Ai cũng nói họp lớp chính là cơ hội đóng giả tốt nhất thế nhưng Tần Lạc không có cơ hội này, hắn chưa từng tham gia lần nào. Không phải hắn không muốn tham gia mà hắn thật sự không có bạn học. Tần Lạc là điển hình của trường hợp tự học thành tài.
Là một người phụ nữ xuất sắc, ít nhiều bọn họ đều thích hư vinh. Có người thích khoe khoang xe đẹp, có người thích khoe khoang đồ châu báu quý giá. Có người muốn khoe khoang địa vị của mình. Trong khi đó suy nghĩ của Vương Cửu Cửu hình như rất đơn giản. Nàng chỉ muốn khoe khoang người đàn ông của mình.
Vương Cửu Cửu nói nàng đáng thương, đơn giản là muốn Tần Lạc đi cùng với mình. Nàng muốn giới thiệu với tất cả mọi người rằng: đây chính là người đàn ông Vương Cửu Cửu tôi coi trọng.
Đương nhiên Tần Lạc không từ chối. Ngay cả cha mẹ của Vương Cửu Cửu hắn còn dám tới gặp, hắn còn sợ mấy người bạn học của nàng sao?
Chuyện gì có thể khiến Vương Cửu Cửu vui, Tần Lạc đều cố gắng làm cho tốt. Đây chính là khoản đền bù.
Vì có người mời cơm khách nên hai người không tiếp tục tranh luận xem buổi tối ăn cơm ở nơi nào khiến cho sự việc thêm rắc rối.
Thông qua sự giải thích của Vương Cửu Cửu, lúc này Tần Lạc mới hiểu rõ. Lần gặp mặt này là do những người bạn cùng học ở học viện quân sự tổ chức.
Vương Cửu Cửu không chỉ tới nhậm chức ở quân khu Dương Thành hơn nữa nàng còn trở thành học viên của học viện quân sự phía nam, vừa công tác tích lũy kinh nghiệm, vừa đi học. Sau khi học xong khóa học quân sự ba năm, có bằng cấp, cấp bậc của nàng cũng sẽ được đề bạt ở học viện quân sự.
Vì con gái lên chức rất nhanh, thường có bóng dáng hậu thuẫn phía sau của gia tộc lớn. Điều này coi như là một quy tắc ngầm nên không ai ra mặt phản đối.
Trong hệ thống chính phủ, không phải có rất nhiều trường hợp con gái các lãnh đạo đang đi học vẫn có tên trong danh sách lãnh lương sao? Trước đây mấy ngày báo chí đã phanh phui ra trường hợp con gái một cục phó cục giáo dục vẫn đang học trung học nhưng đã lãnh lương bảy năm nay ở bộ giáo dục sao?
Học viện quân sự còn phức tạp hơn so với những trường dân sự vì ở trường dân sự, đại đa số những sinh viên đều là những người sau khi thi đỗ đầu vào mới trở thành sinh viên của trường. Bọn họ chưa từng lăn lộn ngoài xã hội, suy nghĩ còn khá giản đơn. Trong khi đó sinh viên học viện quân sự cũng có người thi thẳng vào trường nhưng cũng có những sinh viên như Vương Cửu Cửu, có hậu thuẫn của thế lực hùng mạnh, vừa đi làm vừa đi học, còn cả những quân nhân có biểu hiện ưu việt trong quân đội đi học để chuẩn bị cho tương lai, đương nhiên cũng không thiếu những con em nhà giàu dùng tiền đi học để sau này xâm nhập vào hệ thống quân đội.
Nhân sinh tứ đại thiết: cùng nhau khiêng thương, cùng nhau vượt tường, cùng nhau đi coi hát, chơi gái, quan hệ với bạn học xếp hàng thứ hai. Sau này có thể có tác dụng trên con đường làm quan hay trên thương trường.
Nơi ăn cơm là khách sạn có tên MG. Là một người Dương Thành bản địa đương nhiên Tần Lạc biết rất rõ nơi này.
Đây chính là một khách sạn cao cấp có quy chế hội viên. Nếu như một người không phải là hội viên của bọn họ, cho dù có nhiều tiền như nào đi nữa, người đó cũng không thể vào đó ăn cơm.
Chính vì vậy sau khi Vương Cửu Cửu nói ra cái tên này, Tần Lạc đã bắt đầu đoán ra thân phận của những người bạn tổ chức cuộc gặp lần này. Dù thể nào đi nữa bọn họ tuyệt đối không có thân phận đơn giản. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Thế nhưng ý nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu hắn rồi biến mất. Hắn chỉ tháp tùng người phụ nữ của mình đi ăn cơm, cần gì phải suy nghĩ nhiều như vậy?
Bây giờ tất cả tinh thần Tần Lạc đều đặt trên người Vương Cửu Cửu.
Vương Cửu Cửu lái chiếc xe Volkswagen-Golf vào nãi đỗ xe của MG ở phía trước cửa chính, Tần Lạc mở cửa phụ bước xuống.
"Cửu Cửu." Một giọng con gái vang lên.
Tiếp đó hai cô gái trang điểm xinh đẹp đi nhanh tới chỗ Vương Cửu Cửu.
"Lý Mạn, Trương Ngọc, hai bạn đã tới." Vương Cửu Cửu cười, chào hỏi hai cô gái.
"Đúng vậy. Có người mời cơm khách. Không thể không tới ăn chùa." Dáng người Lý Mạn cực nóng bỏng, quần áo càng nóng bỏng hơn, dáng người cao nhưng có vẻ gầy trông như một "bạch cốt tinh".
"Tôi bị Lý mạn kéo tới." Trương Ngọc cười khúc khích nói. Dáng người Trương Ngọc nhỏ nhắn nhưng bộ ngực nhô cao, đồ sộ khiến người khác nhìn vào cũng phãi kinh hãi. Thời tiết phía nam nóng bức, Trương Ngọc mặc một chiếc áo ngắn dây đeo, bên ngoài khoác một chiếc áo gió, khi cô ta nói chuyện, bước đi, đôi ngọc thỏ trước ngực run rẩy trông cực kỳ gợi cảm.
"Hừ, tôi không kéo cậu đi, cậu không tới sao?" Lý Mạn cười nhạt nói.
"Tối nay tôi còn có chuyện." Trương Ngọc chột dạ nói.
Tần Lạc đứng ở bên ngơ ngác, không hiểu. Tình bạn của phụ nữ thật kỳ lạ. Mới rồi hai người còn thân thiết cùng chạy tới, chỉ trong nháy mắt như có thái độ trở mặt với nhau.
"Bạn học tụ họp mà. Tới ăn một nữa cơm cũng không bớt đi một miếng thịt." Vương Cửu Cửu làm người giữa hòa giải.
"Đúng vậy. Đến chỉ để cho vui mà thôi. Dù gì tối ở trường cũng không có việc gì làm." Lý Mạn nói. Lúc này cô ta mới nhận ra Tần Lạc đang đứng sau lưng Vương Cửu Cửu liền hỏi: "Ai vậy?"
"Tần Lạc, bạn trai của tôi." Vương Cửu Cửu bước tới cầm tay Tần Lạc, thải mái giới thiệu với hai người. "Các cô ấy là bạn học của em. Cô ấy là Lý Mạn, cô ấy là Trương Ngọc."
"Xin chào hai người." Tần Lạc giơ tay, bắt tay hai người Lý Mạn, chỉ chạm vào là bỏ ra ngay, không thân mật nhưng ôn hòa, cũng không có ý định tiến lên kéo gần mối quan hệ thêm một bước. Chỉ cần nhìn cách hai người này cãi nhau, đại khái Tần Lạc đã hiểu qua tính cách của bọn họ. Tần Lạc thật sự không thích quen biết những người bạn kiểu này.
"Ồ, rất đẹp trai." Lý Mạn nhìn lướt qua Tần Lạc sau đó quay người sang nói chuyện với Vương Cửu Cửu. Đương nhiên câu nói của Lý Mạn chính là "nghĩ một đàng nói một nẻo" khiến cho anh chàng Tần Lạc của chúng ta rất tức giận, hắn chỉ hận không thể đưa mặt tới sát cho cô ta quan sát kỹ lưỡng.
"Khúch khích … hì thời đại này vẫn còn thanh niên thích mặc trường bào." Trương Ngọc có vẻ rất hứng thú với quần áo của Tần Lạc. Điều này càng khiến Tần Lạc bị đả kích nặng nề.
"Đi thôi, chúng ta vào bên trong." Vương Cửu Cửu biết suy nghĩ của Tần Lạc. Náng cũng không thích hai người bạn học này. Một người thì thích hư vinh, cả ngày chỉ muốn lộ ngực, lộ đùi tìm kiếm một công tử ca làm chồng mà không biết rằng những người đàn ông thực sự sẽ không thích những người phụ nữ như vậy. Một người đàn ông xuất sắc sẽ có tiền, có quyền, bọn họ còn không kiếm được người phụ nữ mình thích sao? Người ăn mặc như "gái làng chơi" khiến bọn họ thậm chí còn không có hứng thú liếc nhìn. Vật càng hiếm thì càng quý, ngay cả đạo lý này cũng không hiểu sao? Một người thì luôn thể hiện vẻ ngây thơ, khờ khạo nhưng lại thích đâm sau lưng người khác. Đây chính là đối tượng càng khiến Vương Cửu Cửu đề phòng. Phương pháp giải quyết của Vương Cửu Cửu là quan hệ không thân thiết, cũng không thờ ơ, chỉ có quan hệ bạn học bình thường.
Một đạo cường quang lướt tới ngay sau đó mọi người nhìn thấy một chiếc Mercedes thể thao màu đỏ chậm rãi chạy vào trong.
Người lái xe là một cô gái có mái tóc rất dài. Cô ta không có ý định dừng xe lại mà cố ý vượt lên trước mấy người Vương Cửu Cửu rồi mới dừng lại chặn đường.
"Lý Mạn, Trương Ngọc, Vương Cửu Cửu, mọi người tới nhanh vậy." Cô gái cười tủm tỉm chào hỏi. Tuy cô ta xưng tên hai người Lý Mạn, Trương Ngọc trước nhưng ánh mắt cô ta chỉ chăm chú nhìn Vương Cửu Cửu.
Người đọc nhiều sách tâm lý như Tần Lạc hiểu cô gái này thật ra chú ý tới Vương Cửu Cửu.
Lý Mạn, Trương Ngọc không đọc sách tâm lý cũng hiểu. Ngay cả kẻ ngốc cũng nhận ra chuyện này.
"Uyển Như, chiếc xe này đẹp quá." Trương Ngọc vuốt ve thân xe kích động nói.
"Đương nhiên. Mấy triệu mà." Sự đố kỵ lóe lên trong ánh mắt Lý Mạn rồi ngay sau đó vụt biến mất.
"Chúng tôi chỉ mới đến, đang chuẩn bị đi vào bên trong." Vương Cửu Cửu kéo tay Tần Lạc cười đáp.
Cô gái đắc ý nhìn Vương Cửu Cửu nói: "Chỉ mấy triệu thôi. Đây là quà sinh nhật năm ngoái của cha tôi. Năm nay lỗi mốt rồi. Không hiểu tặng quà gì nữa?"
Khi cô gái nói những câu này thầm gửi tới vài thông tin. Thứ nhất, đây chính là quà sinh nhật của cô ta. Một người có thể được nhận quà sinh nhật trang trọng như này, đủ thấy gia cảnh quý phái chừng nào mặc khác còn rất uyển chuyển nói với mọi người rằng chiếc xe này dùng đã một năm, chuẩn bị đổi xe mới. Một năm đổi một chiếc xe thể thao mới chính là đẳng cấp.
Tiếp theo đó cô ta làm bộ lơ đãng nhìn xung quanh rồi chỉ vào một chiếc BMW hỏi: "Cửu Cửu, đây là xe của bạn hả? Trông cũng không tệ, X6, cũng phải hơn một triệu đó nhỉ?"
"Đây là xe của tôi." Vương Cửu Cửu chỉ vào chiếc Volkswagen-Golf nói.
"Hả." Uyển Như làm bộ cực kỳ kinh ngạc sau đó vội vàng lên tiếng xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi. Tôi hiểu lầm. Lần trước tôi nghe bạn học nói bạn lái một chiếc BMW nên tôi tưởng là chiếc xe này."
"Không." Vương Cửu Cửu hờ hững nói. Nàng thật sự không có tâm trạng giải thích.
"Mọi người lên trước đi. Tôi đi đỗ xe sau đó lên tìm mọi người. Hôm nay là di Du Phi Dương mời khách, mọi người không nên khách khí với anh ta. Hãy gọi nhiều món ăn, ăn khánh kiệt anh ta đi. Chúng tôi ở cùng một tiểu khu nên tôi biết nhà anh ta." Tần Uyển Như nói.
Nói xong cô ta buông lỏng chân phanh.
Mấy người Vương Cửu Cửu tránh ra để cho chiếc Mercedes màu đỏ của cô ta vượt qua.
Chiếc xe lướt qua cô ta cười nhạt nói: "Đê tiện, muốn tranh đàn ông với bà sao?"
Từ đầu tới cuối cô ta hoàn toàn bỏ qua Tần Lạc đang đứng cạnh Vương Cửu Cửu.