Cảnh tượng này.
Trực tiếp làm tất cả mọi người ngây ngẩn.
Diệp Thu ném anh Tề xuống đất giống như vứt một con chó chết vậy, vỗ hai tay vào nhau, sau đó nhìn về phía năm người kia, nhàn nhạt hỏi: "Sau đó thì
sao?"
Năm người bọn họ đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.
Đôi mắt kia, giống như sắp phun ra lửa vậy.
"Nhóc con, là mày tự tìm cái chết."
Kẻ Điên Quyết Chiến hung dữ trợn mắt nhìn Diệp Thu, sau đó cả người hóa thành một bóng đen, trực tiếp vọt về phía Diệp Thu.
Diệp Thu vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, giống như đặc biệt chờ kẻ điên kia đến vậy.
Thấy thế.
Khán giả trên khán đài cũng sững sờ, trong lúc nhất thời bàn luận sôi nổi: "Các anh nói xem, lần này ai sẽ thắng?"
"Còn phải hỏi sao? Nhất định là Kẻ Điên Quyết Chiến rồi, anh ta xếp hạng năm những người toàn thắng đấy. Đã thắng liên tiếp hai trăm tám mươi trận rồi, Hắc Hổ căn bản không thể so sánh được. Tên nhóc này đoán chừng cũng hết sức rồi!"
"Đúng đúng đúng, nhất định là phần thắng của Kẻ Điên Quyết Chiến lớn hơn. Mặc dù tên nhóc này cũng có chút thực lực, nhưng muốn chiến đấu với Kẻ Điện Quyết Chiến thì còn kém xa!"
... Ngay tại lúc này.
Kẻ Điên Quyết Chiến vọt tới trước mặt của Diệp Thu, giận dữ quát lên: "Để mạng lại đây!"
Lời nói vừa rơi xuống.
Kẻ Điên Quyết Chiến tay phải đã nắm chặt lại thành quyền, trực tiếp đánh mạnh về phía Diệp Thu.
Không thể không nói.
Cho dù là tốc độ hay sức mạnh.
Kẻ Điên Quyết Chiến so với Hắc Hổ trước kia thật sự mạnh hơn rất nhiều.
Tuy nhiên,
Diệp Thu ở trước mặt, vẫn không quan tâm lắm.
Nhìn nắm đấm của Kẻ Điên Quyết Chiến hướng về phía mình.
Khóe miệng Diệp Thu cong lên một nụ cười đầy vẻ bông đùa, sau đó tay phải trực tiếp vung lên, tát một cái.
"Bốp!".
Chỉ nghe một âm thanh bạt tại thanh thúy vang lên.
Cái tát này.
Đập chính xác vào má trái của Kẻ Điên Quyết Chiến.
Ngay sau đó.
Cả người Kẻ Điên Quyết Chiến giống như một con quay vậy, xoay tròn tại chỗ sau đó té bay ra ngoài. Anh ta nặng nề rơi từ trên lôi đài xuống, mặt đất phía dưới chợt bị lõm thành một hố to.
Thấy cảnh tượng này.
Tất cả mọi người trong hội trường đều sợ đến ngây người, từng đôi con người trừng to như muốn rơi ra, cằm thiếu chút nữa cũng rơi xuống đất.
Điều này thật sự quá vô lý mà.
Đường đường là Kẻ Điên Quyết Chiến.
Kẻ mạnh xếp hạng 5 trên bảng xếp hạng những người toàn thắng của đấu trường quyền anh ngầm này, lại bị một cái tát của Diệp Thu đã bay đi rồi sao?
Còn điều gì có thể kinh khủng hơn được nữa không chứ.
Mà bốn người đứng cách đó không xa nhìn thấy cảnh tượng này, đều nhướng mày lên.
"Xem ra tên nhóc này quả nhiên có chút thực lực, nếu không cũng sẽ không cuồng vọng như vậy!"
Đại sứ Vàng vuốt chòm râu bạc màu của mình, mặt đầy vẻ nghiêm túc nói.
"Ai có lòng tin bắt cậu ta lại?"
Sát Thần từ đầu đến cuối vẫn không mở miệng chợt trầm giọng hỏi.
"Để tôi đi, mới vừa rồi là Kẻ Điên Quyết Chiến khinh địch rồi, tên nhóc này mặc dù có sức mạnh, nhưng không có kinh nghiệm chiến đấu, vẫn dễ đối phó thôi mà!"
Võ Sĩ Cuồng Bạo xếp hạng tư híp mắt lại, lạnh lùng nói.
"Cẩn thận, tốc chiến tốc thắng nhé!".
Sát Thần thản nhiên nói.
"Yên tâm đi, loại người vô danh thế này, tuyệt đối không phải là đối thủ của tôi đâu!"
Võ Sĩ Cuồng Bạo khinh miệt cười một tiếng, sau đó trực tiếp vọt về phía Diệp Thu.
Thấy vậy.
Ai nấy đều nhất thời kích động, rối rít thì thầm: "Võ Sĩ Cuồng Bạo xếp hạng 4. đã xuất thủ, các anh cảm thấy lần này ai sẽ thắng?"
"Tôi... tôi cảm giác lần này hẳn là Võ Sĩ Cuồng Bạo!"
"Đúng đúng đúng, dù sao năng lực của Võ Sĩ Cuồng Bạo cũng hơn Kẻ Điên Quyết Chiến, nhất định có thể đánh bại tên nhóc kia!"
Những lời bàn luận của mọi người chỉ mới vừa rơi xuống.
Chỉ nghe "A!"
Một tiếng hét thảm vang lên.
Cả người Võ Sĩ Cuồng Bạo lập tức bay ra ngoài, từ trên không trung vẽ ra một đường parabol đẹp đẽ, rơi mạnh xuống đất...