Mục lục
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ nhân vừa xinh đẹp vừa có tài thế này mà bảo Giang Siêu thích thì không có khả năng.

Càng không nói đến chuyện, nàng còn liên quan đến sự nghiệp của mình.

Giang Siêu cũng không phải kiểu đàn ông cổ hủ, những lúc phải đưa ra lựa chọn thì hắn vẫn làm.

Tô Yên Nhiên cũng đang đợi trước giường, ban đầu nàng †a có một chút thất vọng.

Nàng ta nghĩ có lẽ Giang Siêu sẽ không tới.

Nhưng trong lòng thì nàng ta vẫn ôm hy vọng mong chờ.

Khi cảm nhận được Giang Siêu đi vào, nàng ta tràn ngập vui sướng.

So với Tống Ninh Tuyết và Mộ Dung Chỉ Tình.

Giữa nàng ta và Giang Siêu gần như là tình nguyện một phía ở chỗ nàng ta.

Nhưng cuối cùng, nàng ta đã được như ý nguyện.

Kể ra, giữa nàng ta và Giang Siêu không hề có quá nhiều dây dưa tình cảm.

Nhưng nàng ta là đệ nhất mỹ nữ kiêm tài nữ Kinh Đô. Người đàn ông mà nàng ta thích đương nhiên nàng ta phải đoạt lấy.

Mặc dù nàng ta biết giữa mình và Giang Siêu ít nhiều cũng có phần của trao đổi lợi ích.

Nhưng nàng ta không quan tâm, nàng ta chỉ quan tâm việc mình cưới được nam nhân mà mình thích là được rồi. Đây chính là Tô Yên Nhiên nàng ta.

Khi Giang Siêu vén khăn trùm đầu của nàng ta lên, trong ánh mắt sáng ngời của nàng ta, nàng ta nhìn thấy Giang Siêu nhìn mình với ánh mắt nóng như lửa. Nàng ta ngại ngùng, đồng thời cũng vui mừng.

Chí ít, nam nhân trước mặt không phải không có cảm giác với nàng ta.

Có điểm này là đủ rồi.

Yêu cầu của nàng ta không cao, thích một người, cho dù có bắt nàng ta thể hiện hèn mọn một chút đi chăng nữa, nàng ta cũng cam tâm tình nguyện.

Dám yêu dám hận, mới là tính nết thật của nàng ta.

Khi Giang Siêu nhìn nàng ta, nàng ta nhằm mắt lại theo. bản năng.

Giang Siêu mỉm cười nhìn nàng ta rồi bế nàng ta lên, sau đó đặt nàng ta lên giường.

Hai người im lặng nhìn nhau, ánh mắt Tô Yên Nhiên tràn đầy e thẹn, nhưng nàng ta dũng cảm nhìn Giang Siêu, tình cảm nồng nàn trong mắt nàng ta sắp làm Giang Siêu tan chảy. rồi.

Ban đầu, tình cảm mà Tô Yên Nhiên dành cho Giang Siêu không hề sâu đậm, lúc bắt đầu quen, nàng ta chỉ cảm thấy Giang Siêu có tài.

Về sau đến thôn Kháo Sơn.

Khi nhìn thấy mọi thứ ở thôn Kháo Sơn, nàng ta mới biết tham vọng của Giang Siêu.

Thế là bất tri bất giác, nàng ta đã hãm sâu vào người đàn ông bằng lòng làm việc vì vạn dân trong thiên hạ.

Lại cộng thêm dạo này thường xuyên gặp Giang Siêu, sự tiếp xúc giữa hai người khiến nàng ta càng chắc chăn hơn vào. tâm ý của mình. Có thể nói, nàng ta hết sức chủ động với Giang Siêu.

Đạt được ước muốn, bây giờ trong lòng nàng ta chỉ còn lại niềm vui sướng, tuy có hơi tiếc vì người đàn ông trước mắt không thuộc về một mình nàng ta, nhưng ta chẳng quan tâm những cái này.

Cảm nhận được sự dịu dàng của Giang Siêu, nàng ta mừng rỡ nhưng đồng thời lại ngượng ngùng cực kỳ, dù sao nàng ta cũng là hoàng hoa đại khuê nữ, làm gì đã trải qua những chuyện này. Nàng ta nhằm mắt lại theo bản năng.

Trong sự đau đớn cùng khoái hoạt, Tô Yên Nhiên đã trải qua một đêm khó quên.

Sau khi nàng ta ngủ say, ngày hôm sau tỉnh dậy, nhưng lại không thấy Giang Siêu nữa.

Tuy trong lòng hơi mất mát, nhưng nàng ta nhìn vết lạc hồng trên giường, ánh mắt hiện lên ý cười. Trong đó đã tràn đầy ngọt ngào.

Còn Giang Siêu, lúc này hắn đang đánh quyền trong sân, mặc dù hắn lao lực một đêm, nhưng với tố chất cơ thể hắn hiện giờ, hắn không cảm thấy mệt mỏi.

Vào lúc hắn đang đánh quyền, Đông Ly Thải đi vào. Hộ vệ ngoài cửa biết nàng nên không hề ngăn Đông Ly Thải đi vào.

Khi nàng nhìn thấy Giang Siêu, trong mắt hiện ra nét u rũ, mắt nàng cũng hơi đỏ, trông như vừa khóc vậy.

Thấy nàng như vậy, Giang Siêu hơi đau lòng. Hản tiến lên xoa đầu Đông Ly Thải rồi nói: "Chuyện gì đã chọc cho chuyên gia nông nghiệp nhà chúng ta tức giận vậy!"

Đông Ly Thải nghe vậy, nàng cái miệng nhỏ đáng yêu nói: "Ai chọc người đó biết… hứ…"

Nhẹ nhàng thoát khỏi bàn tay của Giang Siêu, Đông Ly hải nghiêm túc nói: "Giang đại ca, sắp vào đông rồi, năm nay chúng ta thu nhận quá nhiều nạn dân, tuy năm nay lương thực. bội thu, nhưng e là không đủ chỉ. Lần trước huynh nói với ta về kỹ thuật nhà lều rộng gì gì đó, khi nào thì dạy ta…"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK