Trên mặt Lãnh Tư Thần nhìn không ra cảm xúc gì, trầm ngâm một lát sau nói: “Đặt xuống, cô có thể đi ra ngoài.”
“Vâng.” Annie nhẹ nhàng thở ra, khẩn trương tránh người.
“Anh……”
“Tư Triệt, em cũng đi ra ngoài, để anh yên lặng một chút.”
……
Một tuần sau.
Ngoài cửa sổ ánh nắng tươi sáng, trong lòng Hạ Úc Huân lại là băng tuyết mấy ngày liền.
Hôm nay là ngày cô xuất viện.
Lãnh Tư Thần không có tới.
“Ha ha ha, sư tỷ, chúng tôi phụng mệnh sư phụ tới cung nghênh ngài hồi phủ! Sư phụ đang ở nhà nấu cơm chờ ngài a!” Ngư Nhạc cười hì hì nói.
“Nhưng mà sư tỷ, thân thể chị còn chưa khỏi hoàn toàn, thật sự muốn xuất viện?” Hàn Phong không yên tâm hỏi.
“Sư tỷ, ngài đây là tai nạn lao động, dù sao cũng không tốn tiền của ngài, không ở không được a!” Trương bảo xen vào một câu.
Hạ Úc Huân một chân đá qua, nói: “Ở cái đầu ngươi, cái gì tiện nghi đều chiếm, ta ở lại đều muốn mốc meo lên rồi!”
Ba thiếu niên vừa đi, vừa hưng phấn mà kể sự tích hôm trước bọn họ nhận hết ba huy chương anh hung của trận đấu lớn.
Hạ Úc Huân thỉnh thoảng phụ họa vài câu, rõ ràng có chút thất thần.
“Bốp ——”
Tất cả mọi người không phản ứng lại chuyện gì đã xảy ra, một người phụ nữ đột nhiên vọt lại đây, hướng mặt Hạ Úc Huân chính là một cái tát.
“Hạ Úc Huân! Cô không biết xấu hổ!”
Cùng với một tiếng mắng chói tai mà đầy tức giận, một đống ảnh chụp đổ ập xuống đập vào người Hạ Úc Huân.
Hạ Úc Huân cúi đầu nhìn lại, lại là ảnh chụp đêm tiệc của Lam Hạo Dương, Lãnh Tư Thần ôm cô rời đi, còn lái xe đưa cô về biệt thự……
“Cô cái con hồ ly tinh này, cả ngày câu dẫn vị hôn phu của người khác, rốt cuộc có biết liêm sỉ hay không? Hiện tại còn chơi khổ nhục kế! Thật nhìn không ra cô lại có tâm kế như vậy, tôi thật xem thường cô!”
Bạch Thiên Ngưng mới vừa xuống máy bay liền nhận được ảnh chụp này, tức giận đến mức trực tiếp vọt tới bệnh viện.
“Này! Từ đâu ra người phụ nữ điên này vậy! Sao lại tùy tiện đánh người a!” Trương bảo nổi giận.
“Cư nhiên dám đánh sư tỷ chúng ta!” Ngư Nhạc nổi giận.
“Bà dì này, tôi nhìn tướng mạo cô tương đối giống hồ ly tinh!” Hàn Phong cũng nổi giận.
“Hạ Úc Huân! Đàn ông bên cạnh cô thật đúng là không ít a! Nhỏ như vậy cũng không buông tha, nhiều đàn ông như vậy còn không thể thỏa mãn cô sao? Vì cái gì còn phải tới câu dẫn tư thần của tôi!”
Ba thiếu niên tức giận đến đôi mắt đỏ bừng, đang muốn tiến lên lý luận, Hạ Úc Huân lại ngăn cản bọn họ.
“Sư tỷ, ngài đừng ngăn ta!”
“Sư tỷ, người phụ nữ này thật sự quá đáng!”
“Hôm nay tôi liền phải phá lệ đánh phụ nữ một lần!”
Hạ Úc Huân không nói gì, không nhanh không chậm mà từ trong bao lấy ra một xấp tiền giấy, sau đó hướng mặt Bạch Thiên Ngưng hung hăng ném qua.
Tiền giấy màu đỏ bay múa đầy trời, tung ra đến mức khắp nơi đều là…
Ba thiếu niên chớp đôi mắt tất cả đều choáng váng.
Bạch Thiên Ngưng cũng bị choáng váng, nửa ngày không phục hồi tinh thần lại, đại khái là trước nay chỉ có cô lấy tiền ném vào người khác, còn chưa bao giờ bị người ta lấy tiền ném qua.
Hạ Úc Huân khẽ cười một tiếng, nói: “Cảm giác lấy tiền đập vào mặt người khác quả nhiên thỏa mãn a!”
Nói xong không chút do dự giơ tay lên hung hăng mà tát vào mặt Bạch Thiên Ngưng đang sững sờ một cái, sau đó thành thạo mà chiếu theo xương cẳng chân của cô đá một cước.
Bạch Thiên Ngưng lập tức bị đá đến ngã trên mặt đất.
Hạ Úc Huân chậm rãi ngồi xổm người xuống, tới gần cô, trong ánh mắt tỏa ra sát khí lạnh băng.
“Cô đánh tôi! Hạ Úc Huân, cô cư nhiên dám đánh tôi! Cô cô…… Cô đừng tới đây! Cô cái đồ tiện nhân không được gióa dục……”
“Bang ——” lại là một cái tát.
Ngữ khí Hạ Úc Huân rét lạnh, nói: “Bạch Thiên Ngưng, bà chị nhịn cô rất lâu rồi! Hiện tại cô đã không phải là phu nhân của người lãnh đạo trực tiếp của tôi nữa, cô cho rằng tôi vẫn sẽ nhịn cô như trước sao? Tôi liền câu dẫn anh ấy thì thế nào? Bà chị đây yêu ai câu dẫn ai câu dẫn ai! Chính cô đàn ông của mình đều quản không được, còn kiêu ngạo với tôi cái gì? Tình nhân của Lãnh Tư Thần nhiều đến có thể xếp vài vòng thành phố A, cô có phải muốn một đám tìm tới cửa, mắng chửi người như mụ đàn bà đanh đá hả?”
“Này, tình nhân của tôi nhiều đến có thể xếp vài vòng thành phố A? Loại chuyện này…… Tôi như thế nào không biết?”
Phía sau, thanh âm Lãnh Tư Thần giống như âm hồn phiêu lãng mà đến.