Mục lục
[Dịch] Y Đạo Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tang Kim Đường và Lý Hồng Dương đều kinh ngạc nhìn Trương Dương, quan mới tiền nhiệm sẽ phát ra ba cục lửa, cục đầu tiên đã bắt đầu cháy rồi, chỉ là không ai ngờ rằng cục lửa đầu tiên của Trương Dương lại phát ra trên người của huấn luyện viên Dương Quảng Chí.

Dương Quảng Chí bị Trương Dương nói ngay trước mặt mọi người làm cho khuôn mặt lúc xanh lúc đỏ, gã nghe điện thoại quả thật là sai, nhưng mà vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến này căn bản là không cho gã mặt mũi, mắng thẳng mặt gã ngay trước mặt của nhiều người như vậy, cục tức này đúng là nuốt không trôi mà, Dương Quảng Chí cả giận nói : "Không phải chỉ là nghe điện thoại thôi sao? Có gì đặc biệt đâu? Quan thì tôi đã thấy nhiều, nhưng mà chưa thấy ai kiêu ngạo như vậy"

Trương Dương làm ra thế mời gã ta rời đi, mắt cũng không thèm nhìn gã cái nào nữa, nói về hướng micro : "Ngày hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến ủy ban thể dục làm việc, tôi mong rằng có thể cho mọi người một ấn tượng tốt, mọi người tiếp xúc với tôi sẽ biết, con người của tôi không hề kiêu ngạo chút nào, nhưng không kiêu ngạo không có nghĩ là tôi không cần tôn trọng, vô luận là bạn bè hay là đồng nghiệp với nhau, đều cần có tôn trọng qua lại, đây mới là cơ sở làm cho mọi người hợp tác vui vẻ"

Trong hội trường lại vang lên tiếng chuông điện thoại, nhưng mà đã không còn ai dám nghe điện thoại cả.

Dương Quảng Chí oán hận xoay người rời đi.

Trong lòng Lý Hồng Dương âm thầm kêu khổ, Dương Quảng Chí là một trong những chủ tướng của đại hội thể dục thể thao lần này, chỉ cần Dương Quảng Chí ra lệnh một tiếng, thì đám đệ tử trong đội tuyển của tỉnh và quốc gia khẳng định sẽ rút về không chút do dự, ngày đầu tiên Trương Dương đi làm mà đã đắc tội với Dương Quảng Chí rồi, mọi chuyện sau này chỉ sợ rất phiền phức.

Tang Kim Đường hờ hững nhìn Trương Dương, trong lòng nói thằng nhóc mày có năng lực lắm mà, người nào mày cũng dám đắc tội, ngành thể thao Nam Tích chúng tôi là một vấn đề rất lớn, cậu cứ tiếp tục chơi như vậy, người chết cuối cùng chính là mày thôi, lãnh đạo vô năng thì không sợ, nhưng lại rất sợ vô tri, màyhoàn toàn không biết gì về ngành thể dục thể thao Nam Tích, lại đứng ở chổ này phát uy lung tung, chờ xem đi, sẽ có lúc mày khóc thôi.

Trương Dương nói : "Tôi biết tất cả mọi người đều không thích họp, nguyên nhân rất đơn giản, loại họp hành khô khan vô vị này, lãnh đạo đứng bên trên nói nhảm, các đồng chí bên dưới thì ngủ gục, ngày hôm nay là lần đầu tiên tôi đứng trên bục cao của ủy ban thể dục Nam Tích, cảm ơn mọi người đã cho tôi mặt mũi, đến bây giờ tôi vẫn chưa phát hiện ra có người ngủ gục"

Bên dưới truyền đến vài tiếng cười thiện ý, tiếng cười này đa số là do vận động viên phát ra, có người đã bắt đầu có hứng thú với vị chủ nhiệm ủy ban thể dục trẻ tuổi mới đến này. Trương Dương có phong cách rất khác biệt với các vị chủ nhiệm ủy ban thể dục khác, vô luận là hắn đuổi Dương Quảng Chí có sáng suốt hay không, thì hành động của hắn quả thật cũng có tác dụng gõ núi chấn hổ rồi, Dương Quảng Chí là nhân vật tiêu biểu của tất cả huấn luyện viên Nam Tích, gã ta bị đuổi ra tại chổ, đương nhiên là hấp dẫn lực chú ý của mọi người, vận động viên tham gia hội nghị ngày hôm nay tuy rằng rất là nhiều, nhưng mà những vận động viên ưu tú nhất Nam Tích vẫn chưa trở về, đa số là đang tập huấn trong đội tuyển của tỉnh hay quốc gia, làm sao mà có thời gian tham gia cái loại họp hành không có ý nghĩa như vậy.

Trương Dương lợi dụng câu nói kia đã làm hòa hoãn lại bầu không khí một chút, tiếp tục nói : "Muốn họp thì đầu tiên là phải xác định rõ chủ đề, trước tiên chúng tôi xin nhấn mạnh chủ đề của buổi họp này, ngày hôm nay họp là vì muốn động viên cho các vị, cũng là cho những vận động viên và huấn luyện viên ưu tú của Nam Tích, động viên cái gì? Động viên cho đại hội sang năm, cũng chính là đại hội thể dục thể thao lần thứ mười hai của tỉnh, chủ đề đã có rồi, sau đây tôi xin nói cho mọi mười biết mục tiêu rõ ràng mà thành phố đã cho chúng tôi" Hắn nhìn thoáng qua hướng Tang Kim Đường, ý bảo Tang Kim Đường lên nói.

Tang Kim Đường e hèm một tiếng, cái này không phải là do cổ họng của ông ta bị ngứa, mà mỗi lần đến thời điểm như vậy, ông ta lại thích e hèm một cái, và đã hình thành một thói quen rồi, Tang Kim Đường nói : "Tôi xin nói một câu, lãnh đạo thành phố cực kỳ coi trọng đại hội thể dụng thể thao của tỉnh lần này, đã nói rõ muốn công tác thể dục của thành phố Nam Tích chúng ta phải phát huy tinh thần phấn đấu từ trên xuống dưới, cần phải đạt được thành tích tốt trong đại hội lần thứ mười hai này. Lãnh đạo thành phố cho chúng ta một mục tiêu, uy cầu số huy chương của chúng ta trong bảng xếp hạng lần này phải tiến vào hạng ba, đây là một nhiệm vụ gian khổ, đối với giới thể dục của Nam Tích chúng ta mà nói, đây cũng là một độ cao trước nay chưa từng có, mọi người có lòng tin hay không?"

