Tần Lạc hiểu rằng Hoàng Hậu Madrin đưa ra một lời hứa hấp dẫn như vậy. cũng đồng nghĩa với việc bà rất quan tâm vào công việc điều trị này.
Không nói cái khác, mà chỉ riêng làn da trong suốt như pha lê này thôi, cũng đủ làm nản lòng không biết bao nhiêu bác sỹ chữa trị rồi.
Chả trách mà hoàng thất quyền thế của Thụy Điển cũng chẳng có cách nào dùng quyền lực và kinh tế của mình để chữa trị căn bệnh này.
"Tôi rất hiểu tình hữu nghị của các anh! Tôi cũng chỉ có thể làm vậy để thể hiện thành ý của mình!"Hoàng Hậu Madrin nói.
Người ta đã nói như vậy rồi, Tần Lạc mà còn cố tình từ chối nữa thì lại tỏ ra hắn là kẻ đạo đức giả.
Do vậy Tần Lạc liền gật đầu lịch thiệp đáp: "Xin Hoàng Hậu cứ yên tâm! Tôi sẽ cố gắng hết sức!"
"Anh xem giúp tôi bệnh tình của cô ấy trước được không?" Philip đứng trước mặt cô em gái mỏng manh như một thiên thần nhỏ này mà trong lòng vừa cảm thấy chua xót lại vừa cảm thấy vui mừng.
Vui mừng là vì anh cuối cùng đã gặp được người em gái của mình, cô ấy vẫn còn sống và đã trưởng thành. Còn đau xót là vì_Tình trạng của em gái của anh đang rất tồi tệ.
Nàng luôn cho người khác có cảm giác như lúc nào cũng muốn ngủ, mà khi nàng ngủ rồi thì không bao giờ tỉnh lại nữa vậy.
Tần Lạc gật đầu đáp lại lời thỉnh cầu của Philip, hắn cúi người xuống chạm vào cổ tay của Garbo. Nguồn: http://truyenfull.vn
Đột nhiên Garbo không biết lấy ở đâu ra dũng khí, nàng cố gắng rút tay mình ra khỏi bàn tay của Tần Lạc.
Đáng tiếc là sức của nàng quá yếu, cho dù Tần Lạc không cần dùng sức nàng vẫn không thể nào rút tay khỏi tay của hắn được.
"Á_"
Nàng dường như vô cùng tức giận, quay vào mặt Tần Lạc mà gào thét.
"Cô ấy nói gì vậy?" Tần Lạc quay đầu lại hỏi.
"Nó không biết nói!" Hoàng Hậu Madrin đau buồn nói: "Không có một ai để nó nói chuyện cùng nó cả!"
"_" Tần Lạc nhìn vào cô gái mỏng manh như pha lê này mà cảm thấy sống mũi cay cay. Những người ở đây đã coi nàng như một con mèo mà nuôi dưỡng.
Hắn đưa tay cố gắng bắt mạch cho Garbo.
Mạch rất nhỏ và yếu, nó mong manh hệt như thể trạng của nàng vậy. mạch đập yếu ớt đến không ngờ.
Từ mạch lý mà xét thì nàng có dấu hiệu huyết hư. gan hóa nhiệt.
Cho dù mạch của nàng rất mảnh và nhỏ. nhưng Tần Lạc vẫn nắm bắt được rất rõ ràng, chứ nó không hề có dấu hiệu mạch đập mập mờ. nắm bắt không rõ như hắn tưởng.
Tần Lạc thầm nghĩ, đâv có lẽ cũng là nguyên nhân giúp nàng sống được tới giờ phút này.
Trông thấy Tần Lạc bắt mạch cho Garbo. Philip liền lên tiếng hói: "Thế nào rồi? Đã tìm ra nguyên nhân chưa?"
"Từ mạch tượng mà xem thì đúng là có một số vấn đề. Nhưng những vấn đề này không phải nguyên nhân chủ yếu tạo ra_căn bệnh này của cô ấy! Tôi đoán rằng cô ấy vì nhiễm phải căn bệnh này nên mới có những hiện tượng như bây giờ!" Tần Lạc giải thích. Hắn cổ gắng tránh dùng thuật ngữ trung y để giải thích cho người không hiểu gì về trung y nghe. Do vậy muốn giải thích rõ vấn đề không phải là một chuyện dễ dàng.
"Nguyên nhân chủ vếu của bệnh là gì?" Philip hỏi.
"Tôi không biết!" Tần Lạc thẳng thắn đáp: "Tôi dùng ngân châm xem phản ứng của cơ thể cô ấy ra sao."
Trong lúc nói Tần Lạc đã moi ra hộp ngân châm của mình ra. Đây cũng là dụng cụ đặc biệt mà hắn dùng để giao lưu với bệnh viện Hoàng Gia_Hắn dĩ nhiên phải mang nó theo mình để đề phòng bất trắc. Vì nếu như mấy người Thụy Điển này đột nhiên muốn hắn thể hiện tài năng một chút, thì hắn cũng đã có chuẩn bị sẵn rồi.
"Cồn!" Tần Lạc nói.
Madrin nghe vậy liền ra lệnh cho người đàn ông canh cổng lập tức đi tìm hộp cứu thương lại đây.
Tần Lạc mở hộp cứu thương ra, thì thấy trong này chất đầy các loại thuốc trong lòng bất giác cảm thán vô cùng.
Những thứ này đều chuẩn bị rất đầy đủ cho cô gái đáng thương này đây.
Nghĩ tới Garbo. Tần Lạc chợt nhớ tới quá khứ tuổi thơ của mình. Khi đó hắn ngày nào cũng phái ngâm mình trong chậu nước thuốc, uống thuốc như cơm bữa. không lúc nào ngưng nghỉ cả.
Tần Lạc lấy từ trong hộp cứu thương ra cồn rồi nhấp nó vào bông bôi lên ngân châm để khử trùng. Sau đó hắn mới nhẹ nhàng tiến gần tới chỗ Garbo, nắm lấy cổ tay của nàng châm xuống.
Garbo lúc này lập tức mở to mắt ra nhìn Tần Lạc châm ngọn ngân châm vào tay mình, trong ánh mắt của nàng hiện rõ lên sự sợ hãi, nàng cố gắng giãy dụa, miệng không ngừng rên lên, thậm chí gào thét.
Tiếng thét của nàng nghe vô cùng kỳ lạ, nó giống như tiếng gầm gừ của động vật. nhưng nó thê lương, bi thảm khiến người khác quặn lòng rơi lệ.
"Làm thế nào bây giờ?" Tần Lạc quay mặt lại hỏi Hoàng Hậu Madrin đứng ở phía sau.
Từ chuyện bà đồng ý trợ cấp. giúp đỡ trung y một cách nhiệt tình như vậy. Tần Lạc cũng biết được quan hệ của cô gái này với bà là vô cùng mật thiết.
Thậm chí Tần Lạc còn có thể đoán ra quan hệ của hai người là gì. Nhưng chỉ vì người ta không chủ động nói cho hắn biết, nên hắn cũng không dám nói ra phán đoán của mình.
"Tần Lạc tiên sinh! Anh đang làm gì vậy?" Hoàng Hậu Madrin nhìn vào ngọn ngân châm trong tay Tần Lạc hiếu kỳ hỏi.
"Châm cứu huyệt vị!" Tần Lạc nói: "Đây là một trong những phương pháp trị liệu của trung y! Nó thông qua sự kích thích huyệt vị. kinh lạc để trừ khử tận gốc bệnh tình!"
"Có đau không?" Hoàng Hậu Madrin tỏ ra rất lo lắng cho con gái mình.
"Không đau. nó chỉ hơi tê tê một chút thôi!"
"Dạ là thế này!" Hoàng Tử Philip đứng cạnh đó lên tiếng an ủi nói: "Con đã tận mắt chứng kiến bọn họ dùng phương thức này để chữa trị cho người bệnh, hiệu quả của nó rất thần kỳ. Nó giống như_phẫu thuật của tây y vậy, nhưng bọn họ lại dùng kim châm chứ không phải dùng dao!"
"Vậy thì phiền anh quá!" Hoàng Hậu Madrin nói.
Tần Lạc cổ gắng ấn cổ tay của Garbo xuống, sau đó hắn nhanh như chớp cắm mũi kim của mình vào làn da pha lê của nàng.
Hắn đã từng châm cứu rất nhiều lần rồi, nhưng lần này lại có vấn để xảy ra.
Khi cây châm trên tay của Tần Lạc vừa châm xuống, thì sự việc ngoài ý muốn đã xảy ra.
"Á!"
Garbo kêu lên một tiếng thất thanh, rồi ngã vật ra xuống ngất lịm.
"Ngất rồi sao?" Tần Lạc nhanh chóng rút cây kim ra. sau đó đưa tay lên ấn vào huyệt Nhân Trung của Garbo.
"Có chuyện gì xảy ra vậy? Anh đã làm cái gì thế?" Hoàng Hậu Madrin tức giận nói.
"Tần Lạc! Xảy ra chuyện gì vậy? Sao cô ấy đột nhiên bị ngất vậy?" Philip cũng vô cùng lo lắng lên tiếng hỏi. Tuy anh luôn đảm bảo tài năng của Tần Lạc trước mặt mẫu hậu của mình. Nhưng Tần Lạc có thể chữa trị được căn bệnh này không thì Philip thực sự không dám chắc.
Tần Lạc lúc này cũng vô cùng lo lắng, cô gái này sao mà lại yếu thế không biết, sao mới châm có một cái mà đã ngất rồi?
Mất mặt thì cũng chẳng sao. nhưng nếu như cô ấy có mệnh hệ nào. thì e rằng bao nhiêu nỗ lực của trung y tại Thụv Điển lần này tan thành mây khói mất.
Hơn nữa có một điều chắc chắn rằng Hoàng Hậu Madrin chắc chắn sẽ đuổi cổ cả đoàn đại biểu trung y về nước ngay lập tức. Kế hoạch lấy Thụy Điển làm bàn đạp cho sự phát triển trung y cũng theo đó mà tan thành bọt nước.
Một. hai, ba_
Tần Lạc dùng lực ấn xuống, hai mắt của Garbo cuối cùng cũng đã dần dần mở ra.
Khi nàng mở mắt ra trông thấy trước mắt nàng là Tần Lạc, thì nàng lại kêu lên một tiếng thất thanh, cứ như hắn là một con quái thú không bẳng vậy.
Tần Lạc giật mình hoảng hổt giật người lui lại phía sau, không biết nên tiếp cận Garbo thế nào cho phải.
"Cô ấy đang rất hoảng loạn, hay là để mai thử vậy?" Hoàng Hậu Madrin lo âu nói.
Khi nãy lúc mũi châm của Tần Lạc châm vào làn da mỏng manh của con gái mình, trái tim của Hoàng Hậu Madrin như muốn ngừng đập. cảm giác này thật tồi tệ.
Bà vẫn còn yêu Garbo, rất yêu nàng nữa là khác.
Để chuyện xảy ra này. bà không dám sơ xuất đem con gái của mình trao vào tay bất kỳ vị bác sỹ nào nữa cả_Dĩ nhiên là bao gồm cả trung y.
Nếu như Garbo nhắm mắt mãi mãi thì bà sẽ ân hận suốt đời.
"Vâng!" Tần Lạc đáp. Hắn cần phải suy nghĩ cách chữa trị cho thật kỹ. sau đó phải thương lượng bệnh tình này với mấy người như Tô Tử, Vương Tu Thân, cố Bách Hiền trước đã. Thậm chí hắn có khi còn phải gọi điện về để cầu cứu ông của hắn nữa.
Bất luận thế nào hắn cũng phải chữa trị cho cô gái đáng thương này khỏi bệnh.
"Các người lui ra hết đi!" Hoàng Hậu Madrin nói: "Philip! Con tiễn Tần Lạc tiên sinh về cho mẹ!"
"Vâng, thưa mẹ kính mến!" Hoàng Tử Philip nói xong liền đưa con mắt tiếc nuối lên nhìn em gái của mình, sau đó anh mới dẫn Tần Lạc đi ra khỏi cái biệt viện biệt lập với thế giới bên ngoài này.
Trông thấy bóng dáng của Tần Lạc đã khuất dạng, Garbo lúc này mới thả lỏng cơ thể. nàng đưa con mắt đẹp như sáng ban mai lo lắng nhìn người phụ nữ trước mặt mình.
"Cô ấy là ai?"
Dưới sự dẫn dắt của Hoàng Tử Philip Tần Lạc đã rời khỏi nơi đây, Lần này. người phiên dịch Ryan cũng đi theo hai người ra tới xe.
Trên đường đi mọi người đều im lặng tĩnh mịch. Hoàng Tử Philip không nói câu nào. còn Tần Lạc thì ngồi im lặng suy nghĩ về nguyên nhân của căn bệnh quái lạ này.
Mãi cho tới khi chiếc xe dừng lại rồi, Philip mới đột nhiên mở miệng nói: "Cô ấy là em gái của tôi!"
Người phiên dịch Ryan đưa con mắt kinh ngạc lên nhìn Philip, nhưng rất nhanh gương mặt của ông lại trở lại trạng thái bình tĩnh như ban đầu.
Ông biết rằng Hoàng Tử Philip đã cố ý nói điều bí mật này ra trước mặt ông. Nếu như tin tức này mà bị loan truyền ra ngoài, vậy thì chờ đợi ông chỉ có cái chết mà thôi.
Bất kỳ lúc nào cũng không được phép coi thường sự quyết tâm bảo vệ vinh dự của hoàng thất. Hoàng Phi Diana cũng đã dùng chính sinh mạng của mình để chứng minh điều này rồi.
Người phiên dịch Ryan lúc này vô cùng bình tĩnh phiên dịch lại câu nói của Philip cho Tần Lạc nghe. Tần Lạc nghe xong thì vô cùng kinh ngạc nói: "Thật là bất ngờ!"
"Nói ra thì có lẽ anh không tin. chứ đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp em gái mình philip mỉm cười nói: "Tôi rất yêu mến nó!"
"Cô ấy rất đáng yêu!" Tần Lạc gật đầu đáp.
"Cũng rất đáng thương nữa!" Philip khẩn thiết nhìn Tần Lạc nói: "Vì vậy bất luận thế nào cũng xin arih cứu chữa giùm cho nó! Đây là một yêu cầu của một người anh trai dành cho em gái!"
"Xin anh cứ yên tâm! Tối sẽ cố gắng hết mình!" Tần Lạc đáp: "Tôi cũng mong muốn mình sẽ chữa trị được cho cô ấy!"
"Tuy ngày hôm nay xảy ra một chút vất đề. nhưng tôi rất tin tưởng vào anh!" Philip mỉm cười an ủi nói: "Tôi có dự cảm là anh sẽ làm được!"
Tần Lạc mỉm cười đáp lại, hắn cũng có dự cảm y như vậỵ.
"Nhưng để xảy ra chuyện này. tôi lo rằng thái độ của Hoàng Hậu_" Tần Lạc nói ra sự lo lắng của mình cho Philip nghe.
Ban nãy Garbo đột nhiên ngất lịm. thái độ của Hoàng Hậu đột nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ. Bà rất lo lắng sinh mạng của con gái mình, sẽ bị một tên bác sỹ không có danh tiếng gì cướp đi một cách không thương tiếc.
"Không cần phải lo đâu! Garbo là con gái của Hoàng Hậu. nhưng cũng là em gái của tôi!" Hoàng Tử Philip kiên định nói: "Trưa mai ba giờ tôi sẽ tới đón anh!"