Cái nha đầu chết tiệt kia, ăn đậu hủ thành như vậy, cho dù là thành đồ ngốc cũng vẫn là một đồ ngốc đáng khinh!
Đi đường nhìn thấy hai người đàn ông sóng vai đi cùng một chỗ, so với nhìn thấy một nam một nữ trước mặt mọi người hôn môi còn hưng phấn hơn, hiện tại ngay cả Lãnh Tư Thần cùng em trai anh ta cũng không buông tha……
Thật là phục cô!
Hạ Úc Huân tiếp tục si ngốc mà nhìn hai người đàn ông đối diện.
Lãnh Tư Thần từ trước đến nay khuôn mặt lãnh khốc giờ phút này lại vô cùng nhu hòa, thân hình hơi nhỏ yếu Lãnh Tư Triệt so Lãnh Tư Thần hơi lùn hơn một chút, hai người đàn ông đứng chung một chỗ, thật là……
“A Thần cùng A Triệt thật xứng đôi nha!”
Hạ Úc Huân kéo cằm ngồi xổm trên thềm đá vẻ mặt háo sắc đáng yêu khiến Tần Mộng Oanh buồn cười.
Cô gái này quả nhiên…… Thực đặc biệt!
Âu Minh Hiên hoàn toàn bị chọc phát cáu, một phen nhéo lỗ tai Hạ Úc Huân, nói: “Nha đầu chết tiệt kia, anh đã nói với em bao nhiêu lần đừng xem loại truyện tranh vớ vẩn đó rồi mà, lại tiếp tục như vậy coi chừng sẽ không bình thường!”
Nếu lại không cứu vớt cô, e là cô thật sự muốn biến thành không bình thường, ngày nào đó nếu cô nói với mình cô thích phụ nữ, anh cũng tuyệt đối sẽ điềm tĩnh đến hai mắt đều không chớp một cái.
“Ô ô ô…… Người xấu, có người xấu khi dễ tôi……”
Hạ Úc Huân một tay che klỗ tai bị Âu Minh Hiên nắm, một tay ôm pudding, ủy khuất mà chạy như bay qua, đâm đầu vào giữa hai người, Lãnh Tư Thần cùng Lãnh Tư Triệt đồng thời đỡ lấy cô.
“Tiểu Huân, làm sao vậy?” Lãnh Tư Triệt lo lắng mà nhìn vẻ mặt cô bị người ta khi dễ.
“Tiểu Huân!” Ngữ khí Lãnh Tư Thần không phải dò hỏi, mà là bất đắc dĩ, tần suất phát sinh loại tình huống này đã cũng đủ để anh sinh ra phản xạ có điều kiện.
“Có người xấu khi dễ em! Ô ô……” Hạ Úc Huân vừa nước mũi vừa nước mắt dính trong lòng Lãnh Tư Thần, dùng hết sức mà chùi vào áo sơ mi đen quý báu của anh.
Kỳ thật, việc này anh đều có thể chịu đựng, nhưng, duy nhất không thể chịu đựng chính là……
Lãnh Tư Thần vươn tay xách chú chó con kia lên, đem nó thả trên mặt đất.
“Tiểu Huân, em nhào vào trong ngực anh anh thực vui vẻ, nhưng, làm ơn em có thể không cần mỗi lần đều tặng kèm chú chó con này chứ?”
Anh lúc trước nhất định là điên rồi mới có thể đưa cho cô một chú chó con.
Cùng lúc đó, Lãnh Tư Thần đột nhiên nghĩ đến, vạn nhất tương lai bọn họ có con, hẳn sẽ không trở thành pudding thứ hai chứ?
Nhìn mức độ yêu thích của Hạ Úc Huân với trẻ con, khả năng xảy ra loại chuyện này là trăm phần trăm.
Kết quả là, Lãnh Tư Thần thành công “U buồn trước khi có thai”.
Lãnh Tư Triệt tránh ở một bên cười trộm, anh vĩnh viễn đều không có biện pháp với Tiểu Huân, cũng chỉ có Tiểu Huân có bản lĩnh đánh vỡ hình tượng người anh với thái độ đúng mực không tức giận của anh thôi.
“Ô ô…… A Thần, người xấu nói em không bình thường!” Hạ Úc Huân hoàn toàn không để ý tới Lãnh Tư Thần bất mãn, vừa cẩn thận mà nhìn lén Âu Minh Hiên đang tức giận đến mức bốc khói kia, vừa ủy khuất mà lên án nói.
Lãnh Tư Thần tuy rằng vẫn luôn nói chuyện cùng Lãnh Tư Triệt, nhưng nhất cử nhất động của Hạ Úc Huân anh đều chú ý, đương nhiên bao gồm cả bộ dáng háo sắc lúc cô nhìn anh cùng tư triệt.
Lãnh Tư Thần sủng nịch mà nhéo nhéo cái mũi nhỏ đáng yêu của cô, nói: “Xác thật nên phạt em!”
Hạ Úc Huân lập tức trở nên hai mắt đẫm lệ mông lung, giống như ngay sau đó liền sẽ khóc lớn.
Nhưng, giây tiếp theo.
“Bất quá, Tiểu Huân, em rất bình thường, điểm này anh có thể chứng minh.” Lãnh Tư Thần nói xong liền cúi đầu, ôn nhu mà hôn môi cô.
Hạ Úc Huân sửng sốt, không hiểu vì cái gì liền có thể chứng minh như vậy, nhưng vẫn theo thói quen mà phối hợp hôn anh.
Nhìn một màn này, Lãnh Tư Triệt hô hấp cứng lại.
Âu Minh Hiên tay nắm thành quả đấm.
Tần Mộng Oanh…… bịt kín đôi mắt to đang quay tròn của Lạc Lạc.