Hiện trường im lặng như tờ, không ai đáp lại, Tang Kim Đường không khỏi có chút xấu hổ, ông ta lại e hèm một tiếng theo thói quen, trong lúc đang do dự là có nên hỏi lại lần nữa hay không, thì Trương Dương đã lên tiếng :" Mọi người không nói lời nào, tôi biết là vì nguyên nhân gì, mọi người thấy rằng mục tiêu mà lãnh đạo đặt ra có chút thấp, Nam Tích chúng ta thân là chủ nhà, giành được hạng hai thôi cũng thấy rất là mất mặt, tôi thấy thành phố đặt ra hạng ba, chúng ta không thể tự khinh thường chính mình, tôi đại biểu cho ủy ban thể dục cho mọi người một mục tiêu, đại hội thể dục thể thao sang năm, số huy chương vàng và thành tích mà chúng ta đoạt được nhất định phải đồng thời hạng nhất"

Lời nói của Trương đại quan nhân đúng là làm cho người ta sợ hãi không ngớt, hắn vừa nói xong câu này, bên dưới liền ồ lên một tiếng. Hầu như tất cả mọi người đều đang nghi ngờ, thằng nhãi này không phải là điên rồi chứ? Vị trí đứng đầu của Bình Hải cũng không có gì ghê gớm cả, chỉ là trong phương diện thể dục của Bình Hải thì căn bản là không có cơ hội đó, tăng cao thực lực thể dục tổng hợp cũng không thể làm được trong thời gian ngắn, bảng huy chương, bảng thành tích đồng thời hạng nhất, không sai, tất cả mọi người đều không nghe lầm, vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến này đã hô lên trước mặt mọi người, hắn ta đang ở thời đại nào vậy? Còn tưởng mình ở cái thời đại có gan lớn thì có thể làm được sao?

Lý Hồng Dương thiếu chút nữa đã đưa tay ra tát vào mồm của Trương Dương rồi, mẹ nó, nói chuyện cũng không thể nói lung tung được, cái này đúng là muốn chết mà, chém gió lợi hại quá, sau này làm sao mà xong việc?

Vẻ mặt của Tang Kim Đường thì cười nhạt, mẹ nó, thích chém gió, không biết trời cao đất rộng, điếc không sợ súng, nếu như mày mà có thể thực hiện được tất cả mục tiêu này, tao sẽ ăn tất cả huy chương vào trong bụng.

Vô luận là mục tiêu mà Trương Dương đưa ra có thể thực hiện được hay không, thì ít nhất là hắn đã có thể làm được một việc, thành công hấp dẫn lực chú ý của mọi người, cũng thành công làm cho mọi người tham gia cuộc họp này nhớ kỹ hắn, muốn không nhớ cũng khó, thằng nhãi này đúng là biết chém gió quá.

Trương Dương nói : "Bây giờ chúng ta đã có chủ đề, có mục tiêu, còn lại là công tác an bài cụ thể và thực hiện mục tiêu, thực hiện mục tiêu thì không thể dựa vào chúng tôi, cần nhờ mọi người, cần nhờ mỗi một vị huấn luyện viên và vận động viên ở đây"

Rốt cục đã có người dũng cảm giơ tay lên, chính là người phụ trách trung tâm bóng bàn Nam Tích Tưởng Phương Tế giơ tay lên.

Trương Dương gật đầu nói : "Vị đồng chí này, mời nói"

Tưởng Phương Tế nói : "Chủ nhiệm Trương, tôi là người phụ trách trung tâm bóng bàn Tưởng Phương Tế, tôi muốn nói lời thật, với trình độ thể dục của Nam Tích chúng ta hiện nay, cho dù là chủ nhà, chiếm được các nhân tố thiên thời địa lợi nhân hòa, thì vẫn không có bất kỳ hy vọng đồng thời đạt hạng nhất của bản thành tích và bảng huy chương, không chỉ có như vậy, tôi cho rằng Nam Tích chúng ta muốn tiến vào hạng ba của bảng huy chương thôi cũng đã rất khó. Tất cả mọi người đều là người làm công tác thể dục, nhưng không có nghĩa là người làm công tác thể dục thì không cần thực tế, tôi không nói các hạng mục khác, mượn bóng bàn chúng tôi mà nói, trong đại hội của tỉnh, chúng tôi chỉ có một cô gái đoạt được huy chương bạc mà thôi, tổng số huy chương chỉ có ba cái. Giang thành, Đông Giang đều là những đội mạnh truyền thống, chúng tôi lấy cái gì so sánh với người ta? Bổ sung một chút, hạng mục bóng bàn của chúng tôi trong Bình Hải coi như là phát triển không tồi rồi.

Đám người tham dự cuộc họp bắt đầu nghị luận, trong lúc nhất thời toàn bộ hội trường đã có chút hỗn loạn.

Trương Dương cười nói : "Huấn luyện Tưởng nhìn vấn đề rất thực tế"

Lại có thêm huấn luyện viên của đội quyền anh Đồng Á Ninh đứng dậy nói : "Chủ nhiệm Trương, còn có một vấn đề khác, trong đại hội hàng năm của tỉnh, các thành phố khác đang điều động vận động viên từ đội tuyển của tỉnh về, cậu điều động, người ta cũng điều động, hơn nữa vận động viên Nam Tích chúng ta từ trước đến nguyện ý quay về tham gia các cuộc đấu cấp bậc này rất ít, chuyện này mong rằng các lãnh đạo cần phải coi trọng"

Trương Dương nói : "Mọi người có thể thấy tôi đưa ra mục tiêu đồng thời đạt hạng nhất của bảng huy chương và bảng thành tích là không phù hợp với thực tế, cho rằng tôi không biết tình huống, cho rằng tôi ăn nói lung tung"

Không ai nói gì, nhưng tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.

Trương Dương nói :" Tôi xin nhấn mạnh vài điểm, thứ nhất, ủy ban thể dục chúng tôi sẽ dùng hết mọi khả năng thuyết phục các vận động viên ưu tú của thành phố Nam Tích quay về tham gia đại hội thể dục thể thao tỉnh lần này, thứ hai, tôi đại biểu cho ủy ban thể dục bảo đảm, sẽ làm cho tất cả các vận động viên trong quá trình chuẩn bị có được huấn luyện tốt nhất, thứ ba, chính là khen thương"

Nhắc đến khen thưởng mọi người đồng loạt nhìn về hướng bục cao.

Trương Dương nói : "Huấn luyện viên và vận động viên nỗ lực cực khổ, vì thành phố làm vẻ vang, vì dân chúng làm vẻ vang, ngoài miệng không thể nói khen thưởng thôi là được, tôi ở đây bảo đảm, năm nay mỗi người giành được huy chương vàng cho Nam Tích chúng ta sẽ có khen thưởng vượt lên bất kỳ một thành phố nào của Bình Hải"

Vận động viên bên dưới vừa nghe xong liền bất ngờ ồ lên, có người cao giọng nói : "Chủ nhiệm Trương, nói không có bằng chứng, cậu rốt cục là muốn thưởng bao nhiêu, cho một con số đại khái đi"

Trương Dương nở nụ cười, hắn lớn tiếng nói về dưới đài : "Trong lần đại hội trước, mức thưởng cao nhất của các thành phố khác là bao nhiêu?"

Rất nhiều âm thanh đáp lại, nói : "Tiền thưởng của Lam Sơn là cao nhất, mỗi một người giành được huy chương vàng thì thưởng năm ngàn, huấn luyện viên ba ngàn"

Trương Dương nói : "Trương Dương nói "Định mức tiền thưởng cụ thể thì chúng tôi còn cần thương lượng, nhưng mà tôi ở đây cho mọi người một định mức thấp nhất, nếu có thể đạt được huy chương vàng trong đại hội, thì vận động viên ít nhất được mười ngàn, huấn luyện viên ít nhất được năm ngàn"

Những lời này Trương Dương vừa nói ra, toàn bộ hội trường liền bùng nổ, cần phải làm rõ đây là đại hội thể dục thể thao của tỉnh mà thôi, nhưng số tiền thưởng mà Trương Dương đã làm cho mọi người phải líu lưỡi.

Hai vị phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương và Tang Kim Đường cười khổ nhìn nhau, trong lòng bọn họ đều thầm nói, tên nhóc này không biết những lời của hắn có giá trị bao nhiêu, chỉ dùng ba mươi huy chương vàng mà nói, thì tiền thưởng cho vận động viên và huấn luyện viên cũng hơn năm trăm ngàn, số tiền này ai sẽ là người trả? Thật sự đúng là miệng rộng mà, ngoài miệng không có cửa giữ.

Tưởng Phương Tế nói : "Chủ nhiệm Trương, bây giờ điều kiện huấn luyện của chúng tôi rất kém cỏi, dụng cụ trong các phương diện cũng không có đúng chổ, nếu như cậu đến các sân huấn luyện khảo sát tình hình thực tế sẽ biết, việc chuẩn bị của chúng tôi không phải nói được là được"

Tang Kim Đường nói :" Trung tâm thể dục mới đang trong quá trình xây dựng, thành phố vì chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao lần này mà đặc biệt xây dựng một sân thể dục, sang năm là có thể hoàn thành, đến lúc đó, các người có thể qua đó huấn luyện"

Tưởng Phương Tế nói : "Chủ nhiệm Tang, các người có đến công trường để nhìn o vậy, bây giờ trọng điểm xây dựng là sân thể dục, phòng huấn luyện ở đâu? Thành phố có suy nghĩ hay không?"

Tang Kim Đường cười nói : "Bây giờ tài chính của thành phố đang khẩn trương, mọi người tỏ ra một chút về tình yêu quê nhà, tình yêu tổ quốc một chút, thì tất cả đều được giải quyết"

"Tôi không phải là muốn phát tiết bất mãn gì cả, nhưng mà các người muốn thành tích, nhưng không thay đổi điều kiện huấn luyện của chúng tôi, muốn đoạt được hạng nhất của hai bảng, tôi thấy không có khả năng" Tưởng Phương Tế nói xong liền ngồi xuống.

Trương Dương nói : "Vấn đề mà huấn luyện Tưởng đưa ra rất thực tế, tôi ở chổ này bảo đảm, tôi sẽ mau chóng khảo sát các sân và phòng huấn luyện, chỉ cần có khó khăn, tôi sẽ tận lực giải quyết cho mọi người, muốn đánh được giặc, thì trước tiên phải có vũ khí sắc bén, luận ngữ đều nói vậy, yên tâm đi, muốn ngựa chạy mà không cho ngựa ăn thì không phải là tác phong của chúng tôi, thời đại bây giờ là thời đại mà mọi người chỉ cần nỗ lực thì sẽ nhận được báo đáp"

Sau khi cuộc họp chấm dứt, vẻ mặt đầy u sầu của Lý Hồng Dương đi theo Trương Dương, nói : "Chủ nhiệm Trương, có một số việc chúng ta nói cũng không tính là gì, tài chính mà thành phố chi cho chúng ta quá ít, vấn đề mà bọn họ đưa ra căn bản là không có biện pháp giải quyết"

Trương Dương nói :"Không phải là nói muốn chuẩn bị cho đại hội của tỉnh sao, vì sao tài chính là không chịu chi?"

Tang Kim Đường nói : "Chi rồi, nhưng mà như muốn bỏ biển, bây giờ sổ sách của ủy ban thể dục đang có chút vấn đề, bộ phận kiểm sát đang điều tra"

Trương Dương nhíu mày, mơ hồ đoán được chuyện này có liên quan đến chủ nhiệm trước Chu Đại Niên, lúc ba người đi ra lễ đường, thì huấn luyện viên đội quyền anh Đồng Á Ninh đuổi theo, ông ta đi tìm Tang Kim Đường, từ xa đã nói : "Chủ nhiệm Tang, số tiền lần trước mà ngài phê chuẩn vẫn chưa đến"

Tang Kim Đường lộ vẻ mặt khó xử : "Ủy ban thể dục chúng tôi đã thông qua, nhưng mà tiền còn chưa đến ủy ban thể dục chúng tôi, thì chúng tôi cũng không có cách nào"

Đồng Á Ninh nói : "Tiếp tục như vậy thì chúng tôi không cách nào làm được, đừng nói là thiết bị huấn luyện, ngay cả dinh dưỡng của vận động viên cũng không theo kịp, Nam Tích cũng không phải nghèo, vì sao lại bỏ chúng tôi như vậy?"

Bởi vì Trương Dương không biết chuyện cụ thể, cho nên cũng không hỏi.

Tang Kim Đường nói : "Như vậy đi, anh cứ về trước, buổi chiều nay chúng tôi họp sẽ thương lương lại, chủ nhiệm Trương đến rồi, rất nhiều công tác chúng tôi phải báo cáo với chủ nhiệm Trương"

Trong lòng Trương Dương liền nói, bắt đầu đẩy qua cho tôi rồi.

Ba người sóng vai nhau đi đến ký túc xá ủy ban thể dục, Trương Dương nói : "Chủ nhiệm Lý, anh đem tất cả vận động viên ưu tú có quê quán tại Nam Tích chúng ta làm công tác thống kê một chút, đội tuyển tỉnh, đội tuyển quốc gia, trong nước ngoài nước, tất cả đều làm thống kê rõ ràng"

Lý Hồng Dương nghe mà có chút mơ hồ, ngạc nhiên nói : "Nước ngoài cũng phải làm thống kê luôn sao? Người Hoa quốc tịch Mỹ cũng tính sao?"

Trương Dương cười nói : "Đương nhiên là tính rồi, chỉ cần là quê quán tại Nam Tích tất cả đều tính"

Trong lòng Tang Kim Đường càng ngày càng khinh thường vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến này, cho rằng Trương Dương là một người thường, là một người thường từ đầu đến chân, thật không biết trong đầu đám lãnh đạo nghĩ cái gì nữa? Lại phái một người thường đến phụ trách công tác lãnh đạo, căn bản là để cho một người thường đứng ra chỉ huy. Ngày đầu tiên đi làm thì lại đặt ra mục tiêu kinh người, đòi giành hạng nhất trong cả hai bảng huy chương và bảng thành tích, không biết sau này trong công tác hắn còn làm ra bao nhiêu trò cười cho thiên hạ, Tang Kim Đường dự kiến rằng giới thể dục Nam Tích cũng sẽ nhanh chóng trở thành trò cười cho toàn bộ tỉnh.

Trương Dương có thể cảm thấy được bọn họ đang nghi ngờ mình, cái này cũng khó trách, chiến tích của hắn đã thuộc về quá khứ rồi, thuộc về Giang thành, nơi này là Nam Tích, đối với hắn mà nói thì ủy ban thể dục là một lãnh vực hoàn toàn mới, trong lãnh vực này, hắn không có bất kỳ thành tích nổi trội nào hết, cho dù hắn có năng lực, có tự tin, thì người khác không biết, người khác hoài nghi cũng là bình thường.

Trương Dương trở về phòng làm việc của mình, tự tay pha trà, lúc này không khỏi nhớ đến việc có thư ký thật là tốt, lúc trước còn ở Phong Trạch, những việc này đều là do Phó Trường Chinh làm cho mình, lúc mình rời đi đã từng đáp ứng là sẽ đem Phó Trường Chinh đi làm bí thư cho mình, chờ khi ổn định rồi, sẽ điều đến vài trợ thủ đắc lực. Trong lúc Trương Dương đang suy nghĩ miên man, thì Tiêu Điều Mẫn đã đến.

Trong tay của cô cầm một đĩa mềm vừa đi vừa nói "Chủ nhiệm Trương, chủ nhiệm Lý kêu tôi đưa tư liệu cho ngài"

Trương Dương nói :" Tư liệu gì?"

Tiêu Điều Mẫn nói : "Ngài không phải là muốn tư liệu của các vận động viên ưu tú có quê quán tại Nam Tích sao? Lúc trước chúng tôi đã đặc biệt làm công tác thống kê cho phương diện này, tất cả đều trong cái đĩa"

Trương Dương lúc này mới nhớ đến việc vừa rồi mới nói với Lý Hồng Dương, hắn cười cười, đưa tay mở máy vi tính lên, Tiêu Điều Mẫn đưa đĩa mềm giao cho hắn, Trương Dương chờ máy tính mở lên xong, liền đút đĩa mềm vào và bắt đầu xem xét tư liệu bên trong, bên trong đầy danh sắc của những vận động viên, huấn luyện viên ưu tú, danh sách rất dài, cũng rất chi tiết.

Tiêu Điều Mẫn thu dọn bàn làm việc một chút rồi ngồi xuống bên cạnh Trương Dương, nhẹ giọng nói : "Chủ nhiệm Trương, vận động viên ưu tú của Nam Tích trên cơ bản đều có ghi lại, chỉ có mấy vận động viên nước ngoài thì không có ghi vào thôi"

Trương Dương nói : "Bổ sung những vận động viên nước ngoài này vào luôn"

Tiêu Điều Mẫn có chút ngạc nhiên nói : "Chủ nhiện Trương, ngài thật sự gửi lời mời với những vận động viên này sao?"

Trương Dương nói : "Vì sao không? Bọn họ đều là người của Nam Tích, đại hội của tỉnh đương nhiên là có nghĩa vụ làm vẻ vang cho Nam Tích rồi!"

Tiêu Điều Mẫn nói : "Đừng nói là vận động viên nước ngoài, cho dù là vận động viên sinh trưởng tại Nam Tích chúng ta, thật sự đi đến đội tuyển quốc gia rồi thì còn ai coi trọng cái đại hội của tỉnh nữa? Mượn đại hội lần trước mà nói, chúng tôi đã gửi lời mời đến cho các vận động viên ưu tú trong nước, nhưng cuối cùng trở về dự thi chưa đến một phần ba, không chỉ có Nam Tích chúng tôi, mà các thành phố khác cũng như vậy. Những vận động viên này, đã từng tham gia các cuộc thi quốc tế rồi, ai mà rãnh tham gia đại hội này của tỉnh chứ?" Cô ta nói xong lại bổ sung : "Căn cứ theo quy tắc của đại hội, cho dù là vận động viên nước ngoài chịu đến, thì bọn họ cũng không phù hợp với điều kiện dự thi, đại hội của tỉnh có yêu cầu đối với quê quán"

Trương Dương nói : "Thân là người Nam Tích, vì Nam Tích làm vẻ vang là bổn phận của bọn họ, không cần phải để ý nhiều như vậy, làm tốt công tác thống kê, tất cả đều gửi giấy mời, không bỏ sót một ai"

Tiêu Điều Mẫn bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng nói chỉ sợ lần này sẽ lãng phí không ít giấy trắng.

Trương Dương nói : "Dương Chí Quảng có phải là rất vênh váo hay không?"

Tiêu Điều Mẫn cũng có nghe nói về chuyện Trương Dương đuổi Dương Chí Quảng ra khỏi cuộc họp động viên, trong các kỳ đại hội trước là do Dương Chí Quảng đứng ra kêu các học trò của gã từ trong đội tuyển quốc gia trở về. Lần này Trương Dương làm cho gã ta mất mặt lớn như vậy, sợ rằng Dương Chí Quảng sẽ không ra sức nữa. Tiêu Điều Mẫn gật đầu nói : "Dương Chí Quảng là huấn luyện viên nổi bật trong giới thể dục Nam Tích chúng ta, ông ta đã phát hiện và huấn luyện ra nhiều vận động viên thể thao cấp quốc gia, bây giờ trong đội thể thao quốc gia có ba học trò của ông ta"

Trương Dương nói : "Cũng không phải là công lao của ông ta, quán quân thế giới là do huấn luyện viên quốc gia dạy ra, ông ta coi như cũng là một người thầy đầu tiên"

Tiêu Điều Mẫn cười cười, không nói gì.

Trương Dương nói : "Chị thu xếp một chút, đem tất cả huấn luyện viên ưu tú nhất Nam Tích, những vận động viên có hy vọng đạt được huy chương vàng tập trung lại, tôi muốn mở cuộc họp với họ"

Tiêu Điều Mẫn nói : "Không thành vấn đề!" Cô ta nhớ ra một việc, cẩn thận hỏi : "Chủ nhiệm Trương, nghe nói trong cuộc họp ngài nói là muốn thưởng lớn cho những vận động viên và huấn luyện viên đoạt được huy chương vàng trong đại hội?"

Trương Dương nói : "Đúng vậy, không cho bọn họ chút kích thích, bọn họ làm sao mà có thể luyện tập tốt?"

Tiêu Điều Mẫn nói : "Nhưng cụ thể là cho bao nhiêu thì phải do thành phố quyết định, ủy ban thể dục chúng ta bây giờ không có bao nhiêu tiền ..."

Trương Dương cười nói : "Lời tôi đã nói ra rồi, thì sẽ không thu hồi lại, phương diện tiền thưởng tôi có biện pháp giải quyết, thành phố quyết định, thì đi tìm bọn họ đòi tiền, nếu như không tìm bọn họ đòi tiền, thì bọn họ cũng không quản chuyện này, đúng rồi, vừa nãy tôi có nghe những huấn luyện viên phản ứng là điều kiện luyện tập của sân huấn luyện rất lạc hậu, rốt cục là xảy ra chuyện gì?"

Tiêu Điều Mẫn do dự một chút rồi mới nói :" Chủ nhiệm Trương, ngài còn chưa đến các sân thể dục và trung tâm luyện tập của chúng ta để xem qua, phương diện bên trong tương đối lạc hậu, ủy ban thể dục đã từng báo cáo nhiều lần, nói là cần thay đổi những thiết bị luyện tập mới, chỉ là thành phố chậm chạp không chuyển tiền xuống"

"Tiền à? Sang năm sẽ làm đại hội của tỉnh rồi, mà thành phố còn chưa chịu chi?"

Tiêu Điều Mẫn nói : "Thành phố đã nhiều lần nhấn mạnh rằng cần phải đẩy nhanh xây dựng trung tâm thể dục, tài chính cho phương diện thể dục đa số đều chi về bên kia, ủy ban thể dục chúng ta trong phương diện xây dựng chỉ có quyền kiến nghị chứ không có quyền chỉ huy, công trình cụ thể chúng ta không phụ trách, lúc trước chúng ta cũng đưa ra đề nghị xây dựng phòng huấn luyện, cũng có bắt đầu xây dựng, nhưng trọng điểm là sân thể dục, căn cứ theo tình huống trước mắt mà xem, mặc dù tiến độ xây dựng của sân thể dục không được lý tưởng cho lắm, nhưng bên phía sân thể dục vẫn không ngừng phát triển, làm gì còn ai có tinh lực mà xây dựng phòng huấn luyện chứ?"

Trương Dương nói : "Trở về tôi sẽ phản ánh với thành phố, muốn đạt được thành tích tốt, không có sự ủng hộ mạnh mẽ của tài chính là không được"

Tiêu Điều Mẫn nói : "Chủ nhiệm Trương, tôi thấy ngài trước mặt các lãnh đạo tốt nhất là đừng đưa ra cái giá quá cao" Cô ta ám chỉ Trương Dương, ngàn vạn lần không nên đem chuyện đoạt hạng nhất của cả hai bảng huy chương và thành tích nói ra một cách hùng hồn, nếu như đám lãnh đạo thành phố coi là thật, thì không chỉ có Trương Dương, mà toàn bộ ủy ban thể dục bọn họ cũng sẽ phải đi theo ngọn lao đã được phóng của Trương Dương.

Trương Dương nói : "Trong lòng tôi có tính toán!"

Tiêu Điều Mẫn nhìn bộ dạng tràn ngập tự tin của hắn, trong lòng tương đối mê mang, trong lòng có tính toán? Cô tahy61 vị chủ nhiệm ủy ban thể dục trẻ tuổi này thậm chí là cũng không biết mình đang làm gì?

Tiêu Điều Mẫn đi rồi, Trương Dương bỗng nhiên nổi lên một ý niệm trong đầu, hắn lái xe đi đến công trường của sân thể dục mới, hắn muốn nhìn xem tiến độ rốt cục làm đến đâu rồi. Công trường trung tâm thể dục mới nằm ở khu đông Nam Tích, nằm bên cạnh quốc lộ, xe cộ lui tới trong công trường rất nhộn nhịp, chổ nào cũng đầy bụi bặm cả, Trương Dương lái xe tải da đến cửa lớn của công trường, bảo vệ trước cửa căn bản là không hỏi đến, Trương đại quan nhân có thể lái xe tải tiến vào trong, đi vào trong công trường, cái nhìn đầu tiên chính là một tòa kiến trúc thật lớn ngay giữa trung tâm công trường, sân thể dục mới của thành phố Nam Tích, từ tình huống xây dựng bên ngoài của sân thể dục mà xem, hẳn là còn đang không ngừng phát triển, công nhân làm việc tại công trường cũng không nhiều lắm, rất nhiều công nhân đang tụ năm tụ ba ngồi trên bãi đất trống, có hút thuốc, có đánh bài, trốn việc còn nhiều hơn làm việc nữa.

Trương đại quan nhân dừng xe lại, đi đến chổ vào công nhân đang ngồi chồm hổm hút thuốc, hắn thò tay vào trong túi lấy ra một gói thuốc ném qua, mấy người công nhân thấy người ta khách khí như vậy, trên mặt cả đám đều vui như hoa. Cho dù là dân chúng bình thường, cũng biết được cái đạo lý trên đời này không có bữa cơm nào là miễn phí cả, trong đó có một công nhân hơi lớn tuổi hỏi : "Ông chủ, có chuyện gì sao?"

Trương Dương mỉm cười nói : "Sân thể dục này khi nào xây xong?"

Người công nhân lớn tuổi ấy còn chưa kịp trà lởi, thì một người thanh niên bên cạnh đã nói : "Sân thể dục cái rắm, tiền lương của chúng tôi đã bị khất ba tháng rồi, bản vẽ thì sửa mỗi ngày, tôi thấy thành phố không có tiền đâu. Nếu không trả tiền công cho chúng tôi, tất cả chúng tôi sẽ đến tòa thị chính đòi tiền"

Người lớn tuổi thì dù sao cũng suy nghĩ nhiều hơn một chút, lấy khủy tay đẩy đẩy người thanh niên, cười cười với Trương Dương, nói : "Ông chủ là làm cái gì?"

Trương Dương cười cười không nói chuyện, hắn đi về phía trước vài bước, nhìn chu vi xung quanh của sân thể dục, từ giờ đến lúc khai mạc đại hội thể dục thể thao của tỉnh còn chưa đến một năm, nếu như tiến độ công trình không nắm chắc, sợ rằng đến lúc đó cái gì cũng không có.

Trương Dương đứng trong công trường gọi điện cho Lương Thành Long.

Lương Thành Long nghe nói hắn đang ở công trường trung tâm sân thể dục, không khỏi nở nụ cười, ngày hôm qua Trương Dương còn luôn mồm bảo phải cúi thấp, muốn tu tâm dưỡng tính, ngày hôm nay lại chứng nào tật nấy, không có việc gì hắn chạy đến trung tâm thể dục mới làm gì? Lương Thành Long đã đoán rằng Trương Dương bắt đầu đi gây chuyện rồi.

Trương Dương nói :" Thành Long à, tuy rằng toio6 chỉ là một người thường, nhưng cũng có thể nhìn ra tiến độ của công trình tồn tại một vấn đề rất lớn, đã sắp đến cuối năm rồi, mà trung tâm thể dục mới này vẫn không có tiến triển gì cả, công nhân hoặc là ngồi đánh bài hoặc là ngồi nói chuyện phiếm, bảo là bên thi công khất tiền lương của bọn họ, tất cả các phòng luyện tập đều không xây dựng"

Lương Thành Long nói : "Trương Dương, cậu với mới đến Nam Tích, đừng quan tâm chuyện của trung tâm thể dục này, Từ Quang Lợi nhận thầu công trình này, anh của hắn ta là bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, cậu yên tâm đi, cho dù là đội quần úp lên mặt, thì cái trung tâm thể dục này cũng sẽ hoàn thành, về phần chất lượng và quy mô của công trình có bị rút lại hay không, thì có trời biết"

Trương Dương nói :"Con mẹ nó thật quá đáng, xây dựng trung tâm thể dục, mà ủy ban thể dục chúng tôi lại không có tư cách tham dự, cái này cũng quá vô nghĩa rồi"

Lương Thành Long nói : "Lại nổi nóng rồi đấy sao? Ngày hôm qua không phải cậu đã nói với tôi rằng cần phải cúi thấp sao?"

Trương Dương nói : "Tôi là chủ nhiệm ủy ban thể dục, nếu đại hội lần này mà không thành công, tôi sẽ là người gánh vác trách nhiệm, đám lãnh đạo khi có chuyện tốt thì nhất định là không nghĩ đến tôi, chỉ là khi cần gánh chịu trách nhiệm, mười phần là sẽ tính lên trên đầu của tôi"

Lương Thành Long cười cười : "Vào vai thật là nhanh, không dễ dàng, thật sự là không dễ dàng"

Trương Dương mắng : "Cậu bớt nói bóng nói gió đi, cậu không phải là chuyên gia trong phương diện kiến trúc sao? Cho tôi một đề nghị đi"

Lương Thành Long nói : "Ai cũng có thể nhìn ra được vấn đề trong phương diện này, tôi đề nghị cậu cầm bản vẽ quy hoạch đi tìm Hạ Bá Đạt, nếu như ông ta nguyện ý đứng ra thì tốt nhất, không muốn đứng ra, thì cậu làm dự định khác, nói túm lại, chuyện này không thể trực tiếp đi tìm Từ Quang Nhiên"

Trong cuộc họp thường kỳ vào buổi chiều, Trương Dương và những nhân viên làm việc chủ yếu của ủy ban thể dục gặp mặt, Tang Kim Đường, Lý Hồng Dương, Lưu Cương, Thôi Quốc Trụ, Đoạn Kiến Trung, những đảng viên này Trương Dương đều đã gặp qua rồi, còn cán bộ của các phòng ban khác là lần đầu gặp gỡ, trí nhớ của Trương Dương rất tốt, trên cơ bản là nghe Tiêu Điều Mẫn giới thiệu một lần, đều có thể ghi nhớ tên của đối phương, và trưởng khoa tài vụ Lưu Văn Ngu là cần phải đặc biệt nhớ kỹ, bởi vì bất kỳ đơn vị nào mà nói thì công tác tài vụ đều đặc biệt quan trọng.

Trong cuộc họp thường kỳ buổi trưa này thì Trương Dương cũng không có nói nhiều, chỉ là cười tự giới thiệu mình cho mọi người làm quen một chút, theo Tang Kim Đường và Lý Hồng Dương thấy, tám phần là do Trương Dương ý thức được mình đã nói nhiều thành nói bậy, trong cuộc họp buổi sáng đã bốc phét quá đà, vì thế bây giờ đã cảm thụ được mùi vị tự mua dây trói mình rồi.

Khi tan họp, Trương Dương gọi Lưu Văn Ngu vào phòng làm việc, hắn muốn tình hiểu tình huống tài chính của ủy ban thể dục.

Lưu Văn Ngu đã có chuẩn bị với thứ này, bà ta lão luyện biểu thị rằng, bởi vì chủ nhiệm ủy ban thể dục trước đó Chu Đại Niên đột nhiên sinh bệnh, rất nhiều sổ sách vẫn còn trong quá trình thu dọn, những sổ sách có vấn đề, bên viện kiểm sát đã phái người đế, cần phải điều tra rõ ràng một thời gian.

Trương Dương nghe nói Chu Đại Niên là người bị tình nghi tham ô tiền của công, chuyện này tạm thời không tiện trực tiếp hỏi Lưu Văn Ngu, sau khi suy nghĩ xong, Trương Dương quyết định đem vấn đề này tạm thời gác lại, nghe theo đề nghị của Lương Thành Long, tất cả chờ đi hỏi Hạ Bá Đạt rồi tính.

Tìm bản vẽ quy hoạch của trung tâm thể dục mới trong ủy ban thể dục cũng không khó, mặc dù ủy ban thể dục không có tham gia vào xây dựng cụ thể của trung tâm thể dục. Trương Dương nhìn bản vẽ, nhớ đến tình huống thấy được của công trường ngày hôm nay, khoảng cách so với cự ly quy hoạch còn cách rất xa, lúc trước hắn còn ở Giang thành, bình thường hay nghe nói về Nam Tích giàu có và đông đúc ra sao, kinh tế phát triển thế nào, chỉ là bây giờ nhìn ra, Nam Tích đang thiếu tiền, cảng nước sâu đang thiếu tiền, trung tâm thể dục cũng đang thiếu tiền, không có tiền chẳng là gì nên. Tuy rằng quốc gia không phải là xã hội tiền tài, nhưng mà cũng không rời khỏi được hai chữ tiền tài, không có tiền thì khó mà đi được nửa bước. Đây là hiện thực, bản vẽ cho dù có hoàn mỹ cỡ nào, lý tưởng cho dù rộng lớn cỡ nào, nhưng trước mặt hiện thực cũng không thể không cúi đầu.

Trương Dương làm việc gì cũng muốn thẳng thắn, kéo dài lê thê không phải là tác phong của hắn, sau cuộc họp thường kỳ cùng ngày xong hắn liền chuẩn bị đi đến tòa thị chính, trước khi đi còn gọi điện cho Hạ Bá Đạt biết, Hạ Bá Đạt kêu hắn bồn giờ ba mươi đến phòng làm việc chờ, trước đó Hạ Bá Đạt còn phải tham dự hội nghị thường ủy.

Vấn đề làm phức tạp đầu óc của đám lãnh đạo Nam Tích chủ yếu có hai cái, một là vấn đề đầu tư của cảng nước sâu, cái còn lại chính là tiến độ xây dựng của công trình sân thể dục mới, hai công trình lớn này đều là bộ mặt của Nam Tích, nếu như xảy ra vấn đề, bọn họ đúng là không biết ăn nói thế nào với lãnh đạo của tỉnh.

Vị thường ủy mới được chọn, thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo đang nhíu mày thật chặt, gã cũng không phải làm ra bộ dạng tâm sự nặng nề, trên thực tế, gã đang buồn thúi ruột luôn, Thường Lăng Không đi rồi, công trình cảng nước sâu liền ném qua cho gã, gã gánh không nổi, khi cảng nước sâu không xảy ra vấn đề về tài chính, Trần Hạo rất là hâm mộ vị trí của Thường Lăng Không, cứ mơ mộng vào một ngày đẹp trời nào đó mình sẽ được ngồi lên nó, cướp nó giành nó. Chỉ là bây giờ đã khác ngày xưa, cảng nước sâu làm tốt thì sẽ là chiến tích, còn làm không tốt thì chính là trách nhiệm to lớn, nếu như vấn đề tài chính chậm chạp không giải quyết được, thì người đứng mũi chịu sào gánh trách nhiệm chính là gã. Trần Hạo thậm chí còn có mong muốn là mình không làm cái chức thường vụ phó thị trưởng này nữa, thật ra cho dù gã đảm nhiệm thường vụ phó thị trưởng, thì trọng trách của cảng nước sâu cũng không đến lượt của gã, chỉ là Từ Quang Nhiên không muốn Hạ Bá Đạt nhúng tay vào, cho nên Từ QUang Nhiên sẽ không đem cái chiến tích lớn như vậy tặng cho Hạ Bá Đạt.

Chiến tích càng lớn, mạo hiểm càng nhiều, hai ngày nay Trần Hạo rõ ràng đã ốm đi rất nhiều, nếu như loại áp lực này cứ kéo dài liên tục, gã sợ rằng mình sớm muộn gì cũng sẽ suy sụp.

Trần Hạo nói : "Bên tập đoàn Tinh Nguyệt Singapo chúng tôi đang tích cực liên hệ, bởi vì nội bộ bên trong công ty bọn họ xảy ra một ít biến động, cho nên phương án đầu tư cụ thể đến tháng sau mới có thể đưa ra, chúng ta cần phải kiên trì nhiều hơn, về phần Hà Trường An tiên sinh, chúng tôi không liên hệ được, căn cứ theo lời nói của công ty ông ta, thì bây giờ ông ta đang nghỉ phép tại châu Phi, lúc nào trở về thì bên phía công ty cũng không biết"

Từ Quang Nhiên tức giận nói : "Nghỉ phép? Một người làm ăn như vậy sao có thể không chịu trách nhiệm chứ, lúc đầu muốn đầu tư chính là hắn, bây giờ lúc cần tài chính, thì hắn lại trốn tránh, hắn có thể nghỉ phép, nhưng công trình cảng nước sâu của chúng ta không thể chờ!" Ông ta quay sang nhìn Hạ Bá Đạt : "Lão Hạ, trong tỉnh nói thế nào?"

Hạ Bá Đạt nói : "Còn chưa rõ ràng, từ tình huống bây giờ mà xem, sự ủng hộ về phương diện tài chính cũng không quá lớn"

Từ Quang Nhiên gật đầu, ông ta nhắc đến đại hội thể dục thể thao của tỉnh : "Đại hội thể dục thể thao sẽ chính thức khai mạc vào năm sau, bây giờ trung tâm sân thể dục vẫn không có tiến triể, tiến độ chậm chạp nghiêm trọng, tài chính của thành phố cần phải ưu tiên chiếu cố một chút, dù sao thì đại hội của tỉnh cũng là vinh dự của toàn thể nhân dân Nam Tích chúng ta, cái mặt mũi này chúng ta nhất định phải có!"

Trong lòng Hạ Bá Đạt âm thầm cười nhạt, người nhận thầu công trình trung tâm sân thể dục chính là em trai của Từ Quang Nhiên, Từ Quang Lợi, tiền thì thành phố đã cho không ít, nhưng tiến độ lại chậm như vậy, hẳn là nên tìm nguyên nhân từ bên xây dựng mới đúng. Từ Quang Nhiên nói đến chuyện này trong hội nghị thường ủy không phải là tự đánh vào mặt mình sao?

Bí thư ủy ban kỷ luật Nam Tích Lý Bồi Nguyên nói : "Tiến độ của công trình trung tâm thể dục xảy ra vấn đề, ủy ban thể dục Nam Tích hẳn là phải chịu trách nhiệm tương đối lớn, căn cứ theo tình huống mà chúng tôi nắm giữ bây giờ, đồng chí Chu Đại Niên trong nhiệm kỳ, đã có hành vi tham ô công khoản phi pháp, các ban ngành của ủy ban thể dục quản lý hỗn loạn, hiệu suất làm việc kém, giữa các ban ngành thì đùn đẩy trách nhiệm, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc xây dựng trung tâm thể dục mới"

Tất cả thường ủy ở đây đều biết chuyện Chu Đại Niên tham ô công khoản, nhưng mà Chu Đại Niên bây giờ sắp chết rồi, con số tham ô cũng không có lớn, chỉ có sáu trăm ngàn thôi, sau khi bị tổ chức phát hiện, Chu Đại Niên đã đem số tiền kia trả về, cái này cũng là nguyên nhân không bỏ tù ông ta, Lý Bồi Nguyên đem việc công trình trung tâm sân thể dục có tiến độ chậm chạp đổ lỗi lên ủy ban thể dục đúng là thiếu phúc hậu thật, mọi người đều biết, lúc đầu xây dựng trung tâm thể dục, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đã đánh dấu những công việc quan trọng, muốn giao quyền rõ ràng, ủy ban thể dục chỉ có quyền ý kiến, không có quyền chỉ huy công trinh, bây giờ tiến độ công trình xảy ra vấn đề, thì lại chụp cái mũ lên trên đầu của ủy ban thể dục, ủy ban thể dục đúng là oan uổng không thể nghi ngờ rồi. Chỉ là nghĩ đi nghĩ lại, Chu Đại Niên dù sao cũng sắp chết rồi, ông ta lại làm ra chuyện tham ô nữa, cho dù tặng thêm một cái tội danh thì cũng không tính là gì cả.

Hạ Bá Đạt cũng hiểu được ẩn ý bên trong, Lý Bồi Nguyên có quan hệ tốt với Từ Quang Nhiên, lời nói vừa rồi của ông ta cũng không phải là nói không.

Bộ trưởng bộ tuyên truyền thị ủy Lương Tùng nói : "Nói đến chuyện của ủy ban thể dục, tôi vừa nghe được một chuyện rất là mới"

Tất cả thường ủy đều nhìn về phía Lương Tùng, bầu không khí trong nửa đầu của hội nghị này đã chịu áp lực rất lớn biểu tình của Lương Tùng tựa hồ đã hòa tan áp lực của bầu không khí này, ông ta cười nói : "Ngày hôm nay ủy ban thể dục mời tất cả đến mở họp động viên, vị chủ nhiệm ủy ban thể dục mới nhậm chức của chúng ta trong cuộc họp động viên đã tuyên bố rất hùng hồn với toàn thể huấn luyện viên và vận động viên, nói là trong đại hội thể dục thể thao sang năm, phải đạt được hạng nhất của bảng huy chương và bảng thành tích"

Lương Tùng vừa nói xong, rất nhiều thường ủy liền bật cười, lúc bọn họ cười đều vô thức nhìn về hướng Hạ Bá Đạt.

Hạ Bá Đạt không cười, Trương Dương là ông ta mời đến, vô luận là ước nguyện ban đầu khi điều Trương Dương đến là gì, thì cũng có người cho rằng Trương Dương là cán bộ mà ông ta nâng lên, không ngờ rằng thằng nhãi này vừa mới đến Nam Tích đi làm ngày đầu tiên đã gây ra một trò cười lớn như vậy.

Từ Quang Nhiên nói : "Cán bộ trẻ tuổi có hùng tâm là chuyện tốt, không có lòng nhiệt tình thì làm sao có thể làm tốt công tác"

Lương Tùng vừa cười vừa nói :" Tôi nói ra chuyện này cũng không có mục đích gì, tôi thấy cán bộ trẻ tuổi chúng ta nên làm ra làm mà chơi ra chơi thì tốt hơn một chút"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK