Mồm thì nói hay lắm, nhưng khi đối mặt với người Nữ Chân, chỉ sợ những người này sẽ sợ đến nỗi quay người bỏ chạy luôn thôi.
"Lý khanh, nếu khanh đã chủ chiến, vậy khanh có tướng nào tốt đề cử không…"
Tống Cấu nhìn tả tướng Lý Cương hỏi.
Hắn ta tạm thời đã thông suốt, chủ chiến là con đường. sống duy nhất của hẳn ta.
Hắn ta vốn có hai thuộc hạ cùng phe là Đổng Quán và Dương Lâm.
Nhưng trong cuộc tranh cãi trên triều, hai người lại theo phái chủ hòa, điều này làm Tống Cấu rất thất vọng, trong lòng cũng rất hoảng hốt.
Hai vị này từng cùng với người Nữ Chân đánh gọng kìm quân Khiết Đan.
Bọn họ đều chủ hòa, vậy chứng tỏ hai người này không. nằm chắc sẽ thẳng khi đánh với Nữ Chân, kết quả của việc bọn họ làm thống soái chỉ sẽ là đưa đầu cho tộc Nữ Chân mà thôi.
Tả tướng Lý Cương nghe vậy, hẳn ta liếc mắt nhìn Tân Hội rồi mở mồm nói: "Tri Châu Hà Tây Trương Tuấn, có thể đảm đương trọng trách này! Xin bệ hạ hạ chỉ, cho Trương Tuấn làm chủ soái đến tiền tuyến ngăn địch!"
Tống Cấu nghe vậy, hắn ta nhíu mày nhìn Lý Cương, trong mắt hiện ra nét do dự, hẳn ta có nghe nói qua về tên Trương Tuấn này, người này làm Tri Châu ở Hà Tây Châu phủ.
Nằm giữ binh quyền một phủ, nghe đồn người này tham tài háo sắc.
Thôn tính rất nhiều đất đai. Binh lực trong tay lên đến mười vạn quân. Rất có ý dùng binh tự lập.
Hắn ta cũng gần giống với những Châu phủ khác, tuy hắn †a chưa có tự lập.
Nhưng e là nguyện vọng tự lập rất sâu.
"Bệ hạ yên tâm, Trương Tuấn tuyệt đối trung thành với bệ hạ, thần và hẳn có gửi thư qua lại, chỉ cần bệ hạ hạ chỉ, cho. hắn đãi ngộ tốt, chắc chắn Trương Tuấn sẽ ra tiền tuyến ngăn địch, tuyệt đối không làm bệ hạ thất vọng!”
Lý Cương thề son sắt nói với Tống Cấu.
Tống Cấu còn đang do dự lập tức nghe ra ý của Lý Cương, đây là muốn để hắn ta cho Trương Tuấn lợi ích.
Phong vương phong tước! Tuy uy hiếp như thế khiến hẳn ta hơi khó chịu, nhưng giờ chỉ cần có người đi ngăn địch, thì hẳn ta phong. một cái danh vương danh tước thì có sao?
Hắn ta vội vàng nói: "Người đâu, ra chỉ… phong Trương Tuấn làm quận vương Hà Tây, lệnh cho hẳn dẫn quân Hà Tây, vài hôm nữa xuất chinh chống Nữ Chân!"
Hảẳn ta vừa dứt lời, Lý Cương vội vàng hô to bệ hạ anh minh.
Phe Tân Hội thì sa sâm mặt, bọn họ định khuyên hoàng đế mấy câu.
Nhưng nhìn thấy mặt hoàng đế u ám, hẳn ta cũng biết nếu mình mà khuyên ngăn, chắc chẳn sẽ phản tác dụng.
Trận này hắn ta đã bại, hắn ta cũng chỉ có thể bại trận như này.
Sau khi thánh chỉ của hoàng đế ban xuống, Tri Châu phủ Hà Tây Trương Tuấn ra trận. Ngăn địch cùng với An Tây phủ.
Hắn ta với Tri Châu phủ An Tây Lưu Văn Tĩnh cùng bày trận chờ quân địch, chuẩn bị cản tộc Nữ Chân ở ngoài An Tây phủ.
Đất Thục, Giang Siêu đi vào ngọn núi lớn mênh mông, dân tộc thiểu số sinh sống ở đây phần lớn là dựng nhà dựa núi.
Dù sao, đất Thục cũng ít có đồng bằng. Hầu như chỗ nào. cũng là núi cao trùng điệp.
Bạch tộc đã dời đi cách Giang Thành khoảng mười dặm. Các dân tộc thiểu số khác cũng đều sinh sống trong phạm vi trăm dặm quanh đó.
Giang Siêu và Lạc Ngưng Sương đã hóa trang thành người dân tộc Hán để ở đất Thục.
Hàng trăm thuộc hạ cũng hóa trang thành người làm thuê. Bọn họ mang rất nhiều hàng hóa đi về phía Bạch tộc.
Phần lớn trang bị bọn họ đều để ở chỗ quan trọng, ví dụ như súng ngắn.
Với cả dao găm.
Còn mấy thứ như lựu đạn, thì giấu trong hàng hóa.
Bạch tộc sinh sống ở đây cũng cần tiêu thụ một số đồ dùng hàng ngày.
Vì thế, giữa Bạch tộc và các dân tộc thiểu số khác cũng sẽ có thương đội qua lại.