Mục lục
[Dịch] Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương nói: Thật ra tôi đã sớm biết Tra Tấn Bắc trong chuyện Hà Trường An bị bắt cóc là vô tội.

Giáo thụ Hoa nói: Tra Tấn Bắc có thể sống đến bây giờ cũng coi như là hắn may mắn, hắn điều tra Hà Trường An, chẳng khác nào điều tra toàn bộ tập đoàn rửa tiền, hắn nắm giữ chứng cớ Hà Trường An lai vãng với một số người đến, Chương Bích Quân phái Tang Bối Bối tới chỗ hắn trộm đĩa dữ liệu, mục đích chân chính là muốn đánh cắp những chứng cớ này, cũng hủy diệt chúng đi.

Trương Dương nói: Tang Bối Bối quả thực đã có được một cái đĩa, có điều trong đó hình như không có cái gì có tính thực chất cả.

Giáo thụ Hoa lạnh lùng cười nói: Mồi mà thôi, Tra Tấn Bắc ở trong đó chỉ đảm đương một quân cờ, hắn sẽ không ngốc tới mức này, phóng ra tin tức mình có được cái đĩa, nắm giữ chứng cớ phạm tội của Hà Trường An, vậy chẳng khác nào đặt mình vào trong nguy hiểm ư? Nhưng Khưu Phượng Tiên thì lại làm vậy, cô ta cố ý phóng ra tin tức, trong lần đối trận này, Chương Bích Quân đa rơi vào thế hạ phong, chẳng những không tìm được chứng cớ, còn làm bại lộ bản thân, ái tướng Tang Bối Bối của cô ta cũng nửa đường phản bội. Chương Bích Quân giết chết Triệu Quân, triệt để chọc giận Tang Bối Bối, bởi vậy mà tổn thất không ít thủ hạ, việc này anh đều là tự mình trải qua, chắc là rõ hơn tôi nhiều.

Trương Dương nói: Giáo thụ Hoa, ngài chắc đã tra được cốt cán của tập đoàn này là những ai rồi chứ?

Giáo thụ Hoa nói: Trước khi chưa nắm giữ được chứng cớ phạm tội của bọn họ, chỉ có thể nói bọn họ có hiềm nghi. ông ta nói khẽ: Anh đang hoài nghi ai, nói ra nghe thử.

Trương Dương nói: Tình nhân cũ của Chương Bích Quân!

Giáo thụ Hoa nghe hắn nói như vậy thì không khỏi mỉm cười, đủ thấy Trương Dương đối với người này vẫn rất có oán niệm. Giáo thụ Hoa nói: Anh là nói Tiết Thế Luân?

Trương Dương ừ một tiếng, thầm nói Quốc An các ông so với tôi thì hiểu rõ hơn chứ, Trương đại quan nhân thông qua cuộc đối thoại với giáo thụ Hoa hôm nay mới hiểu được, thì ra tình báo người ta nắm được so với trong tưởng tượng của mình thì nhiều hơn rất nhiều.

Giáo thụ Hoa nói: Chúng tôi đối với Tiết Thế Luân cũng đã hoài nghi được một đoạn thời gian, sau khi Chương Bích Quân bị giết không lâu, liền có người thông qua phương thức bí mật tố cáo với chúng tôi, Tiết Thế Luân mới là kẻ sắp đặt một loạt sự kiện ác tính mấy năm nay.

Trương Dương ngạc nhiên nói: Có người tố cáo ư?

Giáo thụ Hoa gật đầu: Không sai, người tố cáo với chúng tôi khá quen thuộc với tình huống nội bộ của Quốc An, hắn chẳng những tố cáo Tiết Thế Luân, đồng thời còn tiết lộ nơi hạ lạc của Hình Triêu Huy với tổ chức, chính là thông qua tin tức mà hắn cung cấp, chúng tôi mới thuận lợi tìm được và giải cứu đồng chí Hình Triêu Huy.

Trương đại quan nhân trong lòng thầm than, cứu ra được rồi thì sao? Cuối cùng cuối cùng vẫn không phải là bị người ta hại chết ư.

Giáo thụ Hoa nói: Tiết Thế Luân không hề cố ý che giấu tình cảm giữa Chương Bích Quân và hắn, chúng tôi đã tiến hành điều tra kinh lịch mấy năm nay của Tiết Thế Luân, có thể nói ghi chép về hắn vô cùng trong sạch, không có bất kỳ ghi chép phạm tội nào cả.

Trương Dương nói: Vậy chính là nói hắn không có vấn đề gì ư? Như vậy việc bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành sợ tội tự sát thì phải giải thích như thế nào? Cái chết của Chương Bích Quân phải như thế nào như thế nào? Vì sao hai vấn đề nghiêm trọng tại như vậy đều có quan hệ cực kỳ thân thiết với hắn? Không phải chỉ là vì đơn giản là trùng hợp chứ?

Giáo thụ Hoa nói: Đúng như những gì tôi vừa nói, ghi chép về Tiết Thế Luân vô cùng trong sạch, nhưng những người có liên quan tới hắn hoặc nhiều hoặc ít đều tồn tại một số vấn đề, anh mới chỉ liệt kê có hai thôi đó, còn có An Đức Uyên và rất nhiều người khác nữa. Nhưng trong tay chúng tôi không hề có chứng cớ thiết thực có thể chứng minh hành động phạm tội của những người này có quan hệ trực tiếp với Tiết Thế Luân. Cho nên chúng tôi trước mắt chỉ có thể liệt đưa hắn vào nhân vật khả nghi.

Trương Dương nói: Trừ những cái này ra thì các ông còn nắm giữ gì nữa?

Giáo thụ Hoa nói: Cho tới bây giờ thủy chung đều là anh hỏi, tôi trả lời, tôi có thể hỏi anh mấy vấn đề không?

Trương Dương gật đầu: Được.

trên thọ yến của Tiết lão từng có thích khách muốn ám sát Tiết Thế Luân, lúc ấy anh và Liễu Đan Thần ra tay cứu hắn, anh đối với tình huống lúc đó chắc vẫn nhớ rõ chứ?

Trương Dương nói: Tôi cũng không rõ vì sao có người ám sát hắn, lúc ấy tôi từng hoài nghi đó là hắn hắn tự biên tự diễn, nhưng về sau lại cảm thấy vô lý, Tiết Thế Luân vô cùng hiếu thuận, dứt bỏ thiện ác không nói. Một hiếu tử không thể đạo diễn ra chuyện như vậy trên thọ yến của cha mình, đối với hắn mà nói thì không có lợi gì cả, đối với thanh danh của Tiết gia cũng sẽ mang tới ảnh hưởng không tốt.

Giáo thụ Hoa nói: Anh có nghĩ tới hay không, chuyện vốn không phức tạp như vậy, chỉ là một hồi ám sát nhằm vào Tiết Thế Luân. Cho dù ám sát không được, cũng có thể mang tới tác dụng phá hoại thọ yến của Tiết lão, đả kích nội tâm của Tiết lão, trên thực tế, Tiết lão sau thọ yến đó thì bị kích thích, sức khỏe của ông ta cũng bởi vì không thể chịu nổi sự kinh hãi như vậy mà xuất hiện tình trạng xấu, sau đó thì Tiết lão qua đời.

Trương Dương bĩu môi: ông là nói bổn ý của sát thủ là nhằm vào Tiết lão?

Giáo thụ Hoa nói: Chỉ là một giả thiết. Nhưng có một điểm tôi có thể khẳng định, Tiết Thế Luân có một đối thủ rất lợi hại.ông ta nghiện thuốc lá rất nặng, lại châm một điếu xì gà: Anh thân là bí thư thị ủy Tân Hải, thường ủy thành phố Bắc Cảng. Đối với chuyện từng phát sinh ở Bắc Cảng thì chắc hiểu rất rõ, phó bí thư Ủy ban kỷ luật Bình Hải Lưu Diễm Hồng gặp tai nạn xe cộ, phó bí thư thị ủy Bắc Cảng Cung Kì Vĩ ngộ hại, một loạt chuyện này anh thấy thế nào?

Trương Dương nói: Nhất định là bọn họ đã đụng tới lợi ích của một số người nao đó. Cho nên mới rơi vào tình trạng như vậy.

Giáo thụ Hoa lại lắc đầu: Lưu Diễm Hồng tuy rằng triển khai điều tra đối với quan viên Bắc Cảng, nhưng cô ta không có đột phá thực chất gì cả. Cung Kì Vĩ cũng vậy. Lập trường phản hủ của hắn tuy rằng kiên định, nhưng hắn vẫn chưa chạm đến lợi ích trung tâm của tập đoàn này, huống chi Hạng Thành vẫn đang tọa trấn ở Bắc Cảng, lúc ấy không cần thiết phải trừ khử hắn.

Trương Dương đối với phân tích của giáo thụ Hoa thì tỏ vẻ công nhận, thân là người từng kinh lịch qua những sự kiện đó, Trương Dương cũng nhiều lần cân nhắc sau lưng việc này khả năng còn tồn tại nguyên nhân khác, hắn nói khẽ: Khi trận sóng thần đó phát sinh, có một số người muốn mượn sóng thần để hủy diệt chứng cứ phạm tội, tôi lúc ấy cũng không nghĩ ra, mấu chốt của chuyện ở trên người Hạng Thành, chỉ cần trừ bỏ Hạng Thành, tất cả manh mối liền gián đoạn toàn bộ.

Giáo thụ Hoa mỉm cười nói: Những lời này của anh là căn cứ vào dưới tiền đề Tiết Thế Luân là tên chủ mưu, chúng ta giả thiết hắn chính là tên chủ mưu phía sau màn, như vậy hắn không thể phát sinh liên hệ với những quan viên khác của Bắc Cảng, chỉ cần thông qua Hạng Thành là có thể điều khiển tất cả rồi, đúng như anh nói, Hạng Thành chết, người khác sẽ không truy tra đến trên người hắn được nữa, nhưng hắn vì sao lại muốn vươn độc thủ về phía những người khác? Nếu như nói Viên Hiếu Công có thể biết một số tin tức, diệt trừ hắn là thế tất phải làm, nhưng Cung Kì Vĩ thì sao? Giết chết Cung Kì Vĩ sẽ chỉ làm càng nhiều người hơn chú ý tới sự kiện tham hủ của Bắc Cảng, hắn vì sao phải làm loại chuyện giấu đầu hở đuôi này? Cái này không hợp với lẽ thường.

Trương Dương nói: Ngài là nói, còn có một người khác, hắn nhân cơ hội lần này chế tạo hỗn loạn, khiến càng lúc càng nhiều đầu mâu chỉ về phía Tiết Thế Luân ư?

Giáo thụ Hoa nói: Nếu như suy nghĩ lại những chuyện xảy ra ở Bắc Cảng từ đầu, anh sẽ phát hiện, từ huynh đệ Đinh thị ngộ hại, đến Tưởng Hồng Cương xuống ngựa, sau đó là Viên Hiếu Nông bị giết, Trần Cương phản bội, một loạt chuyện này đều là có người đang khuếch đại ảnh hưởng, dẫn tới sự coi trọng của cấp trên, cho tới Lưu Diễm Hồng gặp tai nạn xe cộ, tình thế đã phát triển rất nghiêm trọng, tỉnh lý không thể không chú ý tới chuyện này, thậm chí ngay cả Trung kỉ ủy, ngay cả Quốc An cũng phải hướng ánh mắt tới thành thị hải cảng Bắc Cảng này, Thử hỏi trên đời này có tên tội phạm nào ngu tới vậy không? Hấp dẫn ánh mắt của người khác tới trên người mình làm gì?ông ta nhả khói: Tôi dám khẳng định, có người đang lập bẫy, muốn dìm Tiết Thế Luân vào sâu trong đó, đồng thời hắn lại dẫn đường chúng ta từng bước tiếp cận cạm bẫy này, muốn lợi dụng tay của chúng ta đẻ bắt con mồi này.

Trương Dương nói: Khi trận sóng thần phát sinh, tôi và Trình Diễm Đông ở cảng Phước Long bị Ninja Nhật Bản phục kích, người Nhật Bản này là ai phái tới? Mục tiêu của Bọn họ vốn là Trình Diễm Đông, tôi chỉ là đúng dịp đi theo hắn, vì sao bọn họ muốn giết Trình Diễm Đông?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK