãnh Tư Thần lại gây khó dễ anh không?”
“Không thể nào!” Nghiêm Tử Hoa sợ cô nhất thời xúc động làm ra chuyện gì, vội vàng phủ nhận nói.