Mục lục
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở nơi cao nhất trên đảo Phổ Đà, Tín Chức Hoàn nhìn thảm trạng của quân hải tặc, trong mắt tràn ngập kinh ngạc, nửa ngày sau hắn ta cũng không sao phục hồi tinh thần lại được, đây thật là quân Con Cháu bị hắn ta cho răng là không hiểu hải chiến sao?

Thậm chí bọn họ còn không thể đến được bên cạnh chiến thuyền của quân Con Cháu, thế này còn đoàn thuyền thế nào được nữa?

Con cứ tiếp tục xông lên như thế nữa, cái thứ vũ khí kỳ quái kia của người ta cho dù là cách ngàn thước cũng có thể làm nổ tung chiến thuyền của bọn họ.

Chờ cho đến khi vào gần khoảng cách trăm mét kia, quả thực sẽ biến thành mục tiêu sống.

Trong lòng hắn ta bỗng nhiên có một nỗi lo sợ, còn có cả cảm giác cực kỳ phẫn nộ và uất ức.

Từ sau khi hắn ta rời khỏi nước Oa, lòng hắn ta lập tức chất chứa đầy hùng tâm tráng chí, hắn ta tin rằng mình có thể lấy được một mảnh trời ở Hoa Hạ. Hắn ta thậm chí còn có cả dã tâm thâu tóm Hoa Hạ.

Trong đoạn thời gian đầu kia, hắn ta thật sự là đâu đâu cũng thuận lợi vô cùng, không chỉ có thể thu phục được một đám quân hải tặc, còn có thể làm cho binh lực đạt tới độ cao mà xưa nay chưa từng có.

Cho dù là Châu Phủ quân ở trước mặt bọn họ cũng chẳng khác gì con kiến cả.

Bọn họ có thể hành hạ người tới chết tùy thích, bá tánh vùng duyên hải cũng tùy ý bọn họ bắt giết, gian dâm, nhưng sao có thể ngờ sau khi quân Con Cháu tới thii bọn họ chỗ nào cũng bị chèn ép khống chế, vốn là có thể chiếm được bảy thành vùng duyên hải để dần dần phát triển, nhưng vừa mới có được hy vọng không bao lâu, thành thị nắm trong tay còn chưa hết nóng, lại nhanh chóng bị quân Con Cháu đoạt lại mất.

Điều khiến hắn ta cảm thấy phẫn nộ là binh lực thủ hạ đã tổn thất gân một nửa.

Hắn ta vốn định lợi dụng ôn dịch để diệt Hoa Hạ, bây giờ hỏi hắn sao không thể không phẫn nộ cho được.

Hắn ta cũng có niềm tin rằng bản thân có thể làm cho ôn dịch trải rộng khắp toàn bộ Hoa Hạ, hắn ta thậm chí còn cảm thấy ôn dịch khiến cho người Hoa Hạ ốc còn không mang nổi mình ốc.

Nhưng ai có thể ngờ được rằng suy nghĩ của hắn ta chỉ mới là một bên phiến diện, hiện thực đã cho hắn ta một cái tát đau đớn.

Người Hoa Hạ vẫn khoẻ mạnh mà công tới đây.

Bây giờ, hắn ta đang bị bức bách đi vào con đường cùng, ảo tưởng lợi dụng hải chiến của mình để huỷ diệt quân Con Cháu, cuối cùng thì thế nào, hai trắm con chiến thuyền hải tặc quân ngay cả mép thuyền của quân Con Cháu còn chẳng chạm vào được, đã tổn thất gần một phần năm.

Hải chiến bọn họ còn đánh không lại, đợi lát nữa nếu như quân Con Cháu đổ bộ vào thì e là đánh trên đất liền bọn họ chỉ còn nước bó tay chịu trói.

Nhìn chiến thuyền hải tặc vây quanh thuyền đánh cá của quân Con Cháu.

Tín Chức Hoàn rốt cuộc hạ quyết tâm. Trốn...

Hắn ta đi xuống từ chỗ cao nhất, vội vàng chạy về phía bến tàu của chiến thuyền, hắn ta thậm chí từ bỏ hết sạch tài bảo ở trong hang. Lúc này giữ được tính mạng mới là điều quan trọng nhất.

Quân Con Cháu vây quanh mấy vị trí binh lực yếu nhất của hải tặc, đây đúng là cơ hội tốt nhất để bọn họ có thể trốn ra được từ nơi đó.

Hắn ta truyền lệnh cho tất cả người Oa lên thuyền phá vây.

Những tướng lĩnh nước Oa còn đang tràn đầy niềm tin ở trên hải chiến có thể tiêu diệt toàn quân quân Con Cháu rốt cuộc đã biết sợ hãi.

Bọn họ đã hiểu mình đã sai đến không thể sai được hơn nữa, tất cả các tướng lĩnh chạy hết lên trên chiến thuyền, thậm chí còn có một bộ phận chưa nghe được mệnh lệnh đã giục chiến thuyền bỏ chạy từ trước.

Tuy rằng Tín Chức Hoàn đối với việc này rất giận dữ, nhưng trong lòng hắn ngược lại là cảm thấy may mắn, vì để những người này đi làm pháo hôi thì hắn ta mới có thể dễ dàng để lợi dụng sơ hở.

Đợi đến khi hắn ta chạy tới chiến thuyền của chính mình, đợi nhóm tay sai lên thuyền, vội vàng nhả neo chiến thuyền.

Trên bến tàu còn đang có không ít người Oa chen chúc.

Chiến thuyền của bọn họ tổng cộng cũng chỉ có hơn chín trăm con, hải tặc đã mang đi khoảng hai trăm chiếc, còn dư lại chỗ thuyền này căn bản là không thể nào mang hết tất cả mọi người trên đảo đi.

Có rất nhiều chiến thuyền đã hoàn toàn quá số lượng, chỉ có con chiến thuyền của Tín Chức Hoàn này bởi vì sợ Tín Chức Hoàn tàn bạo mà không có ai dám đi lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK