Hạ Úc Huân đứng thẳng không xong mà đỡ bả vai Tần Mộng Oanh, lời nói thấm thía: “Chị Mộng Oanh này, nhớ kỹ, về sau ngàn vạn đừng để đàn ông đi đón bọn trẻ…”
Quả thực quá không đáng tin cậy!
“Mẹ mẹ mẹ dì hoa dì hoa dì hoa…… Hôm nay ba con quá đẹp trai!” Tiểu nha đầu hưng phấn mà mặt đỏ bừng chạy tới hiến vật quý.
Hạ Úc Huân xem xét nhìn Âu Minh Hiên, lại xem xét nhìn Lãnh Tư Thần.
Hai tên này hôm nay cùng nhau đến trường học đón con?
Trong lòng đột nhiên nảy lên một dự cảm không tốt sao lại thế này……
Vào phòng, Hạ Úc Huân nghiêm túc kéo tiểu nha đầu hỏi: “Niếp Niếp, con nói cho dì Hoa biết, ba con hôm nay ở trường học làm chuyện gì?”
Tiểu nha đầu vừa nghe đôi mắt tức khắc sáng lên, bắt đầu thao thao bất tuyệt nói: “Ba ba rất đẹp trai! Ba ba hôm nay rất đẹp nha! Giúp con báo thù! Đặc biệt vui! Ba của Tân Tiểu Bảo đều sợ ba ba…… Cô giáo cũng sợ…… Ba ba thật là lợi hại!”
Trên trán Hạ Úc Huân trượt xuống vài đường hắc tuyến, chuyển hướng qua con trai bên cạnh, hỏi: “Tiểu Bạch, vẫn là con nói đi.”
“Nga.” Tiểu Bạch buông cặp sách, thần sắc nhàn nhạt mà nói: “Nguyên nhân là hôm nay tổng vệ sinh có chút mâu thuẫn náo loạn với Tân Tiểu Bảo. Tân Tiểu Bảo cảm thấy con chỉ vẩy nước quá nhẹ nhàng, Niếp Niếp nói con tuổi còn nhỏ nên làm việc nhẹ một chút, hơn nữa chị ấy đã làm luôn phần con rồi, Tân Tiểu Bảo nói không lại chị ấy, liền mắng chị ấy là con hoang không có cha, mắng chị ấy là đứa bé hư, con quá tức giận, liền dùng sách ném vào trán Tân Tiểu Bảo……”
Tiểu Bạch nói tới đây, không khí phòng khách lập tức nặng nề.
“Ngọa tào! Đứa bé này muốn chết sao! Ta tìm nó! Ta mà biết lúc đó nó nói ra lời như vậy liền đánh nó ngay lập tức!” Âu Minh Hiên một chân đá bay ghế dựa bên chân, xắn tay áo liền muốn đi ra ngoài phòng.
“Anh làm gì?” Tần Mộng Oanh vội vàng kéo anh.
“Đương nhiên là báo thù cho con gái anh!”
“Lấy bạo chế bạo, có ai làm cha như anh sao? Trẻ con còn đang nhìn kìa!” Tần Mộng Oanh nhíu mày.
“Lấy bạo chế bạo làm sao vậy? Đối phó với loại người này nên lấy bạo chế bạo!” Âu Minh Hiên tức giận đến không nhẹ.
“Anh bình tĩnh một chút, nghe Tiểu Bạch nói xong được không?” Tần Mộng Oanh thở dài.
“Anh không nghe anh không nghe anh không nghe!” Âu Minh Hiên đầu lắc lắc như gợn sóng.
Tần Mộng Oanh: “……” Người đàn ông này còn có thể ấu trĩ hơn một chút sao?
Thấy sắc mặt Tần Mộng Oanh không đúng, Âu Minh Hiên lén liếc nhìn cô một cái, lập tức lấy lòng mà thò lại gần, nói: “Anh không đi! Anh không đi còn không được sao? Tức phụ nhi anh nghe em! Em bảo anh đánh anh liền đánh, em không cho anh đánh anh liền không đánh, em bảo anh đánh ai anh liền đánh người đó……”
Hạ Úc Huân vô ngữ mà trắng mắt nhìn Âu Minh Hiên đứng đắn không đến vài phút liền bắt đầu đùa giỡn, tiếp tục hỏi Tiểu Bạch: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó Tân Tiểu Bảo muốn cùng con đánh nhau, con liền ứng chiến. Nhưng không đợi con ra tay, Niếp Niếp lao tới một chân đem Tân Tiểu Bảo đá bay, sau đó liền bắt đầu đơn phương đánh cậu ta……”
“Ha ha ha ha ha…… Đơn phương đánh nó! Tiểu tử chú thưởng thức cách dùng từ của con!” Âu Minh Hiên cười ha ha, bị Tần Mộng Oanh trừng mắt nhìn một cái mới ho nhẹ một tiếng ngừng nghỉ, nói: “Con tiếp tục, tiếp tục nói!”
“Sau đó cô giáo liền tới, Tân Tiểu Bảo méc bảo con và Niếp Niếp đánh cậu ta, bởi vì con thành tích tốt, cô giáo không biết nói con thế nào, vẫn luôn mắng Niếp Niếp, nói Niếp Niếp không gia giáo, nói dạng cha gì có thể sinh ra đứa bé điên cuồng không ngoan như vậy, sau đó lúc này ba ba Niếp Niếp xuất hiện, nói với cô, là chú ấy sinh.” Năng lực tổng kết của Tiểu Bạch lưu loát, mô tả toàn bộ tình hình lúc ấy.
“Phốc ——” Hạ Úc Huân tưởng tượng thấy cảnh tượng ngay lúc đó, nhịn không được xì cười thành tiếng. Thật đúng là phong cách làm việc của Âu Minh Hiên.
“Cô giáo nhìn ra chú Âu không dễ chọc, thái độ ngay lập tức liền thay đổi. Sau đó ba Tân Tiểu Bảo tới, vốn dĩ muốn tìm Niếp Niếp tính sổ, nhưng biết Niếp Niếp là con gái chú Âu liền nói Niếp Niếp đánh đúng, hắn không dám chọc chú Âu, liền chuẩn bị tìm con gây phiền toái…… Sau đó……” Nói tới đây, Tiểu Bạch nhìn về phía Lãnh Tư Thần đang thong thả ung dung uống trà.