Lãnh Tư Thần nghiêng người tránh, chân chống gậy mất thăng bằng, tức khắc lảo đảo.
Bên cạnh Hạ Úc Huân thấy thế phản xạ có điều kiện muốn đi đỡ, lại có một bóng hình nhanh hơn, từ phía sau xông tới đỡ Lãnh Tư Thần, ngữ khí quan tâm nói: “Lãnh tiên sinh, anh không sao chứ?”
Lãnh Tư Thần nhìn tay Lâm Tuyết dừng trên cổ tay mình, mày nhíu lại, theo bản năng muốn rút cánh tay lại, cuối cùng không động, đáp: “Không có việc gì.”
Lâm Tuyết nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Âu Minh Hiên, lại nhìn thần sắc bất định của Hạ Như Hoa, không biết đã xảy ra chuyện gì, dù sao vẫn cảm thấy giữa ba người này không đơn giản.
“Anh vừa rồi nói, em có nghe hay không?” Lãnh Tư Thần mày nhíu chặt.
Hạ Úc Huân nghe vậy chậm rì rì mà từ trên người Âu Minh Hiên lại lấy ra một điếu thuốc, thuận thế ôm cánh tay Âu Minh Hiên, đáp: “Anh cũng nói là mỗi người hạnh phúc, Trang Tử không phải cá, làm sao biết cá có vui, tôi hủy hoại bản thân, tôi vui tôi hút thuốc, anh quản được sao? Đừng quên chuyện anh đồng ý với tôi là được!”
Nói xong liền lôi kéo Âu Minh Hiên đi mất.
Phía sau, Lãnh Tư Thần một quyền nện trên tường, máu tươi đầm đìa.
Lâm Tuyết hoảng sợ, vốn định lên xem tay anh, lại bị khí thế đáng sợ người sống chớ đến gần của anh làm cho hoàn toàn không dám tới gần.
Chỉ có thể trộm nhìn Lãnh Tư Thần vô cùng âm trầm, âm thầm phỏng đoán, Hạ Như Hoa này hẳn là bị Lãnh Tư Thần cự tuyệt cho nên tự sa ngã, vừa rồi là Lãnh Tư Thần nhìn không được mới nói vài câu, về phần chuyện đồng ý theo lời Hạ Như Hoa, rất có thể liên quan đến đứa bé……
Phía trước Âu Minh Hiên liều chết đoạt điếu thuốc của Hạ Úc Huân ngay cả nửa gói còn lại và bật lửa trên người mình đều ném hết.
Hạ Úc Huân trầm mặt, không nói chuyện.
Âu Minh Hiên thấy cô sắc mặt khó coi, bất đắc dĩ mà gãi gãi đầu nói: “Bảo bối a, anh hối hận rồi, anh hẳn là nên đưa em đi tiệm net chơi game! Hiện tại đi còn kịp chứ?”
Nhìn bộ dáng Âu Minh Hiên như cha mẹ chết, trong lòng Hạ Úc Huân cũng có chút băn khoăn.
Lực ảnh hưởng của Lãnh Tư Thần so với tưởng tượng của cô còn lớn lắm, cảm xúc hôm nay của cô ít nhiều có chút bị anh ảnh hưởng, còn giận chó đánh mèo với Âu Minh Hiên vô tội……
Lại tưởng tượng đến mình không thể không gạt anh chuyện chị Mộng Oanh, Hạ Úc Huân quyết định, vẫn là đối tốt với anh một chút đi!
Hơn nữa, cô cảm thấy Âu Minh Hiên có bí mật có liên quan đến chị Mộng Oanh không muốn ai biết không muốn nói cho cô, nghĩ có thể tìm cách moi ra hay không……
“Đi thôi! Vừa lúc đã lâu không chơi game!” Hạ Úc Huân nỗ lực lên tinh thần.
Vì thế, hai người từ sân gôn ra, trực tiếp liên tục chiến đấu ở các tiệm net ven đường.
Khoảng cách này, thật đúng không phải giống người lớn!
-
Đến tiệm net, hai người tìm ghế lô ngồi xuống.
Hạ Úc Huân thuận tay đăng nhập vào Mộng ảo xuyên qua đã lâu không chơi.
Âu Minh Hiên thăm dò nhìn thoáng qua, nói: “Hả? Trò chơi này anh có tài khoản, bất quá đã lâu chưa chơi, lúc anh chơi trò này cấp cao nhất mới 80! Chờ anh cởi bỏ trang bị làm quen kỹ năng một chút, hai ta đi đấu trường 2V2!”
Hạ Úc Huân vừa lên tiếng vừa thuận tay nhấp vào bảng xếp hạng.
Phi thương cử bạch của Tiểu Bạch vẫn đứng đầu bảng xếp hạng PK, cô vốn dĩ xếp hạng mười hai, bởi vì lâu không chơi, hiện tại đã rớt xuống hạng ba mươi.
Đang chuẩn bị đóng cửa sổ, lại vô tình quét qua một người ngay sau vị trí cô xếp thứ ba mốt tên —— Tương Nhu.
Lần trước nghe Tiểu Bạch nói qua, ID Tương Nhu này hiện tại đã là của Lãnh Tư Thần, sao lại trùng hợp như vậy thứ tự PK anh ta lại xếp ngay sau cô?