Mục lục
Bác Sĩ Thiên Tài (full) - Lâm Thanh Nguyên (truyện Tác giả: Liễu hạ Huy)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi cúp điện thoại Tần Lạc đau đầu vuốt mặt thầm nghĩ: trời! Bọn người này đúng là âm hồn bất tán.

Thời đại này làm chuyện xấu rất dễ dàng. Làm chuyện tốt thì vô cùng khó khăn.

"Một khi đã đồng ý sẽ phải quyết đấu một trận. Con hổ không thị uy các người lại cho rằng ta là con hổ ốm" Tần Lạc lạnh lùng thầm nghĩ.

Hơn nữa Tần Lạc cũng không nghĩ bản thân hắn sẽ chịu thua. Chỉ dựa vào thủ pháp Thái Ất Thần châm của hắn, bọn người đó sẽ không có cách nào vượt qua hắn, huống chi bản thân hắn không chỉ có một lá bài tẩy đó.

Cho dù bản thân hắn có thua hắn cũng sẽ học được mấy chiêu tuyệt kỹ của mấy người đó. Tóm lại trận tỷ thí này rất đáng giá.

Tần Lạc là một người đàn ông có lòng tự trọng nhưng hắn cũng là người theo chủ nghĩa thực dụng.

Nếu có một người phụ nữ cầm tiền tới nện vào mặt hắn và nói: "Hãy uống hết chén rượu này, tôi và cả số tiền này đều là của anh" Bản thân hắn cũng không coi đây là một chuyện nhục nhã gì hết.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là trong lúc đó bản thân hắn không có tiền và phụ nữ bên cạnh.

Bây giờ hắn đã có hai điều đó, đương nhiên không cần dựa vào gương mặt điển trai của mình để đạt được điều đó.

Điều duy nhất làm Tần Lạc lo lắng là hắn hoàn toàn không có hiểu biết gì về Quỷ Y phái, Bồ Tát môn và Chính Nghĩa môn. Hắn hoàn toàn không biết bọn họ có át chủ bài nào.

Mặc dù ông hắn kiến thức uyên bác nhưng cũng chỉ biết thực sự có sự tồn tại của những phái đó, ông cũng không biết bọn họ có tuyệt kỹ gì. Một môn phái hàng nghìn năm không suy sụp đương nhiên sẽ có những tuyệt học mà người khác không có.

Tần Lạc vốn định gọi điện bàn bạc cùng với ông mình nhưng hắn sợ như vậy lại làm ông lo lắng. Hơn nữa lúc này Tần Tranh cũng không ủng hộ một Tần Lạc chưa đủ lông cánh đi quyết đấu sống mái với ba thế lực khổng lồ đó.

Thế thủ thì thừa nhưng thế công vẫn chưa đủ. Cho dù là một Tần Tranh ngông cuồng kiêu ngạo khi đối mặt với một đối thủ hùng mạnh cũng chỉ biết lựa chọn giải pháp thoả hiệp.

Sau khi trút bỏ đựơc nỗi lòng Tần Lạc đi vào phòng tắm rửa mặt rồi hắn đi ra gõ cửa phòng của Ly.

Ly đi ra mở cửa rồi nàng lặng lẽ đi vào.

Trong phòng ti vi đang mở. Kênh Orange Taiwan đang phát vở kịch rất được yêu thích gần đây: Ở cùng nhau ngắm mưa gió sấm chớp.

"Cô thích xem cái này hả?" Tần Lạc kinh ngạc vì sở thích của Ly. Cô gái này thân thể khoẻ mạnh nhưng tính cách còn mạnh mẽ hơn.

"Tôi vừa mới mở ra, vẫn chưa kịp đổi kênh" Ly nói.

Lúc này Tần Lạc mới phát hiện ra tay phải của Ly đang cầm cái điều khiển từ xa chứ không phải con dao nhỏ.

"Hãy cởi quần áo ra" Tần Lạc nói.

"Cái gì?" Ly trừng mắt nhìn Tần Lạc. Thật thần kỳ cái điều khiển ti vi trong tay lập tức biến thành một con dao nhỏ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Tốc độ rút dao của Ly và tốc độ rút súng của Hoả Dược đúng là tuyệt vời, nhanh tới mức không ai nhìn thấy bất kỳ hành động nào. Nhưng Tần Lạc nghe nói cái này vẫn chưa phải là thế mạnh nhất của Long Tức. Thật sự không thể biết các thành viên Long Tức trở thành những quái vật như thế nào.

Tần Lạc lấy cái bình sứ từ trong người ra giơ lên trước mặt Ly, giọng nói nghiêm túc, có phần chê trách: "Tuổi còn nhỏ mà đã học những thứ linh tinh. Cô nghĩ cái gì vậy hả? Cô coi tôi là hạng người nào hả? Tôi mà là cái loại người như cô nghĩ sao? Tôi chỉ tới chữa trị vết thương cho cô thôi'.

"Tại sao anh lại biết tôi có vết thương trên người?" Ly hỏi.

"Tôi nhận ra nhờ vào tư thế ngồi xe của cô' Tần Lạc đắc ý nói. "Có ai ngồi xe một tư thế mấy giờ liền không?"

Ly không ngờ một người đàn ông như Tần Lạc lại chu đáo như vậy, nàng nói: "Anh cứ đưa thuốc bột cho tôi. Tôi tự bôi".

"Cô cứ làm như đây là hộp phấn rôm ba tệ năm mươi mốt xu hả? Để cho cô tự bôi, cô làm lãng phí thuốc thì sao? Còn nữa, tự cô có thể mở vết thương không? Cô có thể xoa bóp vị trí huyệt đạo để thuốc nhanh chóng ngấm vào vết thương không?"

Tần Lạc tiếc nuối nhìn lọ thuốc của mình nói: "Vì lần trước dùng thuốc trị thương ở lưng cho cô nên gần hết cả thuốc bột. Đây chỉ là một ít cuối cùng. Tôi không có Kim Dũng nên không thể nào điều chế ra thuốc này. Nếu như vết thương của cô quá lớn, có thể bằng này thuốc cũng chưa đủ".

"Tôi có thể để người khác bôi thuốc vào vết thương được không?" Ly vẫn do dự. Vị trí của vết thương lần này khá…

"Để cho ai?' Tần Lạc hỏi.

"Sư tỷ hoặc những người khác".

"Cô cũng có sư tỷ?" Tần Lạc gnhi ngờ hỏi. Sư tỷ của cách, không phải cũng là sư tỷ của mình sao?

"Quân Sư bái Long Vương làm thầy trước tôi. Chị ấy cũng là nghĩa nữ của Long Vương" Ly nói.

"Long Vương có nghĩa tử không?" Tần Lạc cười tủm tỉm hỏi.

"Anh hỏi làm gì?'

"Tò mò thôi".

"Không" Ly trả lời.

Ánh mắt Tần Lạc trở nên tinh quái, hắn thầm nghĩ thì ra sư phụ của mình cũng là một người phong lưu.

Ly nhìn thấy vẻ mặt Tần Lạc như vậy nàng lập tức hiểu ngay hắn đang suy nghĩ xấu.

Vù!

Thanh chuỷ thủ của nàng lập tức áp sát vào cổ Tần Lạc, nàng lạnh lùng nói: "Không được bất kính với Long Vương nếu không tôi sẽ giết anh".

"Không có, không có" Tần Lạc cười lui lại sau tưnf bước một, tránh lưỡi dao của nàng.

"Đấy là sự tôn trọng của một người đàn ông với một người đàn ông khác".

Tần Lạc biết đề tài này không phải là sở thích của Ly. Hơn nữa hắn cũng biết hắn hoàn toàn không thể làm lay chuyển địa vị của Long Vương trong lòng mấy người như Ly vì vậy hắn vội vàng nói sang chuyện khác: "Quân Sư là sư tỷ của cô, vậy cô ấy không phải là sư tỷ của tôi sao?'

"Cô ấy không biết anh".

"Cô ấy là người thế nào? Xinh đẹp không?'

"Cái đó không liên quan gì tới anh".

"Thôi quên đi, tôi chỉ muốn biết một chút thôi" Tần Lạc nói. "Cô chắc chắn phải đợi Quân Sư tới bôi thuốc cho cô hả? Bây giờ cô ấy đang ở đâu? Phải chờ đợi bao lâu nữa?'

"Không biết".

"Ôi" Tần Lạc thở dài: "Mấy người các cô tại sao cứ có thành kiến với người khác nhỉ? Thầy thuốc thì phải không có giới tính sao? Cô hãy xem có bao nhiêu nam bác sĩ phụ khoa? Lần trước cô cũng cởi quần áo, tôi có nhìn cô không?"

Quả thật hắn không liếc mắt nhìn mà là nhìn chăm chú.

"Thôi quên đi, tuỳ cô thôi. Nếu tôi cưỡng ép cô, cô lại cho tôi có mục đích gì đó. Tôi chỉ không đành lòng nhìn thấy cô mang theo vết thương trên người quay về".

Tần Lạc nói xong hắn xoay người định đi ra khỏi phòng.

"Chờ một lát" Ly đột nhiên lên tiếng.

"Có chuỵên gì vậy?" Tần Lạc đứng ở cửa hỏi.

"Đóng cửa lại" Ly chăm chú nhìn màn hình ti vi và nói. Hình như nàng bị vở kịch "Lôi Vũ" đó hấp dẫn.

Tần Lạc đành đi tới bên cạnh Ly hỏi: "Ngoài vết thương ở chỗ đó ra còn vết thương nào nữa không?'

"Không" Ly lúng túng trả lời.

Điều làm Tần Lạc bất ngờ chính là hắn nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của Ly khi nàng trả lời hắn.

Ly là ai? Nàng không phải là một người con gái bình thường, mà là một siêu nữ. Lần trước vết thương ở trên lưng nàng đồng ý cởi hết sao ra cho Tần Lạc chữa trị còn lần này vết thương ở trên…

Đương nhiên khi một người con gái tình nguyện cởi hết áo trước mặt một người đàn ông, cũng không có nghĩa cô nàng sẽ để người đàn ông đó cởi quần của mình. Thực tế quần của một cô gái khó "tụt ra" hơn so với áo.

Lấy tiền làm ví dụ. Nếu bạn đưa năm mươi tệ bảo một cô gái cởi áo như vậy bạn muốn cởi quần thì phải là hai trăm năm mươi. Khó khăn gấp năm lần.

"Vậy là tốt rồi. Chỉ có một vết thương, có thể đủ thuốc bôi" Tần Lạc nói. "Không sao đâu. Cô cứ 'thoát' ra. Không phải là tôi chưa từng nhìn thấy".

"Anh…" Ly tức giận, trừng mắt nhìn Tần Lạc. Con dao nhỏ trong tay nàng lại vung vẩy, có vẻ muốn đâm ai đó.

"Nói đùa chút thôi. Vui vẻ lên chút nào" Tần Lạc cười ha hả nói. "Nếu cô cảm thấy ngại thì cứ vào trong toilet thay quần áo đi'.

Ly bối rối nhìn Tần Lạc nàng lại nhớ tới người vợ chưa cưới đang ở trong nhà hắn. Nàng thầm nghĩ có lẽ hắn thực sự không có ý gì khác, hắn chỉ muốn chữa trị vết thương cho nàng.

Bên cạnh mình có một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, có ai còn hứng thú với những người phụ nữ khác không?

Ly đột nhiên cảm thấy suy nghĩ này của mình đã làm giảm giá trị của bản thân nàng nên nàng vội vàng đi vào trong toilet.

Tần Lạc ở bên ngoài tìm tòi hắn tìm thấy hộp thuốc cấp cứu để trong một cái ngăn tủ. Tần Lạc lấy băng gạc, cồn cùng một ít bông sau đó hắn dùng rượu cồn tẩy trùng con dao nhỏ của Ly, để chuẩn bị lát nữa cắt da hỏng ở vết thương.

Lần trước chính Tần Lạc đã dùng con dao này nên Tần Lạc khá quen thuộc với nó, nhưng cũng có thể nó chỉ là một con dao khác cùng loại.

Kẹt!

Cánh cửa toilet mở ra, Ly xuất hiện. Nàng đã cởi ủng da và quần. Nửa thân dưới của nàng quấn bằng một cái khăn tắm to màu trắng. Ngoại trừ bắp chân còn không có bất kỳ xuân quang nào hé lộ ra ngoài.

"Nằm lên trên giường" Tần Lạc nói.

Ly nhìn xung quanh phòng rồi nói: "Khoá cửa lại, kéo rèm cửa sổ và bật điện".

"Cô muốn làm gì?" Tần Lạc cảnh giác nhìn Ly, hỏi. Cô gái này sẽ không có ý đồ xấu với mình chứ? Bản thân mình không đánh lại cô ấy, đến lúc đó mình phải làm gì?

"Ngốc. Tôi không có thói quen để lộ trước mặt người khác" Ly hừ một tiếng nói.

Tần Lạc thầm nghĩ hai người bọn họ đang ở lầu một. Nếu có ai đi ngang qua cửa sổ nhìn thấy hành vi bên trong này, người đó còn tưởng hai người bọn họ có bí mật gì không muốn để người khác nhìn thấy.

Danh tiếng là quan trọng. Chính bản thân mình đã quyết chí trở thành một danh y.

Sau khi Tần Lạc khoá cửa, kéo rèm cửa sổ, bật điện., Ly tự giác nằm trên giường.

Dù nửa trên thân thể nàng vẫn mặc áo da làm cho người khác nảy sinh một cảm giác kỳ lại nhưng tư thế nằm của nàng lại vô cùng đáng ghét.

Bản thân Tần Lạc ghét nhất là bị người khác quyễn rũ.

Tần Lạc đi tới hắn đang định kéo khăn tắm quấn quanh eo của Ly xuống thì nàng đột nhiên nói: "Chờ đã".

"Có chuyện gì vậy?" Tần Lạc hỏi. Đây chỉ là chữa bệnh, không phải là chuyện "nam, nữ' chẳng lẽ cũng cần phải chuẩn bị tâm lý trước sao?

Ly hít một hơi thật sau, nàng úp mặt vào chăn rồi nói: "Tiếp tục đi'.

Lúc này Tần Lạc mới kéo khăn tắm của Ly xuống, phần eo nhỏ, không có bất kỳ chút thịt thừa do luyện tập nhiều của nàng lập tức hiện ra trước mắt Tần Lạc.

Tần Lạc nuốt nước bọt.

Tần Lạc kéo xuống một chút nữa, kiều đồn săn chắc, vô cùng đàn hồi, mịn màng giống như một chiếc đĩa bạch ngọc treo ngược hoàn toàn loã lồ hiện ra trước mắt hắn.

Tần Lạc lại nuốt nước bọt.

Nhưng khi hắn phát hiện ra miệng vết thương đỏ đỏ nằm ở vị trí vô cùng quyễn rũ người khác thì hắn đỏ mặt lên.

Tần Lạc kéo khăn tắm che kín lại cho Ly rồi nói: "Tôi thấy tốt hơn chúng ta nên chờ sư tỷ quay về, sư tỷ sẽ bôi thuốc giúp cô".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK