Mục lục
Bác Sĩ Thiên Tài (full) - Lâm Thanh Nguyên (truyện Tác giả: Liễu hạ Huy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày, hai trăm triệu vé.

Ở Trung Quốc, cũng chỉ có mấy bộ Hollywood nổi tiếng như "Titanic", "Transformer" với "Avatar" mới làm được.

Mỗi ngày dùng tốc độ một trăm triệu vé gia tăng, không thể không nói, đây là một kỳ tích.

Kỳ tích thêm chính là, đây là một bộ phim thể truyện ký.

" "Thiếu niên y vương" đánh bại cả "Tam quốc"..."

" "Thiếu Niên y vương" vô cùng hot, hư hư thực thực khiến nhân viên công vụ chịu mua..." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Mùa xuân của phim truyện ký đến rồi..."

Đầu đề tất cả sách giải trí của truyền thông đều dùng loại tiêu đề đập vào mắt nhắc tới chuyện này, bọn họ cũng không che dấu sự khiếp sợ của mình tí nào.

" Thiếu Niên y Vương" lúc mới ra, cũng không được mọi người khen hay.

Thứ nhất, nó là phim thể truyện ký. Thứ hai, nó không có ngôi sao nổi tiếng đóng. Thứ ba, diễn viên của nó còn sống.

Không chỉ là người bình luận điện ảnh chả để ý, mà ngay cả quản lý các rạp chiếu phim cũng không coi trọng.

Vốn xếp lịch chiếu phim "Thiếu niên y vương" là ba thời gian vàng 8h, 8h40, với 10h. Mấy phim khác thời gian đều xếp vào ban ngày.

Sở dĩ có thể chiếu phim ở ba khung giờ vàng này, một là vì danh tiếng của Phùng Đại Cương, còn một nguyên nhân nữa là lần đầu chiếu Thái Công Dân đứng trên bục. Với quản lý chiếu phim mà nói, đây là một loại vinh dự.

Nếu biểu hiện của "Thiếu niên y vương" không tốt, vậy, bọn họ tùy thời đều có thể hạ bộ phim này xuống. Phải biết rằng, mỗi một bộ phim trong rạp đều là gà đẻ trứng vàng của bọn họ. Bọn họ không thể lãng phí được.

Nhưng mà, khi vô số thanh niên tràn vào, nói bọn họ muốn mua vé "Thiếu niên y vương", bọn họ chỉ cần vé phim "Thiếu niên y vương", quản lý rạp chiếu phim lập tức bắt đầu tăng mạnh lịch chiếu.

Thêm năm phòng chiếu. Không đủ.

Thêm mười phòng chiếu. Không đủ.

Thêm mười lăm phòng...

Tất cả mọi người đều bàn "Thiếu niên y vương". Giống như nếu không bàn về "Thiếu niên y vương" thì sẽ bị người ta khinh bỉ.

Tần Lạc không chỉ là thần tượng lĩnh vực trung y, không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn đã thành thần tượng toàn dân.

Hắn không chỉ là ngôi sao lĩnh vực bác sĩ, hắn còn là ngôi sao các lĩnh vực. Nhân vật đề tài hàng năm không phải là hắn thì còn là ai.

Người dân Trung Quốc, trong xương bọn họ là thiện lương. Bọn họ nhớ mãi không quên với những người từng giúp bọn họ, mang đến vinh dự cho bọn họ.

Tần Lạc đi Vân Điền, đấu Hàn Quốc, dạo đảo kho báu, tiến thẳng Paris, nổi danh Thụy Điển, còn cả hành trình đất Mỹ cực kỳ hí kịch hóa lần này, đồng thời vào lúc đẩy danh tiếng của hắn lên tới đỉnh, cũng là lúc lan trung y đủ ngóc ngách của thế giới.

Lần này, là lúc nhân khí của Tần Lạc tổng bùng nổ.

Tất cả người ủng hộ hắn, tất cả người yêu quý hắn, tất cả người thưởng thức hắn... bọn họ đều vào rạp chiếu phim. Bọn họ muốn nhìn thử là hoàn cảnh dạng gì tạo ra được một nhân vật khác người thường như vậy.

Các fan của đoàn hậu viên toàn vũ trụ của Tần Lạc cũng rất bắt mắt trong biểu hiện lần này, bọn họ không chỉ mua vé cho mình, còn phát động bạn bè mua vé xem thử. Người mua vé có tiền mởi bạn học cả lớp cùng đi xem phim, người mua vé không có tiền mời bạn gái mình đi xem. Còn có cô gái vì ủng hộ Tần Lạc, mang cả vật cưng của nàng vào rạp chiếu phim... cũng mua cho chú cún của nàng một tấm vé xem phim.

Kỳ tích sở dĩ được gọi là kỳ tích, cũng là bởi vì nó sinh ra ở trong lúc lơ đãng.

Trải qua nhân tố các phương diện trộn lẫn, liền có "Thiếu niên y vương" hoành không xuất thế.

Thành tích như vậy là Phùng Đại Cương không ngờ, là Cao Hi Vọng không ngờ, cũng là Tần Lạc không nghĩ tới.

Phùng Đại Cương cười đến độ không ngậm miệng được, gặp người liền cười hắc hắc. Trước kia luôn là bản mặt thấy ai cũng đều hầm hầm, Phùng đại pháo biến thành Phùng đại ngốc.

Bởi vì doanh thu rất tốt, giá trị con người Phùng Đại Cương cũng theo đó mà lên. Anh quay đề tài to tát như lịch sử, quân sự, khoa học viễn tưởng có doanh thu cao có gì tốt mà khoe, có bản lĩnh anh quay một bộ phim truyện ký cũng có thể một ngày thu 100 triệu thì anh mới trâu.

Vì thế, Phùng Đại Cương tự móc tiền túi mời nhân viên tổ kịch ăn cơm. Nhân viên ngoài biên chế như Tần Lạc cũng được hắn đặc biệt mời tới.

Địa điểm mời khách ở Tam Niên Nhất Ban, chính là chỗ tổ kịch tụ hội lần trước.

" Chúng ta cạn một chén. Chúc "Thiếu niên y vương" bán đắt". Phùng Đại Cương dẫn đầu nâng ly rượu lên, hô với mọi người.

"Phùng Đạo, "Thiếu niên y vương" đã bán đắt rồi". Có nhân viên làm việc giỏi trêu chọc cười lớn nói.

Đúng vậy. Hai ngày hai trăm triệu vé. Cho dù "Thiếu niên y vương" bây giờ có hạ giá, hoặc là sau này không thu thêm được một phân tiền nào nữa, doanh thu cũng không tính là thấp.

Phùng Đại Cương cũng không tức giận, nói: "Hai trăm triệu liền tính là bán đắt? Lần này chúng ta không bán 800 triệu, 1 tỷ sẽ không logout".

Mọi người ngạc nhiên, không biết nói tiếp thế nào mới tốt.

Bọn họ cũng biết, thành tích bộ phim này xác thực rất tốt. Thậm chí 500 triệu, 600 triệu cũng có thể đạt được... nhưng mà, thành tích 800 triệu, 1 tỷ thì không dám tưởng tượng.

Anh xem mình là "Avatar" à? Tổng cộng "Avatar" cuốn đi mấy trăm triệu vé ở Trung Quốc?

Thấy tất cả mọi người không đáp lời, Phùng Đại Cương có chút xấu hổ.

Hắn thường lúc hăng thích nổ, sau khi nổ cũng không biết mình có thể làm được hay không. Bây giờ tất cả mọi người không nói lời nào, hiển nhiên, bọn họ cho là mình đang nổ.

"800 triệu, 1 tỷ hẳn không thành vấn đề". Tần Lạc cười phụ họa nói "Hai ngày 200 triệu, kiên trì 10 ngày, 8 ngày, thì có thể đạt được. Chu kỳ chiếu một bộ phim là thời gian bao lâu?"

Cách nói thường dân này của Tần Lạc khiến phần đông nhân sĩ chuyên nghiệp ngậm ngùi. Phải biết rằng, cho dù bộ phim nào thì ngày đầu cùng ngày kế bán vé đều cao, bởi vì người xem đều có tâm lý muốn tới những nơi náo nhiệt trước.

Hai ngày sau đó, doanh số bán vé sẽ từ từ giảm xuống. Có bộ rơi chậm một chút, vậy còn có thể kiếm được thêm một chút. Có phim giảm xuống tương đối, thậm chí sẽ giảm xuống 40% đến 50%.

Một ngày một trăm triệu, liên tục bảy tám ngày, nằm mơ đi?

Có điều, hai người nổ này một là đạo diễn, một là "Diễn viên" còn mạnh hơn đạo diễn. Không ai đứng ra phản bác bọn họ. Mà ngay cả Cao Hi Vọng cũng cười ha hả nói: "Đúng đúng. Không phải là không có hy vọng. Chỉ cần chúng ta cố gắng, tuyên truyền thêm, vẫn có thể tạo ra kỳ tích".

Đứng ở trên lập trường Cao Hi Vọng, có thể có thành tích như vậy hắn đã che miệng cười trộm rồi. Phải biết rằng, lúc trước hắn dự định doanh thu bán vé cả bộ phim là chừng bốn trăm ngàn đến năm trăm ngàn thôi.

Nếu thấp hơn, hắn cũng không có cách gì báo với Văn Nhân Mục Nguyệt. Mà nói cao hơn, hắn lại không dám hy vọng xa vời.

Mãi đến bây giờ hắn vẫn chóng mặt vô cùng, không biết kỳ tích bán vé này là thực hiện ra sao.

Lý Thu Bạch là một người tỉnh táo, hắn rót đầy rượu vang vào ly rượu thủy tinh của mình, bưng ly đi tới trước mặt Tần Lạc, nói: "Tần tiên sinh, rất vinh hạnh được biết anh, cũng rất vinh hạnh anh có thể cho tôi cơ hội lần này. Lần này có thể có thu hoạch lớn như vậy, anh có công lớn nhất. Tôi mời anh một ly. Tôi uống rồi. Anh tùy ý".

Nói xong, hắn liền nâng ly uống cạn rượu vang trong ly.

Tửu lượng của hắn cũng không được khá lắm, uống hết một ly rượu lớn, màu da trắng trẻo liền biến thành hơi đỏ.

Hắn thật cao hứng!

Không có lý do gì mất hứng!

Lấy thân phận một diễn viên hạng hai được Tần Lạc nhìn trúng, sau đó đảm nhiệm nam chính bộ phim này, vốn đã khiến hắn mừng như điên.

Chỉ cần đảm nhiệm qua nam chính, vậy cũng là kinh nghiệm của mình, sau này tiếp nhận mấy bộ phim khác, đạo diễn cùng công ty cũng sẽ thận trọng suy nghĩ.

Không ngờ chính là, "Thiếu niên y vương" có thể hot đến độ đó. Giai đoạn đầu còn không có tiếng tăm gì, gió êm sóng lặng, buổi tối đầu tiên chiếu "Thiếu niên y vương", sau khi phòng bán vé thống kê sơ bộ ra, có không ít công ty gọi điện thoại muốn mời Lý Thu Bạch đảm nhiệm nam diễn viên trong phim của công ty bọn họ.

Có thể đoán trước, một ngôi sao siêu cấp sắp nổi lên.

Anh chờ sau khi "Thiếu niên y vương" logout lại tìm tới cửa, chỉ sợ ngay cả canh cũng không được uống.

Có điều, những lời mời này đều bị Cao Hi Vọng từ chối. Nói Lý Thu Bạch tạm thời không có thời gian để ý mấy chuyện này, hắn còn phải vội vã tuyên truyền "Thiếu niên y vương".

Cao Hi Vọng căn bản là không sợ Lý Thu Bạch không có phim quay. Bọn họ chính là công ty làm điện ảnh và truyền hình, còn cần đẩy nghệ nhân dưới trướng công ty mình tới những công ty khác sao?

Thấy Lý Thu Bạch mời rượu trước, khiến trong lòng Phùng Đại Cương thầm tiếc. Chuyện vuốt mông ngựa này sao có thể rơi vào người khác chứ?

Vì vậy, hắn cũng học Lý Thu Bạch rót cho mình một ly rượu Ngũ Lương Dịch năm mươi hai độ.

Hắn đi đến trước mặt Tần Lạc, nói: "Thu Bạch nói rất đúng. "Thiếu niên y vương" bán đắt, Tần Lạc là công đầu. Tôi cũng mời anh một ly. Tôi uống xong, anh tùy ý".

Vì vậy, hắn uống ly rượu đế độ cao kia ừng ực.

Tần Lạc cũng đành phải bồi uống thêm ly nữa. Thấy Cao Hi Vọng Liễu Hạ Huy còn có mấy nữ diễn viên cũng đều có vẻm uốn mời rượu, Tần Lạc lập tức bưng ly rượu lên, vừa cười vừa nói: "Các người nói ngược rồi. Tôi đều không làm gì cả, sao có thể nói tôi có công đầu? các người là bảo đảm "Thiếu niên y vương" có thể bán đắt, không có mấy người, cũng không có bộ phim này. Một ly này, tôi mời các vị đang ngồi".

Nói xong, Tần Lạc liền ngửa cổ uống cạn ly mình. Ở cùng Lệ Khuynh Thành đã lâu, tửu lượng của bạn Tần Lạc cũng dần cao lên.

Trước kia một ly đã gục, bây giờ ít nhất... được ba ly.

Dựa theo quy luật, doanh thu ngày thứ ba nên giảm xuống.

Nhưng mà, biểu hiện của "Thiếu niên y vương" lần nữa làm cho người ta cười toe toét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK