Mục lục
[Dịch] Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

La Tuệ Ninh mời hắn ngồi xuống, tự tay pha trà, Trương Dương ngửi hương trà, nhìn hai chữ thanh tâm này, tựa hồ minh bạch gì đó. Tâm tình của La Tuệ Ninh hiện tại có thể giống như hai chữ này, mình lần này tới tìm vẫn, khẳng định lại sẽ cô ta nội tâm đang bình tĩnh của bà ta. Điều này thật sự là có chút không tốt.

La Tuệ Ninh nói: Hạo Nam tới Bắc Cảng nhậm chức rồi.

Trương Dương gật đầu nói: Đây là nhờ năng lực của anh ta.

La Tuệ Ninh không nhanh không chậm rót trà, làm xong, mới nói: Giữa hai đưa có phải xảy ra một số va chạm hay không?

Trương Dương cầm chén trà lên, Nhấp một ngụm, La Tuệ Ninh nếu đã đưa ra câu hỏi như vậy, chứng tỏ bà ta cũng đã biết chuyện phát sinh giữa mình và Văn Hạo Nam. Hơn nữa Trương Dương cũng hiểu rõ, mình có rất nhiều chuyện không qua được mắt của mẹ nuôi, ví dụ như chuyện của Tần Manh Manh lần trước. Lần này Văn Hạo Nam tới Bắc Cảng nhậm chức, bà ta tất nhiên quan tâm tới tình huống ở chung giữa bọn họ, chuyện mâu thuẫn phát sinh giữa hắn và Văn Hạo Nam cũng không phải là bí mật gì.

Trương Dương gật đầu: Có một ít, mẹ nuôi, con cũng không giấu gì mẹ, giữa con và anh Hạo Nam cũng không phải là hợp ý.

La Tuệ Ninh nói: Chuyện của hai đứa mẹ cũng nghe nói một chút, Hạo Nam tra án buôn lậu ở Bắc Cảng, có một số việc trong đó liên lụy tới con, nó đã tìm con hiệp trợ điều tra.

Từ những lời này của La Tuệ Ninh, Trương đại quan nhân cũng đã ý thức được, Văn Hạo Nam trước đó đã nói qua với bà ta rồi, Trương Dương cười nói: Có thể phương pháp làm việc của bọn con bất đồng, cho nên xảy ra một số ma sát.

La Tuệ Ninh thở dài nói: Nó làm việc rất nghiêm túc, nhưng lại có để tâm tới những chuyện vụn vặt, mà con, lại là một thằng nhóc bất cần đời, làm việc so với hắn thì linh hoạt hơn hơn nhiều, mẹ trước đó vẫn cho rằng, cho dù tính cách của hai đứa bất đồng, nhưng vẫn có thể hỗ trợ lẫn nhau, nhưng không ngờ giữa hai đứa lại xảy ra không vui như vậy.

Trương Dương nói: Mẹ nuôi, con đến tìm mẹ không phải là nhờ mẹ hàn gắn quan hệ giữa con và Hạo Nam, giữa chúng con cũng không tính là xung khắc như nước với lửa, chỉ là trên công tác xảy ra chút vấn đề, không liên can tới tình cảm cá nhân của chúng con.

Vậy con lo lắng điều gì?

Trương Dương nói: Bắc Cảng tồn tại vấn đề rất lớn, đối với người bị bệnh nặng, cứ bắt dùng thuốc mạnh thì khả năng sẽ mang tới tác dụng ngược, phong cách làm việc của Hạo Nam hiện tại ở Bắc Cảng quá mức cấp tiến, con cho rằng anh ta trong ngắn hạn có lẽ có thể giành được một số tiến triển, nhưng không bao lâu nữa tệ đoan sẽ thể hiện ra, thính trưởng thính giám sát Lưu Diễm Hồng trước đó cũng bởi vì mà gặp tai nạn xe cộ, con không muốn anh Hạo Nam gặp nguy hiểm.

Đôi mi thanh tú của La Tuệ Ninh nhíu lại, cũng giống như tâm tình rối rắm của bà ta, qua một hồi lâu bà ta nói: Trương Dương, con không phải là đang nói chuyện giật gân chứ?

Trương Dương lắc đầu nói: Mẹ nuôi, con tới Bắc Cảng đã được một đoạn thời gian rất dài rồi, đối với Bắc Cảng, con tự nhận là hiểu nó hơn anh Hạo Nam nhiều.

La Tuệ Ninh lắc đầu, cầm chén trà lên nhấp một ngụm, ngừng một lát mới nói: nó rất cố chấp, mẹ nói nó chưa chắc đã chịu nghe đâu.

Trương Dương nói: Nếu cha nuôi nói thì sao?

La Tuệ Ninh nói: Trương Dương, mẹ cũng biết là con muốn tốt cho nó thôi, nhưng hai đứa đều đã lớn rồi, rất nhiều chuyện không phải mẹ có thể can thiệp, cứ thuận theo tự nhiên đi, con chỉ phải nhớ kỹ một chuyện, hai đứa là anh em, không thể bởi vì chuyện trong công tác mà làm tổn thương hòa khí, chỗ Hạo Nam, mẹ cũng sẽ nói như vậy. La Tuệ Ninh nói xong, vẻ mặt có chút,, tựa hồ có chút nản lòng thoái chí.

Trương đại quan nhân nhìn bộ dạng của bà ta, có một số lời không đành lòng nói tiếp, giữa hắn và Văn Hạo Nam đâu chỉ là vì vấn đề công tác, Văn Hạo Nam vẫn luôn nhằm vào mình, La Tuệ Ninh không biết vì sao lại lộ ra vẻ chán nản như vậy, Trương Dương không dám hỏi, cũng không nỡ hỏi tiếp. Hắn rất đúng lúc nói lảng sang chuyện khác: Mẹ nuôi, gần đây cha nuôi đang làm gì?

La Tuệ Ninh nói: Sắp tới ngày hồi quy rồi, ông ấy sẽ tới Hongkong, mẹ cũng phải đi cùng ông ấy tới tham gia lễ mừng.

Trương Dương mỉm cười nói: Thật sự muốn chính mắt chứng kiến thời khắc có tính lịch sử này.

La Tuệ Ninh nói: Con muốn đi thì mẹ có thể an bài giúp con.

Trương Dương lắc đầu nói: Không đi được, ở Tân Hải còn nhiều chuyện lắm.

Vậy con lần này tới kinh thành là...

Trương Dương giải thích: Con đến kinh thành để tham gia hội kinh mậu mùa hạ, khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải chúng con cũng lập rạp triển lãm ở đó. Hắn không muốn La Tuệ Ninh hiểu lầm, rằng mình lần này là đặc biệt tới để nói chuyện của Văn Hạo Nam với bà ta.

La Tuệ Ninh nói: Chờ mẹ rảnh, sẽ tới cổ động cho mấy người bạn của con.

Trương Dương cười nói: Cám ơn mẹ nuôi. Sự quan tâm La Tuệ Ninh đối với hắn là xuất phát tư nội tâm.

Lúc này di động của hắn đổ chuông, Trương Dương cười cười với La Tuệ Ninhrồi nhấc máy.

Đầu kia điện thoại vang lên giọng nói lo lắng của Thường Hải Thiên: Bí thư Trương, đã xảy ra chuyện rồi, anh mau về đi!

Trương Dương nói: Làm sao vậy?

Thường Hải Thiên nói: Hội triển lãm lúc đầu cũng rất thành công, có rất nhiều khách thương tới, nhưng khi Liễu tiểu thư biểu diễn, không biết từ chỗ nào vọt tới một đám người, dùng thùng sơn hắt lên sân khấu của chúng ta, hiện trường rất lộn xộn. Dưỡng Dưỡng đi bắt người, kết quả còn bị người ta đánh một quyền, Liễu tiểu thư cũng bị thương, đám người đó đều rất lợi hại, trước khi bảo vệ tới thì tất cả lên xe tẩu thoát.

Trương đại quan nhân vừa nghe vậy thì lập tức nổi trận lôi đình, lần này hay rồi, không ngờ có người dám khi dễ tới tận cửa nhà hắn, đúng là không thể nào nhẫn nhịn được.

La Tuệ Ninh nhìn thấy sắc mặt khác thường của Trương Dương thì cũng đoán được khẳng định có có chuyện phát sinh, quan tâm nói: Làm sao vậy?

Trương Dương không hề kể lại chuyện xảy ra với bà ta , cười nói: Không sao, đài triển lãm xảy ra chút vấn đề nhỏ thôi, con phải về xem.

Có muốn mẹ đi cùng con không?

Trương Dương lắc đầu nói: Không cần đâu ạ.

Khi Trương đại quan nhân nói ra những lời này, bỗng nhiên ý thức được trong bất tri bất giác mình và La Tuệ Ninh vẫn sinh ra một số ngăn cách, nếu là trước đây thì hắn khẳng định sẽ không khách khí với bà ta, hắn không biết vì sao, có lẽ là vì quan hệ ác liệt của hắn và Văn Hạo Nam khiến hắn từ tận đánh lòng bỗng dưng sinh ra cảm giác làm bất hòa với Văn gia, có lẽ không chỉ là vấn đề của bản thân hắn? Trương đại quan nhân không kịp nghĩ nhiều, ra khỏi cửa thì bắt xe tới thẳng trung tâm triển lãm quốc mậu.

Khi Trương đại quan nhân chạy đến hiện trường thì vẫn chưa được thu dọn sạch sẽ, trên đài triển lãm, sân khấu dính bê bết sớn, Liễu Đan Thần và Cố Dưỡng Dưỡng đều bị thương, lúc ấy Liễu Đan Thần đang thượng biểu trên sân khấu, nhưng đột nhiên một đám tráng hán lao tới, bọn họ chẳng nói chẳng rằng dùng thùng sơn hắt lên sân khấu, hiện trường trở nên hỗn loạn, Cố Dưỡng Dưỡng tiến lên ngăn cản, giao thủ với đối phương chưa được mấy chốc đã bị đánh vào hông, cô ta lúc ấy đau quá cũng mất đi năng lực phản kháng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK