Bạch Thiên Ngưng trong lòng quýnh lên, đang muốn hỏi anh vì cái gì, lại không biết nghĩ tới gì, đột nhiên thái độ trở nên mềm mỏng, ôn nhu săn sóc nói, “Cũng được, em tôn trọng quyết định của anh.”
Lãnh Tư Thần nghe vậy thần sắc hoảng sợ nhìn cô.
Lần này sau khi trở về, anh phát hiện tính cách Bạch Thiên Ngưng thay đổi rất nhiều, thậm chí làm anh nhớ tới lúc đại học mới vừa quen biết, lý trí, biết tính cô.
Chẳng lẽ…… Cô trước đây thật sự muốn cùng Tiểu Huân đồng quy vu tận?. ngôn tình sủng
Dù sao anh cũng tận mắt nhìn thấy cô toàn thân tắm máu bị đưa vào phòng cấp cứu.
Có lẽ sống sót sau tai nạn, làm tính cách cô có sự thay đổi như vậy?
Bất quá, sói chung quy vẫn là sói, sẽ dễ mất đi tính sói, liền không thể gọi là sói.
Anh sẽ không bởi vì như vậy liền thả lỏng cảnh giác.
Vậy thì đành rửa mắt mong chờ, rốt cuộc là ai thua trước.
-
Sau khi chuyện Bạch Thiên Ngưng tự sát ầm ĩ ra, Bạch Vũ Hào không yên tâm cô ở một mình, đã bắt cô từ biệt thự tư nhân dọn trở về.
Lãnh Tư Thần đem Bạch Thiên Ngưng đưa về nhà, thái độ khó được ôn hòa, nói: “Anh đi đây, sớm một chút nghỉ ngơi, ngày mai gặp.”
“Uhm, gặp lại!”
Bạch Thiên Ngưng vui vẻ mà về đến nhà, nhìn thấy Bạch Vũ Hào ngồi trên sô pha xem báo chí, lập tức vui vẻ đi qua, nói: “Ba!”
“Tiểu tử kia đến bây giờ mới gấp trở về, con còn vui vẻ như vậy!” Bạch Vũ Hào không vui nói.
Vừa rồi xuyên qua cửa kính đã thấy được một màn Lãnh Tư Thần cùng Bạch Thiên Ngưng bên nhau hòa hợp, Bạch Vũ Hào thoáng an tâm.
Bạch Thiên Ngưng đương nhiên biết anh đi cứu người, con ngươi hiện lên một tia sắc lạnh, ngay sau đó làm nũng nói, “Ba à, người không nên trách Tư Thần, hiện tại anh ấy muốn bắt đầu lại sự nghiệp, khẳng định sẽ tương đối bận!”
“Con nha đầu này, còn chưa gả đi, khuỷu tay liền hướng ra bên ngoài rồi! Cũng không nhìn xem là ai làm hại con……” Tầm mắt Bạch Vũ Hào dừng ở vết sẹo được che đậy sau dải băng trên cổ tay Bạch Thiên Ngưng, thở dài thật mạnh.
“Ba à, đừng nóng giận, con cam đoan lần sau không bao giờ sẽ như vậy nữa! Bất quá, sau lần này, anh ấy thật sự rất tốt với con, con cũng là nhờ họa được phúc a!”
“Cũng may con lần này không có việc gì, nếu không thật sự cái gì đều không có!” Bạch Vũ Hào oán trách nói.
“Daddy, ba cũng quá coi thường con gái mình rồi, con đương nhiên là có chừng mực chứ! Không dọa anh ấy, anh ấy sao biết con không phải dễ bắt nạt!”
Bạch Vũ Hào bất đắc dĩ mà cười, nói: “Con nha đầu này, ngay cả ba cũng dọa luôn rồi. Bất quá, Lãnh Tư Thần cũng xác thật đáng giá con hao tổn tâm tư! Nha đầu, nhất định phải bắt được, người đàn ông này không giống như con thấy hai bàn tay trắng đâu. Toàn bộ Bạch thị, còn có nửa đời sau của ba chỉ có thể dựa vào con!”
“Ba à, người yên tâm, con sẽ nắm thật chặt!”
Bạch Thiên Ngưng chạy về phòng, lập tức mở laptop, click mở video.
Khuôn mặt tuấn mỹ Renault xuất hiện: “Thế nào?”
Bạch Thiên Ngưng vui mừng ra mặt, nói: “Bước đầu thành công!”
Renault giơ chén rượu lên, hai người đối ẩm.
“Tôi nói rồi, chỉ cần làm theo tôi nói, người đàn ông này sẽ là của cô. Cheers!”
“Cheers! Bất quá, vì cái gì anh cố tình một hai phải muốn tiểu nha đầu quê mùa kia?” Bạch Thiên Ngưng có chút bất mãn.
Renault cười, nói: “Cô không cần biết vì cái gì, chúng ta theo nhu cầu! Hợp tác vui vẻ!”
Trên đường, Lãnh Tư Thần lái xe hướng về chung cư Cẩm Uyển chạy như bay, có chút gấp không chờ nổi mà muốn đi gặp cô bé khăn đỏ của anh.
Sau khi vất vả chạy trở về, phòng khách phòng ngủ thế nhưng đều không thấy bóng dáng cô, sau khi tìm khắp nơi một lần phát hiện hành lý của cô không thấy, ngay cả pudding cũng không còn……