“Người anh hùng đeo khẩu trang thật sự có thể giải cứu chủ tịch cùng hai vị sư phụ sao? Sức mạnh của Chiaki Kanzaki thực sự quá đáng sợ, chỉ cần mười mấy giây đã có thể hạ gục tất cả chúng ta, thậm chí tôi còn không thấy rõ ông ta đã ra tay như thế nào nữa. Liệu cậu thanh niên ấy có thể làm đối thủ của ông ta được không?"
Rất nhanh sau đó, nhiều người lên tiếng nghi ngờ hỏi.
Lời ra tiếng vào.
Mọi người đều gật đầu, hiển nhiên trong lòng bọn họ đều có chung một lo lắng như vậy.
Với năng lực của Diệp Thu, mặc dù bọn họ đã nhìn thấy ở Quyền quán Thương Ứng, vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng Chiaki Kanzaki là một võ sư Karate đẳng cấp thế giới đã nổi tiếng từ lâu.
Vừa rồi lại thể hiện thực lực cực kỳ đáng gờm trước mặt bọn họ.
Ngay cả Chủ tịch hiệp hội Hà Điền cũng bị Chiaki Kanzaki đánh bại.
Điều này thực sự quá sức kinh khủng.
Vì vậy bọn họ lo lắng cho dù Diệp Thu có ra tay, anh cũng không có khả năng là đối thủ của Chiaki Kanzaki, chỉ có thể đâm đầu vào chỗ chết mà thôi! Đối mặt với sự nghi hoặc của tất cả mọi người.
Vẻ mặt của Mạc Côn cũng hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Bởi vì ông ta có những lo lắng tương tự.
Nhưng trước mắt, ngoài việc mời Diệp Thu ra tay giúp, ông ta thực sự không thể nghĩ ra cách nào tốt hơn.
Như người ta thường nói, còn nước còn tát!
Nghĩ đến đây.
Mạc Côn thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: "Không còn cách nào khác, cho tới bây giờ, ngoài việc mời cậu ấy ra tay thì mới còn có thể có một tia hy vọng. Ngoài ra không biện pháp nào nữa, thôi thì cứ liều một phen! Nếu không, mặt mũi và tôn nghiêm của võ thuật Trung Hoa chúng ta thật sự không còn gì cả!"
Nghe vậy, mọi người cũng chỉ có thể bất lực gật đầu: "Vậy thì làm phiền quá chủ Mạc!"
... Tại Hãn Hải Lam Thành.
Trong biệt thự của Lâm Thanh Nhã.
Sau khi trở về từ Nhà hàng Bách Vị.
Lâm Thanh Nhã trực tiếp đến công ty.
Là một người phụ nữ mạnh mẽ chốn công sở, cho dù hôm nay là thứ bảy nhưng cô vẫn không chịu nghỉ ngơi.
Đối với vấn đề này, Diệp Thu cũng không biết làm thế nào, chỉ có thể ở nhà quét dọn sạch sẽ, định đem toàn bộ biệt thự tổng vệ sinh một lần.
Tuy nhiên.
Ngay khi Diệp Thu sục sôi nhiệt huyết cầm cây lau nhà.
Thì chuông cửa khu biệt thự lại vang lên.
Diệp Thu nhíu mày một cái, bước tới mở cửa.
Nhưng mà.
Khi Diệp Thu nhìn thấy người đứng sau cánh cổng, anh cũng sửng sốt.
Bởi vì người vừa tới không phải ai khác.
Mà chính là quán chủ Mạc Côn đến từ Quyền Quán Thương Ứng! Chỉ là lúc này sắc mặt ông ta vô cùng tái nhợt, hơi thở rối loạn, xem ra ông ta đã bị nội thương nghiêm trọng.
Thấy vậy.
Diệp Vấn nghi hoặc hỏi: "Ông tới đây có chuyện gì?"
Nhìn vào tạp dề trên người Diệp Thu, cùng với cây lau nhà trên tay.
Mạc Côn cũng sững sờ.
Tuy nhiên, bây giờ là tình thế cấp bách, ông ta không có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vàng nói: "Cậu Diệp, xin hãy cứu mạng!"
"Hử?"
Diệp Vấn cau mày, "Làm sao vậy?"
"Matsushima... Matsushima anh ta quay trở lại trả thù!"
Sắc mặt Mạc Côn vô cùng khó coi nói.
Ngay sau đó, ông ta liền đem mọi chuyện vừa xảy ra trong Hiệp hội Võ thuật kể toàn bộ cho Diệp Thu nghe.
"Ý ông là, Matsushima vì muốn ép tôi ra mặt, đã bắt giữ chủ tịch hiệp hội của các ông và hai sư phụ Thích Ngôn cùng Hướng Hư?"
Diệp Vấn híp hai mắt lại, nhàn nhạt hỏi.
"Không sai, anh ta còn nói nếu như cậu không xuất hiện trong vòng một ngày, vậy thì anh ta sẽ giết chết chủ tịch cùng hai vị sư phụ!"
Mạc Côn gật đầu, vội vã nói.
"Vậy Hiệp hội Võ thuật của các ông không một ai có thể đánh lại sao?"
Diệp Thu nhàn nhạt hỏi.
"Không có, sức mạnh của Chiaki Kanzaki thực sự quá đáng sợ! Chủ tịch của chúng tôi, là cao thủ số một của Hiệp hội, ngay cả ông ấy còn thua bởi Chiaki Kanzaki, nên dù tất cả chúng ta có cộng lại thì cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Chiaki Kanzaki. Tôi cũng không còn cách nào khác nên chỉ có thể đến mời cậu ra tay, nếu không dù thế nào tôi cũng không dám đến quấy rầy cậu! "
Mạc Côn lắc đầu cười khổ nói.
Nghe những lời này này.
Diệp Thu nheo mắt suy nghĩ một lúc.
Nếu đổi lại là những chuyện bình thường, anh tự nhiên cũng lười để ý đến.
Nhưng chuyện này lại liên quan đến bộ mặt và tôn nghiêm của Trung Quốc cũng như Võ thuật Trung Hoa.
Nếu anh không ra mặt.
Như vậy danh dự của võ thuật Trung Hoa sẽ bị tên ranh con Matsushima dẫm xuống đất mà chà đạp! Đây là điều mà bất kỳ người đàn ông nào đang chảy trong mình dòng máu của dân tộc Trung Quốc cũng không thể tha thứ được!
Nghĩ đến đây.
Diệp Thu đặt cây lau nhà sang một bên, cởi tạp dề, nhàn nhạt nói: "Dẫn đường!"
Nghe vậy.
Đầu tiên Mạc Côn sửng sốt một chút, sau đó trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng nói: "Mời cậu đi theo tôi!"
... Tại võ đường Karate Kanzaki ở Giang Bắc.
Đây là võ đường Karate được tạo nên bởi võ sư Karate đẳng cấp thế giới - Chiaki Kanzaki.
Ngay cả đây chỉ là một võ đường thuộc chi nhánh nhỏ.
Nhưng vẫn có thể trở thành võ quán lớn nhất và xếp hạng một ở Giang Bắc.
Quy mô cùng sức mạnh ở đây trực tiếp nghiền nát Quyền quán Thương Ứng.
Không phải vì bất cứ điều gì khác.
Mà vì tên thương hiệu vàng Chiaki Kanzaki! Nói cho cùng, danh tiếng của Chiaki Kanzaki thực sự quá lớn, dõi mắt ra toàn thế giới cũng vô cùng có sức ảnh hưởng.
Cho nên, chỉ cần là võ đường của ông ấy, thì dù nó được mở ở bất cứ đâu, cũng cực kỳ nổi tiếng, sẽ có vô số học viên đến để đăng ký học Karate! Kết quả là Karate ngày càng trở nên nổi tiếng trong những năm qua.
Ngược lại, võ thuật Trung Quốc ngày càng sa sút và không ai đoái hoài đến.
Không thể không nói, điều này thực sự đáng buồn!
Mà hôm nay.
Trước cổng chi nhánh của võ quán Kanzaki vô cùng náo nhiệt.
Bởi vì mọi người đều được nghe nói.
Võ sư Karate đẳng cấp thế giới Chiaki Kanzaki sẽ đích thân thu nhận đệ tử và truyền dạy các kỹ năng Karate của mình tại chi nhánh Giang Châu vào ngày hôm nay.
Vì vậy, điều này đã thu hút rất nhiều người từ Giang Châu đến xem.
Hơn 90% trong số họ là những người trẻ tuổi.
Dù sao đối với môn võ vừa trở nên phổ biến trên toàn thế giới, không ít người trẻ tuổi vẫn tương đối cảm thấy hứng thú.
Bên trong võ đường.
Chính giữa võ đài thường dùng để tập luyện.
Chiaki Kanzaki đang quỳ gối ở đây, hai mắt nhắm nghiền, hô hấp đều đều, cả người toát ra một loại khí thế vô hình rất đáng sợ.
Thấy vậy, các đệ tử Karate ngồi quỳ gối xung quanh đều hiện lên đầy sự cung kính trong ánh mắt.
Mà ngay lúc này.
Matsushima Kazuki cùng một nhóm cao thủ Karate bước vào võ đường, anh ta kính cẩn tiến đến trước mặt Chiaki Kanzaki, quỳ xuống và cung kính nói: "Thưa thầy, em đã mang chủ tịch Hiệp hội Võ thuật, còn có đại sư Thích Ngôn của Thiếu Lâm cùng đạo trưởng Hướng Hư của Võ Đang về đây, bọn họ đều là những nhân vật quan trọng trong giới võ thuật Trung Hoa. Hôm nay là ngày trọng đại để thầy thu nhận đệ tử ở Giang Châu này, thầy xem có muốn em mang ba người bọn họ tới đây làm nhục nhã một phen không? Cũng để cho những người trẻ tuổi ở Giang Châu thấy được thực lực của Karate lợi hại nhường nào, còn võ thuật Trung Hoa lại rác rưởi ra sao, như vậy chắc chắn sẽ có thể thu hút nhiều người đến đăng ký hơn!"
"Ừ!"
Chiaki Kanzaki gật đầu.
"Vâng! Để em đi thu xếp!"
Khóe miệng Matsushima Kazuki cong lên một nụ cười nhạt đắc ý, sau đó trực tiếp ra lệnh cho đàn em Karate phía sau: "Đi tìm ba cái cọc gỗ tới đây, sau đó trực tiếp trói ba lão già này trên cọc cho tôi!"
Đàn em đang mặc trang phục Karate lập tức tuân lệnh làm theo, rất nhanh đã đem ba cọc gỗ tới, dựng trên võ đài, sau đó mang ba người Hà Điền đang bị trọng thương cột lên phía trên.
Thấy vậy.
Matsushima Kazuki cười lạnh, sau đó quay đầu nhìn về phía Chiaki Kanzaki, cung kính hỏi: "Sư phụ, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, chúng ta mở cửa cho những người muốn đăng ký vào võ đường chứ?"