Mục lục
[Dịch] Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương nói: Khưu Chỉ Đống không phải hội trưởng thương hội thương hội liên hợp Đài Nhật ư?

Cảnh Chí Siêu nói: Anh chắc không biết chức năng chủ yếu của thương hội liên hợp Đài Nhật này rồi, đầu tiên đây không phải là tổ chức quan phương, mục đích thành lập thương hội liên hợp này là để cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng, trong hạn độ lớn nhất phối hợp buôn bán giữa Đài Loan và Nhật Bản, là hội trưởng của thương hội liên hợp này, Khưu Chỉ Đống ở phương diện bảo vệ quyền lợi của thương nhân bản địa Đài Loan biểu hiện vẫn khá hết sức, trong quá trình này đắc tội với tập đoàn lợi ích nào đó của phía Nhật cũng là rất bình thường.

Trương Dương nói: Nói như vậy người Nhật Bản vẫn là vì ám sát Khưu Chỉ Đống?

Cảnh Chí Siêu cười nói: Tóm lại chuyện này không đơn giản như vậy, căn cứ vào phân tích tình báo của chúng tôi thì trên cơ bản đã nhận định, mục tiêu của sự kiện ám sát và phóng hỏa lần này chính là Khưu gia, không có quan hệ gì với anh, cho nên anh cũng đừng tự trách.

Trương Dương nói: Tôi căn bản đâu có tự trách.

Cảnh Chí Siêu nói: Tình huống mà Chúng tôi tìm hiểu được chỉ có bấy nhiêu thôi, anh có manh mối gì không?

Người khác đã xuất ra thành ý, Trương đại quan nhân nếu như vẫn hàm hồ thì thật sự là có chút áy náy, hắn nói khẽ: Sơn Dã Lương Hữu, đám sát thủ này tất cả là Sơn Dã Lương Hữu phái tới, hơn nữa căn cứ vào tình huống tôi tìm hiểu được thì Sơn Dã Lương Hữu này cũng có quan hệ mật thiết tới vụ án Chương Bích Quân bị giết.

Ánh mắt của Cảnh Chí Siêu nghiêm lại, hắn nói với trợ thủ bên cạnh: Có tư liệu về Sơn Dã Lương Hữu hay không?

Trợ thủ tìm kiếm một chút trong máy tính rồi rất nhanh liền lắc đầu: Trong cơ sở dữ liệu của chúng ta không có bất kỳ ghi chép gì về người này.

Cảnh Chí Siêu nói: Lập tức triển khai điều tra trọng điểm đối với người này.

Hắn và Trương Dương cùng nhau tới phòng bên cạnh, Cảnh Chí Siêu nói: Uống trà không?

Trương Dương cười nói: Anh là khách, vốn là tôi phải mời anh uống trà mới đúng.

Cảnh Chí Siêu mở túi hành lý, từ bên trong lấy ra một hộp kim tuấn mi, rất thành thục pha hai chén trà, đưa cho Trương Dương một ly, cười nói: Tôi không uống rượu, bất kể đi đến đâu đều thích trà mà mình mang theo, gặp được đồ ngon thì mua.

Trương Dương: Nói Lúc nào tới Tân Hải tôi tặng anh mấy hộp trà xanh địa phương.

Cảnh Chí Siêu gật đầu nói: Tôi nhớ kỹ, gần đây cơ hội tới Tân Hải rất nhiều.

Trương Dương uống ngụm trà, một lần nữa đi vào chủ đề: Khưu Phượng Tiên đã mất tích mười hai tiếng đồng hồ rồi, Không biết phía các anh có tin tức gì chưa?

Cảnh Chí Siêu nói: Anh thấy thế nào về chuyện này?

Trương Dương cũng không giấu diếm, nói lại một lần phân tích của mình trước đó với Đỗ Thiên Dã, hắn vẫn kiên trì cho rằng sự kiện ám sát và phóng hỏa Tử Hà quan và Khưu Phượng Tiên bị bắt cóc là hai chuyện bất đồng.

Cảnh Chí Siêu nói: Khưu Phượng Tiên này cũng không đơn giản, mục đích cô ta đến nội địa không phải chỉ đơn thuần là kinh thương.

Trương Dương nói: Các anh là không phải đã nắm giữ một số bí mật về cô ta rồi chứ?

Cảnh Chí Siêu mỉm cười nói: Trước mắt vẫn chưa có nhiều chứng cớ. Chỉ là điểm đáng ngờ trên người người này rất nhiều.

Trương Dương nói: Theo như lời anh nói thì có lẽ căn bản không có bắt cóc gì cả, mà là tự cô ta đạo diễn? Có điều, hình như cái này không được thích hợp lắm, cô ta ăn no rồi rửng mỡ, làm ra loại chuyện này làm gì?

Cảnh Chí Siêu nói: Tôi cũng không phải nói chuyện này là cô ta tự biên tự diễn.

