Mục lục
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê - Đặng Kiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đáy mắt của Tống Tín lộ ra sự ăn năn rõ ràng. Tống Chân thì có chút buồn bã nhưng vẻ mặt cũng bất lực.

“Phụ vương, nếu như trong lúc Giang Siêu thẹn quá hóa giận, vậy chẳng phải muội muội sẽ phải bị chịu tổn thương... Tuy là muội muội thích Giang Siêu, nhưng mà..."

Trong lời nói của Tống Chân có sự bất mãn rõ rệt, còn có chút thương cảm.

Nguyên vương nhìn con trai của bản thân, thở dài một hơi nói: “Chân Nhi, con cho rằng bổn vương muốn như vậy sao! Nhưng thiên hạ bây giờ, e rằng tương lai chỉ là của Giang Siêu, nếu như chúng ta không có gan dạ cũng không có đủ năng lực để diệt trừ hẳn thì cách tốt nhất chính là trói buộc với hắn:

“Mà thứ đủ để trói buộc chỉ có thể là tình cảm, theo như vi phụ tìm hiểu thì tên Giang Siêu này trọng tình trọng nghĩa nhất, hắn đối với muội muội của con cũng không phải ghét. Con tưởng răng lời của bổn vương ở trên yến tiệc chỉ là tùy ý nói thôi sao!”

"Nếu như muội muội của con có thể sinh con đẻ cái cho Giang Siêu, sau này cho dù chúng ta có thật sự xung đột với Giang Siêu, chúng ta cũng sẽ có một kết cục tốt. Đi thôi... Ngày mai chúng ta suy nghĩ xem nên trấn an Giang Siêu bọn họ như thế nào."

Nguyên vương quay người chuẩn bị rời đi, nhưng mà Tống Chân lại đột nhiên lo lắng nói: "Nhưng hai người phụ nữ đó chỉ ở bên cạnh Giang Siêu, phụ vương không sợ bọn họ làm hỏng chuyện của phụ vương sao!"

"Hỏng chuyện?! Ha ha... Con cảm thấy bây giờ bọn họ còn năng lực để làm hỏng chuyện sao!

Con cho rằng bổn vưởng không nhìn ra tâm tư của bọn họ đối với Giang Siêu sao?!

Nếu đã như vậy thì bổn vương cũng thuận tiện thành toàn bọn họ, đến lúc đó bọn họ nên cảm kích bổn vương mới phải..."

Nguyên vương cười thần bí một cái, quay người rời đi.

Tống Chân có chút ngạc nhiên nhìn phụ vương của bản thân, lại nhìn về sân nhỏ ở nơi không xa phía trước, trong mắt đầy sự không hiểu.

Mà lúc này, trong phòng của Giang Siêu truyền đến tiếng động khiến cho người ta đỏ mặt.

Mà Lạc Ngưng Sương và A Thi Mã ở phòng bên cạnh nghe đến nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Trong lòng hai người phụ nữ bỗng siết chặt lại cũng sinh ra sự hiếu kỳ và tức giận.

Không chỉ như vậy, bọn họ cảm thấy cơ thể của bản thân dường như có sự thay đổi khác biệt, một lòng chảy nóng hổi bốc lên.

Trong lòng của bọn họ dường như có một tiếng nói với hai người, kêu hai người đến phòng của Giang Siêu.

Trong lúc ma sai quỷ khiến, hai người phụ nữ không hẹn mà cùng nhau từ cửa sổ liên thông của hai bên phòng lén vào trong phòng của Giang Siêu.

Ba căn phòng của bọn họ là liên thông, ở giữ cách nhau bằng cửa sổ gỗ, hai người phụ nữ không hiểu vì sao cửa sổ không có bị chặn lại.

Nhưng bây giờ bọn họ không muốn suy nghĩ những điều này nữa, chỉ muốn xem thử trong phòng Giang Siêu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hơn nữa sự chộn rộn ở trong lòng càng khiến bọn họ muốn qua đó.

Khi hai người phụ nữ từ trong cửa sổ đi đến phòng của Giang Siêu, mùi hương lạ đó đột nhiên truyền vào trong mũi bọn họ, trong lúc bọn họ nhíu mày có chút nghỉ hoặc.

Nhưng sau khi mùi hương lạ vào cơ thể, dường như kích động thứ nào đó trong cơ thể của bọn họ, bọn họ đỏ mặt đồng thời trong lòng cũng dâng lên cảm giác không quen thuộc.

Hai người phụ nữ đồng loạt bước đến cạnh giường của Giang Siêu, ở trước giường hai người phụ nữ đồng thời ở trong bóng tối phát hiện ra đối phương, trong mắt bọn họ đột nhiên lộ ra sự kỳ lạ.

Trong lúc bọn họ đồng thời ngạc nhiên thì theo sự lắc lư của màn che giường, tiếng động bên trong càng khiến cho họ. đỏ mặt hơn, nghi hoặc trong mắt càng nồng hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK