• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

- Đình Đình đến rồi à con? Mau vào đây! Mẹ để phần cho con ít bánh này. Con mau thử tay nghề của Tiểu Y đi này! 

Nhan phu nhân vừa vui vẻ dắt Lãnh Đình đi vào vừa đưa đĩa bánh cho cô ta. 

- Ôi ngon quá! - Vừa đưa một miếng bánh vào miệng, Lãnh Đình đã thốt lên

- Tiểu Y giỏi thật nha! 

- Chị quá khen rồi!

- Dương Họa Y lạnh lùng đáp lại. 

- À! Mải ăn nên tớ quên mất! Tặng cậu này!

- Vừa nói, Lãnh Đình vừa đưa một chiếc hộp quà nhỏ đến trước mặt Nhan Từ Khuynh. 

- Cảm ơn cậu! Đây là gì thế?

- Nhan Từ Khuynh vui vẻ nhận lấy. 

- Cậu mở ra rồi sẽ biết! 

Nhan Từ Khuynh nhanh chóng bóc lớp giấy gói ở bên ngoài rồi mở chiếc hộp ra xem. 

- Tớ biết cậu vẫn thích sưu tập đồng hồ hàng hiệu nên đã đặt mẫu mới nhất này cho cậu đây! 

- Cảm ơn cậu nhé! 

- Mà... hình như có mình tớ tặng quà cho cậu thì phải...

- Lãnh Đình đưa mắt nhìn về phía cô. 

- Thì cũng phải từ từ chứ Đình Đình! Bố mẹ đầu quên được quà của con trai mình chứ!

- Nhan phu nhân lên tiếng. 

- Nhà không thiếu gì nên chỉ tặng cho ít câu chúc thôi!

- Nhan lão gia cười. 

- Cũng đúng nhỉ? Nhưng ít ra một món quà nhỏ cũng khiến cho người nhận vui rồi. Đặc biệt sẽ vui hơn khi món quà đó được tặng bởi người mình yêu thương nhất đúng không? 

Dương Họa Y biết chắc là Lãnh Đình cố ý nhắm vào mình nhưng cô chỉ im lặng không nói gì. Không phải cô đuối lý hay là không phản biện lại được mà chỉ là cô không muốn tốn nhiều lời cho những con người soi mói như vậy. Vốn sinh ra trong giới thượng lưu, lại là người quyền. lực nhất của cả một gia tộc nên mấy trò mánh khóe này cô biết hết. 

- Sự bất ngờ đã là một món quà rất lớn và ý nghĩa rồi!

- Nhan Từ Khuynh khoác vai cô kéo vào lòng nói - It nhất đó là công sức và tấm lòng mà người đó dành tặng rồi. Với lại, ngày nào người đó cũng đem lại hạnh phúc đến, đó chẳng phải là quà sao? 

Dương Họa Y ngước lên nhìn anh. Đây là đang ra mặt giúp mình ư? Nhưng mà... cô đã làm gì để anh cho là đem lại hạnh phúc nhỉ? 

Nhan Từ Khuynh cũng cúi xuống nhìn và bắt gặp ánh mắt khó hiểu của cô. Anh liền nói nhỏ vào tai cô: 

- Được nhìn thấy và ở cạnh em mỗi ngày đó là hạnh phúc của anh rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK