Hạ Úc Huân nghe được cũng một trận hãi hùng khiếp vía, bất đắc dĩ mà lẩm bẩm nói: “Làm ơn…… Tôi cũng không muốn không phải sao? Chỉ có ngàn năm làm kẻ cắp, nào có ngàn năm đề phòng cướp a? Lại nói tôi nào có ham sắc đẹp, tôi chính là thấy bạn trẻ kia đáng thương, cho nên trước tiên dẫn hắn lên sân khấu, muốn đem hắn đưa về nhà, nào biết……”
Nói tới đây, Hạ Úc Huân có vài phần cô đơn, cô thật sự không nghĩ tới đứa bé kia cư nhiên sẽ làm loại chuyện như vậy với mình, trước đó cô đối với cậu ta không hề phòng bị, còn bởi vì cậu tuổi nhỏ đã lang bạt trong giới giải trí mà có vài phần thương tiếc, hiện tại ngẫm lại, thì ra đáng thương chính là cô……
Ngây thơ đến đáng thương……
“Còn nói không phải ham sắc đẹp! Không phải ham sắc đẹp cô làm gì quản chuyện vớ vẩn của hắn làm gì, để hắn tự về nhà được rồi!” Thẩm Diệu An tức giận nói.
“Được rồi được rồi, là tôi ham sắc đẹp, là tôi ham sắc đẹp được chưa! Mỹ nhân, xin anh làm ơn tránh xa tôi ra một chút được không? Tôi nhìn anh…… Rất khó chịu có được không?” Hạ Úc Huân thở dốc càng thêm dồn dập.
Thẩm Diệu An sắc mặt cứng đờ: “Thật sự khó chịu sao? Ngoại trừ khó chịu, cụ thể còn có chỗ nào không thoải mái? Tôi đã giúp cô gọi bác sĩ, hẳn là rất nhanh sẽ tới đây!”
“Tôi khát……” Hạ Úc Huân che lại yết hầu, cảm giác mình như một con cá thiếu nước. “Khát a! Tôi đi rót nước cho cô! Cô chờ!”
Thẩm Diệu An lập tức nhanh chóng nhảy ra phòng khách rót nước cho cô, sau đó đỡ cô dậy, đem nước đưa cho cô.
Hạ Úc Huân run rẩy tiếp nhận ly, tay không ngừng run rẩy, kết quả tất cả nước đều hắt lên người mình: “Mẹ kiếp! Cái gì đò chơi chứ! Lần trước tốt xấu tôi còn có thể động, còn hành động rất nhanh nhẹn, hiện tại đây là thập hương nhuyễn cân tán sao? Giá trị vũ lực của tôi cư nhiên tới trình độ ngay cả cái ly cũng bưng không nổi……”
Hạ Úc Huân đang ồn ào, đột nhiên không biết nghĩ đến cái gì, có chút cảnh giác mà nhìn Thẩm Diệu An một cái.
Cô hiện tại như vậy, hoàn toàn là mặc người ức hiếp, lỡ như Thẩm Diệu An anh ta……
Thẩm Diệu An nhận thấy được ánh mắt cảnh giác cô cô lập tức liền xù lông: “Mẹ kiếp! Cô nhìn tôi như vậy làm gì? Tuy rằng cô hiện tại tay trói gà không chặt! Nhưng tiểu gia là cái loại người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao? Lại nói…… Lại nói……”
Thẩm Diệu An đột nhiên có chút ngượng ngùng, hai má ửng đỏ mà ngập ngừng nói: “Lại nói, cô chưa từng nghe qua có một câu thích chính là phóng túng, nhưng yêu chính là khắc chế sao? Người thích cô sẽ nhịn không được cùng cô làm tình nhưng người thực lòng yêu cô lại sẽ cố gắng nhịn xuống dục vọng với cô!”
“A, nghe ra còn rất khiến người ta cảm động……” Hạ Úc Huân vỗ vỗ vệt nước trên người mình.
Thẩm Diệu An hừ một tiếng, đáp: “Đây đều là lời chân tâm xuất phát từ trái tim tôi a! Cô nếu còn không cảm động thật chính là không tim không phổi a!”
Kỳ thật là hắn khêu đèn đêm đọc hết sách những lời nói chân tâm, bất quá hắn xác thật cũng nghĩ như vậy, hơn nữa sâu sắc chấp nhận!