Đây là một lần phá vỡ những quy cách cũ, cũng là một hoạt động thu hút sự chú ý rất lớn.
Mọi người đều biết, quá trình phẫu thuật của bác sĩ là hết sức độc lập cùng bí mật. Trong một không gian được phong kín, mỗi người đều được phân công những công việc khác nhau.Việc phẫu thuật cho người bệnh đòi hỏi sự tập trung cao độ.
Cũng đã có những lần phẫu thuật được quay lại, nhưng chỉ dùng để phục vụ nghiên cứu y học, hoặc là dùng cho các sinh viên nghiên cứu học tập. Đây là lần đầu tiên có một bác sĩ nguyện ý công khai quá trình chữa bệnh ra cho công chúng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Phải biết rằng lần này không phải là biểu diễn làm mẫu, không phải làm giả mà chính thức là phẫu thuật chữa bệnh.
Tất cả mọi người đều hiểu, nếu lần này mà phẫu thuật thất bại, tương lai của người bác sĩ này rất có thể bị hủy hoại. Hơn nữa, ngay cả đoàn đội mang theo cũng bị liên lụy theo.
Chiếm được quyền truyền hình trực tiếp lần này là đài truyền hình CNT của nước Mỹ. Đích thân Reeves, nhân viên chủ chốt của đài chủ trì hoạt động lần này.
Hiện nay, những tạp chí hoặc chương trình ti vi nói về y học đều khan hiếm khán giả nhưng Tần Lạc có dự cảm lần truyền hình trực tiếp này sẽ có hiệu quả to lớn. Ban đầu đài truyền hình chỉ cho một người mới làm chủ trì cho sự kiến này. Nhưng sau đó Reeves lại tự thân xin nhận công việc, điều này làm cho rất nhiều người ngạc nhiên.
"Xin chúc tất cả mọi người đang theo dõi chương trình một buổi tối tốt lành. Có lẽ mọi người đang tự hỏi vì sao tôi đang có mặt ở đây hôm này mà không phải đang trong phòng truyền hình của đài CNT như mọi khi.
Hôm nay, chương trình của chúng ta cũng không phải là chương trình thường xuyên lúc tám giờ mọi tối.
Hiện giờ tôi đang có mặt ở bệnh viện thánh Mary và sắp giới thiệu cho khán giả truyền hình một chương trình đặc biệt, đó là truyền hình trực tiếp một cuộc giải phẫu y học. Không, không, không, mọi người không nên hoài nghi. Tuy tôi mặc y phục của bác sĩ nhưng tôi là người đưa tin chứ không phải bác sĩ. Xin
giới thiệu với mọi người, người thực hiện cuộc phẫu thuật đặc biệt này: "Tần Lạc tiên sinh đến từ Trung Quốc."
"Nếu như mọi người đã theo dõi đài CNT trong mấy ngày qua hoặc đã đọc báo ra hôm này, hẳn đã biết sự kiện được truyền hình trực tiếp hôm nay. Đúng vậy, đại hội y học truyền thống được khai mạc tại Las Vegas, phó đoàn trưởng đoàn đại biểu Trung Quốc Tiền Hoành Lượng tiên sinh đến đây đã đi thử
vận may tại một sòng bạc. Vâng…vận may thật tốt…vận may thật quá tốt, ông ấy đặt mười nghìn đô vào con át cơ, lại được ăn những 320 lần. Ô, thượng đế, khi nào tôi mới có được vận may như vậy? Ông ấy chỉ dùng có mười nghìn đô mà được như thế. Nói cách khác, chỉ trong một đêm ông ấy đã thành triệu phú, thật là sáng tạo ra kỳ tích. Đương nhiên, có lẽ mọi người cũng biết rồi, vận may của ông ấy cũng không quá tốt sau đó. Sau khi biết mình trúng thưởng, ông ấy lại hôn mê bất tỉnh…Bệnh viện Thánh Mary đã kịp thời cấp cứu, đã giữ được tính mạng của ông ấy. Nhưng vì máu huyết ứ đọng tại đại não mà bây giờ ông ấy có nguy cơ phải sống đời sống thực vật. Đúng như có người đã nói "không biết Thượng đế thương ông ấy hay hận ông ấy"?"
"Xuất hiện biến cố như vậy, danh dự của đoàn đại biểu Trung Quốc đã bị hao tổn. Người đội trưởng trẻ tuổi của bọn họ vì muốn cứu vãn thể diện của cả đoàn, anh ấy quyết định đứng ra giải quyết chuyện này… hơn nữa nguyện ý công bố cho công chúng cuộc phẫu thuật mà anh ấy dự định tiến hành. Ôi, thật là một
người trẻ tuổi dũng cảm. Tôi vô cùng bội phục anh ấy, nhưng đối với cách làm của anh ấy cũng không đưa ra ý kiến."
"Bây giờ chúng ta đến phỏng vấn anh ấy…người đội trưởng trẻ tuổi…Tần tiên sinh…ồ, Tần tiên sinh đang bận chuẩn bị, không có thời gian cho tôi phỏng vấn." Xem Reeves trên màn ảnh, ai cũng phải bật cười. Bởi vì ai cũng thấy được lúc Reeves vừa xoay mic về phía vị Tần tiên sinh kia, đã thấy hắn lập tức quay người có vẻ bận rộn lắm, như là không nhìn thấy có phóng viên muốn phỏng vấn.
Trường hợp như vậy xảy ra ở nước Mỹ, trong con mắt người xem lại không cảm thấy có chút thất lễ, ngược lại, lại cảm giác Tần Lạc thật ra rất có cá tính.
Bệnh viện Thánh Mary không phải là bệnh viện sang trọng hiện đại nhất Las Vegas nhưng hiện giờ lại là bệnh viện nổi danh nhất.
Trong phòng chờ bệnh viện đứng đầy người, trong hành lang cũng rất đông, ngay cả đại sảnh lầu một cũng có vô số người hiếu kỳ đứng xem.
Tổ ủy cũng cử người tới, 96 đoàn đại biểu tham gia đại hội cũng tới, còn có không ít du khách cùng với dân chúng. Cảnh sát Las Vegas cũng được phái tới rất đông để bảo vệ an ninh. Hiện nay, bệnh viện đang là tâm điểm chú ý, nếu không may có chuyện gì xảy ra, họ cũng không biết báo cáo với cấp trên như thế nào.
Reger đứng trong góc phòng bệnh, thấp giọng hỏi Phùng Phú Cường đang đứng bên cạnh: "Tình huống người bệnh thế nào?"
"Sáng nay bệnh viện đã cho người qua kiểm tra lại thân thể, có thể nói là không có bất cứ hy vọng gì khôi phục được, các cơ năng không thể hoạt động lại." Phùng Phú Cường cười nhẹ nói. Dường như tình huống của Tiền Hoành Lượng càng xấu hắn càng vui mừng. Mặc dù hắn cùng Tiền Hoành Lượng đã từng là bạn bè, hơn nữa hắn cũng đã nhận được không ít chỗ tốt từ Tiền Hoành Lượng.
"Hừ, chúc hắn 'may mắn'." Reger lúc này mới tạm yên lòng, vẻ mặt rất nghiêm túc. Buổi tối ngày hôm qua ông ta nhận được một cuộc điện thoại, người gọi có thân phận rất cao. Người đó nói không hy vọng cuộc phẫu thuật hôm nay thành công. Cho nên, hắn chỉ có thể đứng đây cầu khẩn.
Nhìn hình ảnh Tần Lạc hiện lên chính giữa màn ảnh không có một chút khẩn trương, đang bận rộn công việc chuẩn bị, Reger nghĩ thầm: "Hắn được người Trung Quốc cho là "người tạo ra kỳ tích", kỳ tích này làm sao có thể diễn ra trên nước Mỹ."
"Chắc chắn không có khả năng này." Reger tự nói với chính mình. Ông ta cũng không biết trình độ y học của Tần Lạc như thế nào, nhưng cũng biết xuất huyết não là một nan đề của y học hiện đại, chỉ bằng sức của một mình hắn mà có thể giải quyết sao?
Tần Lạc đã từng nói qua, lần phẫu thuật này chỉ có mình hắn là người chủ trì.
"Nhỡ hắn thật sự làm được thì sao?"
Reger không kìm hãm được mà hiện lên ý nghĩ này trong đầu. Ông ta lại chạm nhẹ vào bả vai Phùng Phú Cường hỏi lại: "Hắn còn trẻ tuổi như vậy, sao lại có danh tiếng lớn tại Trung Quốc như vậy? Hình như hắn đã tạo ra rất nhiều kỳ tích."
"Phó chủ tịch, đây là chủ ý của họ." Phùng Phú Cường mạnh mẽ khẳng định. "Là do chính phủ bọn họ tạo ra. Hiện nay, trung y đang xuống dốc, bọn họ có nhu cầu cấp bách phải tìm ra một người tiêu biểu cứu vớt cho danh tiếng cho trung y. Người này tuổi còn trẻ, hơn nữa có quan hệ thân thiết với bộ trưởng Thái Công Dân. Ông hắn đã biết, tại Trung Quốc, chỉ cần có quan hệ với giới quan chức chính phủ, không có việc gì là không làm được."
Reger quan sát thấy khuôn mặt Tần Lạc đúng là rất tuấn tú, mang đầy vẻ ngây thơ, non nớt, cảm giác được Phùng Phú Cường nói thật có lý.
Nhưng sao bản thân mình lại cảm thấy rất khẩn trương nhỉ?
Hứa Đông Lâm đến cùng với đoàn đại biểu Hàn Quốc. Khó có được cơ hội chứng kiến nước láng giềng Trung Quốc bị xấu mặt, sao có thể bỏ qua không đến.
"Đông Lâm, chúng ta đến hơi chậm rồi." Phác Chính Trực nói với giọng tiếc nuối.
"Không thể tận mắt chứng kiến thất bại của hắn thật khiến người ta thất vọng. Nhưng có được kết quả như chúng ta muốn cũng tốt." Hứa Đông Lâm vừa cười vừa nói. Tất nhiên hắn biết đội trưởng của mình tiếc nuối cái gì.
"Đúng vậy, nghĩ như vậy cũng làm tâm tình tốt hơn khá nhiều." Phác Chính Trực cười ha ha nói. "Gặp phải đối thủ ngu xuẩn như vậy, thật cũng là một chuyện bi ai a. Tôi vẫn hy vọng anh đường đường chính chính đánh bại hắn, không nghĩ tới anh chưa kịp ra tay, hắn đã tự hủy hoại mình rồi."
Hứa Đông Lâm chỉ cười không nói tiếp. Y biết Tần Lạc cũng có những kỳ tích vang dội, nhưng lại là người mặt dày…y sẽ có cơ hội ra tay so tài với hắn.
Nếu như lúc đầu ông nội tin tưởng vào chiến thắng của mình, sao lại phải kiềm chế, không cho mình ra tay?
Đáng tiếc, cơ hội tốt nhất để chiến thắng hắn lại trôi qua mất rồi.
Nếu lần này hắn thất bại, mình cũng có chút bi ai, nhưng cũng là vận may.
Chu Cường cũng tới, cũng bận rộn chuẩn bị cùng mọi người.
Kỳ thật, cũng không cần chuẩn bị gì nhiều. Tần Lạc không cho người nào khác ngoài Tiền Hoành Lượng vào phòng giải phẫu, thậm chí cũng không yêu cầu những người đến xem đứng tránh ra xa.
Hắn cũng không cần y tá, chỉ lấy một thành viên trong đoàn đại biểu làm trợ thủ.
Ngay lúc Tần Lạc chậm rãi lấy ra một cái hộp, bên trong có mười hai cái kim châm đã được khử trùng, tất cả mọi người đều biết thời khắc quan trọng đã đến.
Tần Lạc quét mắt nhìn bốn phía. Sau đó vẫy vẫy tay đối với người chủ trì giới truyền thông là Reeves.
Reeves mừng như điên, vội vàng bước nhanh tới. Máy quay cũng tự động di chuyển về hướng Tần Lạc.
"Đoàn trưởng Tần Lạc, có phải bắt đầu giải phẫu rồi không?" Reeves hỏi.
"Tôi không biết tiếng Anh." Tần Lạc xoay người về hướng máy quay nói: "Tôi không biết ông đang nói cái gì, tôi cũng không xác định được các ông có nghe hiểu tôi nói cái gì không. Nhưng bây giờ…tôi sẽ cho các ông chứng kiến kỳ tích."
"Điều này sẽ làm những người bụng dạ khó lường thất vọng rồi." Tần Lạc nhếch miệng cười, lộ ra hai hàm răng sáng bóng. "Tôi rất vinh hạnh. Đây chính là việc mà tôi muốn làm."
Nói xong, Tần Lạc ôm cái hộp gỗ có chứa kim châm, đẩy cửa phòng bệnh tiến vào.
Trên giường bệnh là Tiền Hoành Lượng, sắc mặt tái trắng như người sắp chết.
Cửa phòng bệnh làm bằng thủy tinh, mọi người vây quanh ngoài cửa, ánh mắt chăm chú nhìn vào bên trong. Mà máy quay cũng đem tình cảnh trong phòng bệnh quay lại rõ ràng, đem hình ảnh truyền hình trực tiếp.
Reeves đáng lẽ phải đứng giữa màn ảnh để tường thuật diễn biến, nhưng lúc này lại đang nhỏ giọng nói chuyện với trợ thủ: "Thanh niên ngạo mạn kia vừa nói gì vậy? Tôi vừa hỏi hắn vấn đề đó hắn trả lời thế nào?"