Trọng trấn quân sự ở bên ngoài thành Bình Bắc năm mươi dặm, năm nghìn binh lực quân Con Cháu thủ ở đây, thêm mấy nơi trọng trấn phía sau đều canh thủ khoảng chừng ba đến năm nghìn binh lực.
Cả mảng trọng trấn này cộng lại có khoảng hai vạn người, mà phía bên kia cũng có một số nơi trọng trấn, binh lực cộng lại cũng có khoảng chừng hai vạn người.
Cộng thâm vạn người của thành Bình Bắc cũng chỉ có sáu vạn người, còn lại hơn năm vạn người thì canh thủ ở những nơi tiếp giáp với Cao Triều.
Sở dĩ đa số binh lực đều canh phòng ở đây là bởi vì ở đây có biên ải thành phố quan trọng của thành Bình Bắc, đây cũng xem là quân sự trọng điểm.
Một khi thành Bình Bắc bị phá, gần như xem như là mở cửa châu phủ Tân Bắc, bất cứ lúc nào đều có khả năng lấy thành Bình Bắc làm bàn đạp rồi tấn công cả châu phủ Tân Bắc.
Hai đường đại quân trái phải của Cao Triều bây giờ đang đối mặt với trọng trấn quân sự ở trước mặt, trên mặt đầy sự khinh thường và xem nhẹ.
Đại quân sáu vạn người đánh một quân sự trong trấn năm nghìn người, quả thật quá đơn giản rồi.
Chủ tướng hai đường lần lượt là đại tướng đường trái là Tô Cái Văn, đường phải là Lý Thường Chỉ.
Tô Cái Văn và Lý Thường Chi lựa chọn cách tấn công đơn giản nhất, đó chính là tấn công quân sự trọng trấn chính diện, trực tiếp với thế bạo lực đoạt lấy những quân sự trọng trấn này.
Năm nghìn người đa số chủ yếu là bộ binh, bọn họ xác theo thang công thành xông đến phía dưới thành, theo sau lưng chính là cung thủ của Cao Triều.
Còn có đại quân ở phía sau vác máy đá cũng đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị triển khai ném đá với quân Con Cháu ở trong thành.
Trên tường thành, một quân quan cấp đoàn nhìn quân lính Cao Triều đang xông về phía trước, trong ánh mắt lạnh lùng lộ ra vẻ sát ý bình thản.
Cho dì binh sĩ ở đó nhìn trông có vẻ đông như ổ quạ, số lương hơn chục nghìn, quân Con Cháu trọng trấn cũng chỉ có binh lực công đoàn của hắn.
Năm nghìn người đối địch với kẻ thù gấp mười lần, trên binh lực đã chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng hắn ta không lo lắng chút nào.
Bởi vì vũ khí phía bên hắn ta không phải nhiều người thì có thể chiếm được ưu thế của bọn họ, đợi đến khi quân đội Cao Triều biết được vũ khí lợi hại của quân Con Cháu, bọn họ mới biết thế nào là tuyệt vọng.
Ngoại trừ năm nghìn quân canh thủ trong thành, mấy nơi trọng trấn phía sau đã phái ra tổng cộng năm nghìn viện binh, những viện binh này chính là đến để triệt đường sống của quân Cao Triều.
Lúc này, viện binh cũng sắp đến được sau lưng kẻ thù rồi.
Quân đường phải ở phía còn lại cũng dùng cách vô cùng đơn giản, chuẩn bị trực tiếp san bằng trọng trấn quân sự ở trước mắt.
Trận chiến vừa nổ ra, quân đội nhanh chóng xông đến trước tường thành mấy trăm thước.
Quân Con Cháu trên tường thành lạnh lùng nhìn kẻ thù ở dưới, trong mắt không có chút hoảng loạn nào, trái lại còn lạnh lẽo hơn.
Khi kẻ thù chỉ còn cách năm mươi thước, quân quan trên tường thành phát ra mệnh lệnh công kích.
Đột nhiên tiếng pháo vang lên, quân địch vừa xông đến trước tường thành, còn chưa phản ứng lại đột nhiên ngã xuống cả mảng, từng mảng từng mảng bị quân Con Cháu chém giết trên đường tấn công.
Cả mảng trọng trấn này cộng lại có khoảng hai vạn người, mà phía bên kia cũng có một số nơi trọng trấn, binh lực cộng lại cũng có khoảng chừng hai vạn người.
Cộng thâm vạn người của thành Bình Bắc cũng chỉ có sáu vạn người, còn lại hơn năm vạn người thì canh thủ ở những nơi tiếp giáp với Cao Triều.
Sở dĩ đa số binh lực đều canh phòng ở đây là bởi vì ở đây có biên ải thành phố quan trọng của thành Bình Bắc, đây cũng xem là quân sự trọng điểm.
Một khi thành Bình Bắc bị phá, gần như xem như là mở cửa châu phủ Tân Bắc, bất cứ lúc nào đều có khả năng lấy thành Bình Bắc làm bàn đạp rồi tấn công cả châu phủ Tân Bắc.
Hai đường đại quân trái phải của Cao Triều bây giờ đang đối mặt với trọng trấn quân sự ở trước mặt, trên mặt đầy sự khinh thường và xem nhẹ.
Đại quân sáu vạn người đánh một quân sự trong trấn năm nghìn người, quả thật quá đơn giản rồi.
Chủ tướng hai đường lần lượt là đại tướng đường trái là Tô Cái Văn, đường phải là Lý Thường Chỉ.
Tô Cái Văn và Lý Thường Chi lựa chọn cách tấn công đơn giản nhất, đó chính là tấn công quân sự trọng trấn chính diện, trực tiếp với thế bạo lực đoạt lấy những quân sự trọng trấn này.
Năm nghìn người đa số chủ yếu là bộ binh, bọn họ xác theo thang công thành xông đến phía dưới thành, theo sau lưng chính là cung thủ của Cao Triều.
Còn có đại quân ở phía sau vác máy đá cũng đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị triển khai ném đá với quân Con Cháu ở trong thành.
Trên tường thành, một quân quan cấp đoàn nhìn quân lính Cao Triều đang xông về phía trước, trong ánh mắt lạnh lùng lộ ra vẻ sát ý bình thản.
Cho dì binh sĩ ở đó nhìn trông có vẻ đông như ổ quạ, số lương hơn chục nghìn, quân Con Cháu trọng trấn cũng chỉ có binh lực công đoàn của hắn.
Năm nghìn người đối địch với kẻ thù gấp mười lần, trên binh lực đã chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng hắn ta không lo lắng chút nào.
Bởi vì vũ khí phía bên hắn ta không phải nhiều người thì có thể chiếm được ưu thế của bọn họ, đợi đến khi quân đội Cao Triều biết được vũ khí lợi hại của quân Con Cháu, bọn họ mới biết thế nào là tuyệt vọng.
Ngoại trừ năm nghìn quân canh thủ trong thành, mấy nơi trọng trấn phía sau đã phái ra tổng cộng năm nghìn viện binh, những viện binh này chính là đến để triệt đường sống của quân Cao Triều.
Lúc này, viện binh cũng sắp đến được sau lưng kẻ thù rồi.
Quân đường phải ở phía còn lại cũng dùng cách vô cùng đơn giản, chuẩn bị trực tiếp san bằng trọng trấn quân sự ở trước mắt.
Trận chiến vừa nổ ra, quân đội nhanh chóng xông đến trước tường thành mấy trăm thước.
Quân Con Cháu trên tường thành lạnh lùng nhìn kẻ thù ở dưới, trong mắt không có chút hoảng loạn nào, trái lại còn lạnh lẽo hơn.
Khi kẻ thù chỉ còn cách năm mươi thước, quân quan trên tường thành phát ra mệnh lệnh công kích.
Đột nhiên tiếng pháo vang lên, quân địch vừa xông đến trước tường thành, còn chưa phản ứng lại đột nhiên ngã xuống cả mảng, từng mảng từng mảng bị quân Con Cháu chém giết trên đường tấn công.