Trương Dương thở dài: Chuyện thật là phức tạp, khiến cho tôi to cả đầu.

Cảnh Chí Siêu nói: Tôi mới to cả đầu này, tất cả những gì phát sinh anh đâu có phải gánh vác trách nhiệm, chúng tôi thì lại phải điều tra từng việc một, hiện tại cấp trên tạo cho tôi áp lực rất lớn.

Trương đại quan nhân có chút đồng tình nhìn Cảnh Chí Siêu. Hắn đã ở Quốc An một đoạn thời gian. Biết chén cơm này cũng không phải dễ ăn.

Cảnh Chí Siêu nói: Tôi nghe lão Hình nói về anh rồi, biết anh đã giúp cho chúng tôi không ít.

Trương Dương cười nói: Trên thực tế tôi là mang thêm không ít phiền toái cho các anh, không dám nói là giúp đỡ.

Cảnh Chí Siêu nói: Đồng chí Trương Dương, tôi có một yêu cầu quá đáng.

Trương đại quan nhân nghe hắn nói như vậy thì lập tức trở nên cảnh giác. Tình huống nội bộ của Quốc An cực kỳ phức tạp, hắn khó khăn lắm mới thoát ra khỏi đó, cũng không muốn rơi vào lại, cái này đối với hắn mà nói có nghĩa là một phiền toái vĩnh viễn.

Cảnh Chí Siêu nói: Về sau chúng ta sẽ câu thông kịp thời. Tôi sẽ ngay lập tức thông báo tình huống điều tra được cho anh, quan hệ của anh và Khưu gia rất tốt, tôi hy vọng anh cũng có thể nói cho tôi biết tin tức mà anh có được, anh thấy thế nào?

Trương đại quan nhân vốn cho rằng Cảnh Chí Siêu sẽ đề xuất yêu cầu quá đáng gì đó, vừa nghe thấy chỉ là vậy thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, chuyện này đối với hắn mà nói thì cũng không tính là việc khó, Trương Dương cười nói: Được, chuyện này dễ thôi.

Hai người nói chuyện coi như là khoái trá, lúc này cửa phòng cí tueebgs gixm sau khi được sự đồng ý của Cảnh Chí Siêu, một gã thủ hạ của hắn bước vào, tới bên cạnh Cảnh Chí Siêu, ghé vào tai hắn thấp giọng nói gì đó, tên thủ hạ kia hiển nhiên là kiêng dè Trương Dương, có điều giọng nói của hắn tuy rằng rất khẽ nhưng vẫn không thể qua được tai Trương Dương, Trương đại quan nhân nghe rất rõ ràng, hắn là báo cáo chuyện của Khưu gia, tài khoản trong nước của Khưu gia đã có biến hóa.

Cảnh Chí Siêu vừa nghe vừa gật đầu, sau khi bộ hạ rời đi thì hắn nói với Trương Dương: Ngại quá, vừa mới xảy ra một số tình huống, Khưu gia đang điều động tài chính, kết hợp những tình huống trước mắt, chúng tôi có lý do để tin rằng bọn cướp đã đưa ra điều kiện cho bọn họ, Khưu gia trước mắt đã bắt đầu chuẩn bị tiền chuộc.

Trương Dương nhíu mày, Cảnh Chí Siêu hiển nhiên không nói dối hắn, đem tình huống mới nhất lập tức nói với hắn, Trương Dương nói khẽ: Tôi cũng không nghe nói bọn cướp đã liên lạc với Khưu gia.

Cảnh Chí Siêu nói: Có lẽ bọn cướp uy hiếp Khưu gia, không cho bọn họ tiến hành hợp tác với chúng tôi. Hắn thở dài: Rất nhiều án bắt cóc sau khi phát sinh, người nhà của người bị hại đều để đảm bảo an toàn cho thân nhân mà lựa chọn giữ bí mật với cảnh sát hoặc là tránh hợp tác với cảnh sát, nhưng công tác thống kê sau chuyện cho thấy thì bọn cướp nhận được tiền chuộc thì khả năng thực hiện lời hứa hoặc là thả người bị bắt là rất nhỏ. Hắn tạm dừng một chút rồi bổ sung: Số người được tự cứu thấp hơn xa so với những người được giải cứu trong tay cảnh sát.

Trương Dương nói: Tôi thấy anh nên tìm Khưu gia để nói chuyện.

Cảnh Chí Siêu lắc đầu: Chuyện này vô cùng khó giải quyết, hôm nay còn phải xử lý vấn đề của phía Nhật, Võ Trực Chính Dã của Nhật Bản cũng rất khó đối phó.

Trương Dương cười nói: Người Nhật Bản chính là phạm tiện vậy đó, anh đừng có khách khí với hắn, anh càng khách khí với hắn thì hắn lại càng kiêu ngạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK