• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhan Từ Khuynh thấy mình không vào được đành phải ra xe ngồi chờ. Anh ngồi nghĩ lại, không lên bây giờ thì đến trưa cô mới được ăn cơm, nhưng kể cả bây giờ lên được thì cô cũng không chịu ăn đâu. Anh biết tính có một khi đã tập trung vào công việc thì sẽ chẳng bao giờ nghỉ ngơi hay ăn uống gì cả. 

Chợt chuông điện thoại vang lên. Gương mặt ủ rũ của Nhan Từ Khuynh lập tức chuyển sang vui mừng khi nhìn thấy cái tên hiện lên trên màn hình điện thoại. 

- Anh đây! Có chuyện gì thế vợ yêu? 

"Vào đi!" 

- Ban nãy... 

"Em không lặp lại lần hai đâu!" 

- Được rồi! Anh lên ngay đây! 

Nhan Từ Khuynh vội vã xuống xe rồi đi nhanh vào trong tập đoàn của cô. Bảo vệ lần này nhìn thấy anh cũng không dám ra cản nữa. Thực ra mọi sự việc lúc này xảy ra Dương Họa Y đã nhìn thấy hết. Cô cũng không nỡ để anh 

ngoài đó một mình nên đành dặn lại bảo vệ rồi gọi anh lên. 

Rất nhanh, Nhan Từ Khuynh đã đứng trước cửa phòng làm việc của cô. Anh vui vẻ mở cửa đi vào. 

- Vợ ơi! Anh mang bữa sáng cho em... 

Nụ cười anh chợt đông cứng lại khi nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi đối diện cô, thậm chí còn đang nói chuyện gì đó với cô trông rất vui vẻ. Cơn khó chịu càng lúc càng tăng lên khi anh nhận ra người đó là Nhan Từ Triệt. 

- Họa Y... 

- Anh lên rồi à? Lại đây! 

Dương Họa Y đưa tay vẫy anh lại gần rồi ra hiệu cho anh ngồi xuống cạnh 

mình. 

- Anh đến thăm chị dâu à? - Nhan Từ Triệt lên tiếng hỏi. 

- Ừm... Còn em? 

- Em đến bàn chuyện hợp tác với chị dâu chút. 

- Triệt, tớ cấm cậu gọi tớ là chị dâu! - Dương Hoa Y lườm một cái. 

- Cậu ấy gọi vậy có làm sao đầu vợ? - Nhan Từ Khuynh vỗ nhẹ vai cô. 

- Nghe không quen! 

- Nhưng mà... 

- Anh cãi em? 

- Không có... 

- Vậy thì trật tự để bọn em bàn nốt việc! 

Nhan Từ Khuynh đành bất lực ngồi im một chỗ. Anh thật sự không dám cãi cô như trước nữa rồi. 

- Với giá như vậy cậu chắc là hợp lí rồi chứ? 

- Dương thị với Nhan thị so về kinh tế cũng chẳng hơn kém nhau bao nhiêu nên chút tiền đó coi như là phương thức qua lại đi. Đằng nào cả đôi bên cũng đều hưởng lợi mỗi khi có đơn mà. 

- Nhưng bên tớ được tận 70%... 

- Không phải cậu đang có ý muốn đưa tập đoàn dẫn đầu thế giới sao? 

- Đúng là thế... Nhưng chủ yếu là tớ muốn loại bỏ đám cổ đông một cách dễ dàng nhất thôi. Với lại làm vậy hơi thiết cho bên Nhan thị... 

- Chẳng phải giờ cậu cũng là một phần của Nhan gia rồi sao? Cậu được càng được nhiều thì càng tốt chứ sao? 

- Nhưng tớ vẫn thấy...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK