Tần Lạc cười khổ, nói: "Sao lại dùng từ như vậy?"
"Chẳng lẽ không đúng à?" Trần Tư Tuyền có chút chua xót, nói: "Tôi vừa nhận được điện thoại của Lệ yêu tinh, còn chưa kịp chuẩn bị thì anh và Mễ Tử An đã quen nhau rồi. Anh ra ngoài xem đi, hôm nay báo chí, TV, ngành giải trí của Đài Loan náo nhiệt như thế nào. Toàn bộ đều là về vụ tai tiếng của chúng ta đấy!"
Trần Tư Tuyền càng cảm thấy ủy khuất hơn, nói: "Nếu thực sự là tôi thì cũng được, dẫu sao thì tôi cũng không chuẩn bị làm người mẫu nữa, cũng muốn dần dần thoát khỏi cái nghề này. Nhưng tôi lại phải chịu trận thay người ta. Dù thế nào thì mớ đồ lót trị giá hơn mười vạn tám ngàn đồng tân đài tệ mà anh mua đâu có liên quan gì tới tôi."
"Tôi là vì yêu cầu của công việc thôi mà." Tần Lạc cũng cảm thấy mình rất ủy khuất. Hắn đã vô cùng cẩn thận, còn đặc biệt chú ý xem cạnh mình có ai giơ máy ảnh lên chụp không. Nhưng, đâu có phát hiện ra dị dạng gì?
"Cô ta bị bệnh, tôi trị bệnh cho cô ta." Tần Lạc giải thích.
"Trị bệnh mà phải mua đồ lót à?"
"Cái này..." Tần Lạc cảm thấy vấn đề này đúng là khó giải thích. Hắn lại không muốn nói ra bệnh hôi nách của Mễ Tử An, điều này ảnh hưởng quá xấu đến thanh danh của một cô gái.
"Tôi cần phải xoa bóp cục bộ cho cô ta. Mà xoa bóp thì rất dễ ra mồ hôi. Cô ta lại có chút ưa sạch sẽ thái quá, không chịu mặc áo ngủ trong khách sạn. Cô ta là minh tinh, đi mua đồ rất không tiện, cho nên nhờ tôi giúp."
"Xoa bóp cục bộ à?" Ánh mắt của Trần Tư Tuyền biến thành nghiền ngẫm.
"Xoa bóp lưng." Tần Lạc vội vàng đính chính.
"Cô ta bảo anh mua thì anh mua à?"
"..."
"Tôi nhờ anh mua thì anh có mua không?" Trần Tư Tuyền cười hi hi hỏi, nói với ngữ điệu trêu đùa. Cái thông minh vặt của con gái không chỗ nào là không thể hiện ra, rất tùy ý, hơn nữa sẽ không khiến người ta phản cảm.
"Mua." Tần Lạc bất lực đáp.
Anh xem, nữ nhân là hay ở điểm này đấy: Dễ lừa.
Tuy nhìn ra câu trả lời của Tần Lạc có chút miễn cưỡng, Trần Tư Tuyền vẫn hài lòng, cô ta cười ha ha, nói: "Anh nói đó nha. Tôi nhớ kỹ rồi. Còn nữa, chuyện này khẳng định sẽ truyền tới Yến Kinh, anh mau mau nghĩ cách mà giải thích cho Lệ yêu tinh đi."
Tần Lạc cười nói: "Cô ta sẽ không hỏi tôi chuyện này đâu."
"Ài, cũng đúng." Trần Tư Tuyền gật đầu: "Không biết con yêu tinh này cả ngày nghĩ cái gì. Anh nói xem cô ta đã yêu ai bao giờ chưa?"
Tần Lạc nghĩ một chút rồi nói: "Chắc là đã từng yêu rồi."
"Chúng tôi là bạn bè nhiều năm, vậy mà tôi vẫn chưa hiểu được cô ấy." Trần Tư Tuyền nói: "Nhưng, cô ta lại quá thông minh, không suy nghĩ nào có thể gạt được cô ta."
Tần Lạc nghĩ, nếu là như vậy, chuyện Lệ Khuynh Thành nói Trần Tư Tuyền thích mình chẳng lẽ là thật à?
"Cô nói phải mở mấy cuộc hoạt động quảng cáo cho phấn dưỡng da Kim Dũng. Chúng ta phải làm những hoạt động gì? Tôi phải phối hợp với cô như thế nào?" Tần Lạc hỏi. Hắn lần này tới đây là để công tác, không phải ra ngoài du sơn ngoạn thủy.
"Công tác tiền kỳ chúng tôi đều chuẩn bị gần xong rồi." Trần Tư Tuyền cười nói. "Tối hôm nay, chúng ta sẽ có một vãn yến (tiệc tối) xa xỉ phẩm. Lúc đó, một số bạn tốt của tôi trong giới người mẫu, còn có một số minh tinh ca sĩ và ký giả truyền thông có quan hệ khá thân thiết sẽ tới cổ vũ..."
"Vãn yến xa xỉ phẩm ư?" Tần Lạc có chút không hiểu.
"Chứ sao. Giá của sản phẩn của chúng ta bán ra là một vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín đồng, chẳng lẽ còn không tính là xa xỉ phẩm à? Hơn nữa, tên của vãn yến tối này là Hoàng Kim vãn yến. Đối với nữ nhân mà nói, nước dưỡng da Kim Dũng chính là chất lỏng quý báu. Chúng ta trước tiên phải chứng tỏ được giá trị của sản phẩm." Trần Tư Tuyền nói với vẻ mặt rất tự tin.
"Tôi phải làm những gì?" Tần Lạc hỏi.
"Uống rượu, hàn huyên."
"Đơn giản như thế thôi à?"
"Đơn giản thế thôi."
Tần Lạc cười khổ, nói: "Nếu vậy thì tôi cũng không cần phải đi xa như vậy làm gì."
"Anh là nhân vật chính của "cả đời vẽ lông mày cho nàng", lại là người sáng tạo ra phấn dưỡng da Kim Dũng, đương nhiên là phải tới tham dự chứ." Trần Tư Tuyền nói với vẻ đó là đương nhiên.
"Sau khi Hoàng Kim dạ yến tối nay kết thúc, ngày mai sẽ có một hoạt động nghĩa chẩn. Địa điểm hoạt động chúng tôi đã chọn xong rồi, chính là cửa hàng thử nghiệm sản phẩm của chúng ta ở Đài Bắc."
"Được. Do cô an bài. Tôi ra sức phối hợp là được rồi." Tần Lạc gật đầu, nói.
"Trưa nay không có việc gì, tôi phái người dẫn anh và bạn anh ra ngoài chơi nhé? Khó lắm mới được tới Đài Loan một chuyến, phải thể hội cảnh đẹp của hòn đảo ngọc này chứ."
"Cũng được." Tần Lạc gật đầu. Đọc vạn quyển sách cũng không bằng đi ngàn dặm đường, hắn cũng qua thật là cũng muốn đi đây đi đó, lý giải phong thổ các nơi. Như vậy thì sẽ có giúp ích rất lớn đối với tâm tình và y thuật của mình.
"Đeo kim râm nhé. Nếu không anh sẽ bị người ta nhận ra đấy." Trần Tư Tuyền nhắc nhở. "Anh phải biết rằng tất cả báo chí về giải trí hôm nay đều cho chúng ta lên trang bìa đấy."
o0o
Phấn dưỡng da Kim Dũng năm ngoái đã tiến vào thị trường Đài Loan, dưới ảnh hưởng của Trần Tư Tuyền, trước tiên là thịnh hành trong giới người mẫu. Là một người mẫu, mỗi một vết thương dù là nhỏ nhất trên người họ thì cũng đều rất bị chú ý. Cho nên, loại dược phẩm có thể hoàn toàn loại bỏ được vết thương trên cơ thể người mà không để lại sẹo này rất được bọn họ yêu thích.
Danh tiếng vừa nổi lên, người sử dụng sản phẩm càng lúc càng nhiều. Chỉ trong thời gian hơn một tháng, số lượng tiêu thụ phấn dưỡng da Kim Dũng tại thị trường Đài Loan đã đạt tới sáu ngàn vạn tân đài tệ.
Lúc đó, Trần Tư Tuyền còn chưa thực sự bắt đầu tuyên truyền phấn dưỡng da Kim Dũng. Hoàn toàn là dựa vào sức ảnh hưởng của cá nhân cô ta mà tiêu thụ.
Điểm tiêu thụ bạo phát đầu tiên là ở quảng cáo "cả đời vẽ lông mày cho nàng" mà các đài truyền hình lớn của Đài Loan hay chiếu. Quảng cáo rất có mỹ cảm lại rất có sáng ý này khiến mọi người đều chú ý, phấn dưỡng da Kim Dũng đột nhiên được tất cả mọi người biết đến.
Thế là, không chỉ giới người mẫu sử dụng sản phẩm thần kỳ này, một số cán bộ cao cấp và phu nhân giàu có cũng bắt đầu dùng thử. Số lượng tiêu thụ của phấn dưỡng da Kim Dung tăng như như giếng phun. Số lượng tiêu thụ trong một tháng tiếp theo đạt tới một ức sáu ngàn vạn, lượng tiêu thụ tăng thêm đúng một ức.
Lúc ban đầu làm loại sản phẩm này, Trần Tư Tuyền còn lo lắng mình làm không được, sẽ khiến Tần Lạc và cô bạn tốt Lệ Khuynh Thành thất vọng. Cho tới lúc này, cô ta mới chân chính có lòng tin thắng lợi.
Cửa hàng thể nghiệm sản phẩm đầu tiên khai trương tại trung tâm Thế Mậu của Đài Bắc, mỗi ngày du khách như nước thủy triều, người tiêu tiền tới cửa hàng thể nghiệm càng lúc càng nhiều, mỗi ngày đều tăng gấp mấy lần.
Ai mà không nguyện ý để nam nhân của mình vẽ lông mày cho mình chứ?
Ai mà không nguyện ý để nữ nhân của mình hiểu rõ rằng mình kỳ thực là nguyện ý vẽ lông mày cho nàng ta?
Hiện tại, Trần Tư Tuyền bắt đầu chuẩn bị khai trương cửa hàng thứ hai. Cũng chính là đang ở giai đoạn phát triển cao tốc, cô gọi điện thoại mời Tần Lạc tới, là muốn dùng y thuật cao minh của hắn để lại một lần nữa chứng tỏ chỗ thần kỳ của sản phẩm này cho dân chúng của hòn đảo ngọc.
Hoàng Kim dạ yến bắt đầu vào chín giờ tối nay, địa điểm yến hội là ở phòng tiệc của khách sạn Hương Nại Nhĩ nổi tiếng nhất Đài Loan. Trần Tư Tuyền đã đến hội trường từ sớm, Tần Lạc và Âu Dương Lâm thì được trợ thủ của Trần Tư Tuyền, một cô gái tên là Lady dẫn tới.
Khi bọn họ tới, đã là tám giờ ba mươi phút. Vừa tới phòng tiệc của khách sạn, Trần Tư Tuyền mặc váy dạ hội màu tím, cổ đeo một cái vòng chói mắt, tóc quấn ở đỉnh đầu bước ra nghênh đón.
Thân hình của cô ta cực cao, khi đi lộ ra vẻ uyển chuyển, đôi chân thon dài vô địch đó có thể tiêu diệt đôi mắt của nam nhân trong chớp mắt.
"Sao tới sớm vậy?" Trần Tư Tuyền cười hỏi.
"Hoạt động của nhà mình, luôn có chút không an tm." Tần Lạc cười nói.
"Đi thôi. Tôi dẫn anh vào xem." Trần Tư Tuyền bước lên ôm tay Tần Lạc, kéo tay hắn vào trong hội trường. Âu Dương Lâm rất biết điều, một mình chạy tới một góc ở bên trong để uống rượu. Nam nhân này hiện tại càng lúc càng trầm mặc, giống như là có thứ gì đó đang lên men ở trong lòng, tùy thời đều có thể bạo phát ra vậy.
Hội trường bố trí đơn giản mà xa hoa, còn có mấy quầy pha lê chuyên để trưng bày sản phẩm phấn dưỡng da Kim Dũng. Loại dịch thể màu vàng kim đó ở trong bình trong suốt, đúng là giống như dịch thể hoàng kim vậy.
Có nhân viên công tác đang chuẩn bị thực phẩm và đồ uống, những chén rượu đỏ được lau đến bóng loáng chất cao cao đầy bàn. Còn có vô số các loại rượu, có thể chiếu cố khẩu vị của mỗi một vị khách.
"Còn chưa có khách tới à?" Tần Lạc hỏi.
Trần Tư Tuyền cúi đầu nhìn máy điện thoại đang cầm trong tay, nói: "Chắc là sắp tới rồi. Bọn họ rất bận. Bình thường sẽ tới đúng giờ."
Tần Lạc gật đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Có bạn bè ký giả của giới truyền thông đến, Trần Tư Tuyền và Tần Lạc sau khi chào hỏi thì liền tới chiêu đãi bọn họ.
Tần Lạc cầm một cốc nước khoáng, sau đó bưng tới ngồi trước mặt Âu Dương Lâm.
"Nếu anh muốn lấy lại thứ gì thuộc về mình thì tôi có thể giúp anh." Tần Lạc nói.
Âu Dương Lâm ngẩng đầu lên nhìn Tần Lạc, gật đầu.
Sau đó hai người không nói gì nữa, một người uống rượu, một người uống nước, nghe tiếng hát du dương trong hội trường.
Khi vô tình ngẩng đầu lên, Tần Lạc nhìn thấy Trần Tư Tuyền đang gọi điện thoại, vẻ mặt trông có chút kích động.
Tần Lạc trong lòng có dự cảm không tốt, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì đó ư?
Tần Lạc quét mắt nhìn xung quanh, lúc này mới phát hiện vãn yến sắp bắt đầu rồi mà cho tới giờ vẫn chưa có ai tới. Trong hội trường lưa thưa lác đác người, trông vô cùng thê lương.
Trần Tư Tuyền phẫn nộ gác điện thoại, sau đó bước tới cạnh Tần Lạc, sắc mặt khó coi, nói: "Có người muốn hãm hại chúng ta, muốn chúng ta xấu mặt."
"Là sao?" Tần Lạc hỏi. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
"Tối nay sẽ không có ai tới ủng hộ chúng ta." Trần Tư Tuyền cắn chặt răng, trong lòng cảm thấy vô cùng ủy khuất, vành mắt đỏ lên, rồi nước mắt ứa ra.