- Ông ta lại dám đòi công bằng cho thứ "trà xanh" ấy sao? - Nhan Từ Khuynh hừ lạnh.
- Vương gia cũng biết dùng từ ấy sao? - Dương Họa Y nghe thấy thế khẽ che miệng cười.
- Sao ta lại không biết chứ? Vì nàng thì cái gì ta cũng biết! - Nhan Từ Khuynh lại một lần nữa tan chảy khi thấy nụ cười của cô.
- Thôi đi giải quyết thôi! Ồn ào quá cũng chẳng nghỉ ngơi được đâu! - Dương
Họa Ý ngồi dậy nói.
- Nàng cũng đi cùng sao? Không được! Sức khỏe nàng...
- Ta hứa giải quyết xong, ta sẽ đi nghỉ ngơi đầy đủ, được chưa? Dù sao chuyện này cũng liên quan đến ta. Ta muốn tự tay giải quyết.
- Vậy thì tùy ý nàng...
Dương Họa Y từ từ bước xuống giường rồi cô hết sức gọi lớn:
- Tiểu Nguyệt!
Tiểu Nguyệt đang đi đi lại lại ở bên ngoài vì sợ vương gia làm gì tiểu thư của cô thì nghe thấy Dương Hoa Y gọi liền vội vã chạy vào.
- Tiểu thư... Tiểu thư xảy ra chuyện gì rồi ạ...
- Ta không sao! Phiền em giúp ta thay y phục được không? - Dương Hoa Y thấy dáng vẻ hớt hải của Tiểu Nguyệt vội xua tay nói.
- Y phục? Người muốn mặc bộ nào ạ?
- Em xem giúp ta có bộ nào... hừm... nên mặc đơn giản hay lộng lẫy một chút nhỉ? Nên mang dáng vẻ dịu dàng, lương thiện hay khí chất lạnh lùng đi gặp Mộ Dung nhỉ?
- Vậy thì tiểu thư phải mặc thật lỗng lẫy vào để còn đi dằn mặt ả...
Tiểu Nguyệt nghe thấy cô muốn đi gặp kẻ đáng ghét kia thì rất hào hứng nên lỡ miệng... Cô bé cũng chợt nhận ra liền lấm lét nhìn sang anh, trong lòng không ngừng run sợ. Dương Hoa Y nhận thấy điều này liền nói với cô bé:
- Em không phải sợ! Từ giờ em có thể gọi ả ta là bất cứ thứ gì em muốn trước mặt tất cả mọi người. Ta đảm bảo đến vương gia cũng không dám làm gì em khi em gọi Mộ Dung như vậy đâu!
Vừa nói cô vừa liếc sang anh. Nóc nhà đã nói vậy rồi thì ai dám làm gì nữa? Nhan Từ Khuynh đành lên tiếng:
- Vương phi nói đúng đấy! Mọi người muốn nói gì cô ta thì nói, không phải kiêng nể hay sợ hãi gì hết!
Nghe thấy Nhan Từ Khuynh nói vậy thì mọi người cũng yên tâm hơn. Từ trước đến giờ ai cũng không vừa lòng với Mộ Dung vì tính cách hống hách, ngang ngược của cô ta. Vì cô ta mà không biết bao nhiêu người phải chịu đòn hay thậm chí là cả mất mạng oan dưới tay của vương gia rồi. Bây giờ được chủ tử cho phép như thế thì họ cũng không phải dè chừng gì nữa...
- Đội ơn vương gia a! - Tiểu Nguyệt vui mừng - Tiểu thư chờ em một chút nhé! Em sẽ đem cho người bộ đẹp nhất mà hôm qua em vừa mới mua cho người...
Tiểu Nguyệt vội vã đi lấy đồ cho cô.
- Nghe nói vị vương phi này bị ngược đãi nhiều lắm nên y phục chắc... - Nhan Từ Khuynh ái ngại nhìn cô.
- Không sao! Rồi sẽ có thôi! - Dương Hoa Y nhún vai.