Mục đích của bọn họ rất đơn giản, đó là làm Giang Siêu và Mộ Dung Chỉ Tình thành hôn.
Đương nhiên, ngoài Mộ Dung Chỉ Tình ra thì còn có Tống Ninh Tuyết.
Trong đám người còn có Tô Văn được Giang Siêu phong làm bộ trưởng bộ văn hóa trực tiếp đi tìm Giang Siêu, hỏi thẳng Giang Siêu.
Tô Văn đại nho hỏi rất đơn giản, Giang Siêu đã suy xét thế nào về đề nghị cưới con gái ông ta mà ông ta đã từng nói.
Hiện giờ Giang Siêu cưới cả Mộ Dung Chỉ Tình và Tống Ninh Tuyết, vậy thì cưới thêm con gái ông ta cũng không nhiều lắm.
Giang Siêu cảm thấy bất đắc dĩ. Hắn định từ chối, nhưng nghĩ đến tầm quan trọng của Tô Văn và Tô Yên Nhiên đối với hắn, hắn lại không từ chối được.
Thấy vậy, Tô Miên Miên ôm Giang Thần đứng bên cạnh lại đồng ý thay Giang Siêu.
“Tô tiên sinh, ta thay phu quân đồng ý chuyện này, đến lúc ấy mời ngài đến đây bàn bạc cụ thể”
Tô Miên Miên hành lễ với Tô Văn, cười nói.
Tô Văn nghe vậy thì rất vui vẻ, vội vàng nói: “Cảm ơn đại phu nhân, sau này đại phu nhân có chuyện gì thứ việc phân phó lão nhân, nói ra thì sau này chúng ta cũng coi như là người một nhà.”
Tô Văn không ngờ Tô Miên Miên lại đồng ý chuyện này.
Nhưng cũng dễ hiểu thôi, ông ta cảm thấy may mắn vì Tô Miên Miên thông tình đạt lý.
Rốt cuộc con gái mình đã quyết tâm phải gả cho Giang Siêu.
Ông ta muốn cản cũng cản không được, lại thêm bản thân ông ta cũng rất coi trọng Giang Siêu.
Tuy rằng ông ta không có nhiều đam mê với quyền lực, nhưng mà ông ta cũng hi vọng nhà họ Tô sẽ trở nên hưng thịnh trên tay ông ta.
Nếu có thể trở thành người một nhà với Giang Siêu, thì gần như có thể đoán trước được tương lai của nhà họ Tô.
Nếu không thì ông ta đã không đặt cược lên người Giang Siêu, trực tiếp từ chức đại tế tửu Quốc Tử Giám đi nhờ cậy Giang Siêu.
Một câu này của ông ta xem như là bày tỏ quyết tâm của mình với Tô Miên Miên, và trói chặt mình lên thuyền Tô Miên Miên.
Nghe vậy, Giang Siêu nhìn Tô Văn, rồi nhìn lại thê tử Tô Miên Miên của mình, không từ chối nữa.
Ngoài việc không muốn Tô Miên Miên khó xử ra, thì hắn còn hi vọng thông qua chuyện này làm cho Tô Văn và nhà họ 'Tô kéo gần quan hệ với Tô Miên Miên.
Trong tương lai, thân phận và địa vị của hắn sẽ thay đổi rất lớn.
Nếu Tô Miên Miên không có người ủng hộ thì chắc là sẽ chịu rất nhiều ấm ức.
Nếu Tô Văn muốn con gái mình được Giang Siêu coi trọng, thì ông ta phải dựa vào Tô Miên Miên – vị thê tử mà Giang Siêu yêu thương nhất.
“Tô tiên sinh khách sáo rồi, sau này còn phải nhờ các ngươi giúp đỡ chuyện của phu quân”
Tô Miên Miên mỉm cười nói với Tô Văn.
Nàng trả lời rất đúng mực. Ở trước mặt người ngoài, nàng luôn gọi Giang Siêu là phu quân.
Tuy rằng mấy lời khách sáo không có tác dụng gì, nhưng cũng xem như là một loại ăn ý giữa Tô Văn và Tô Miên Miên.
Tô Văn vui mừng chào tạm biệt Giang Siêu và Tô Miên Miên.
Sau khi Tô Văn đi rồi, Giang Siêu nhìn sang Tô Miên Miên, ôm con trai lên, mặt mày đau lòng vuốt ve mặt Tô Miên Miên.
Đối với Tô Miên Miên mà nói, tự mình nhường trượng phu mình ra là một chuyện không hề dễ chịu chút nào, huống chi hiện nay Giang Siêu không chỉ có một người phụ nữ.
Có điều, Tô Miên Miên biết mình nên lựa chọn như thế nào, rốt cuộc thì Giang Siêu là người phải làm chuyện lớn.