Trần Hạo trước đó sở hữu một trang viên ở đây.
Nó đặc biệt dùng để cho Đồng Hân và gia đình anh sinh sống.
Còn gọi là Trang viên Trần thị.
Trong một năm này, Trần Hạo cũng đã tưng tinh luyện Nguyên thạch trong linh nguyên.
Anh muốn dời toàn bộ ao nguồn linh khí đến Nam Dương đảo của Trần gia.
Lúc đó, việc khôi phục sản nghiệp của Trần gia, cùng với Huyền Dương Điện là chuyện sớm muộn, còn có thể lấy làm căn cứ.
Nhưng đây là một dự án lớn, và anh không thể hoàn thành ngay trong những năm này được.
Bởi vậy, Trần gia tạm thời được thành lập ở đây.
Bên trong trang viên.
Một Tên mâp mập đang bò trên mặt đất, không có mắt, không nói được, tay chân bị gãy.
khiến cho cuộc sống của anh ta trở nên vô cùng bất tiện.
Bên kia, cha mẹ Trần Hạo, ngồi trên xe lăn.
Gọi người bên cạnh chạy tới giúp tên mập.
"Chậm một chút, đừng để tiểu Hào rơi bị té!" Trần Cận Đông lo lắng nói.
"Lão gia, thiếu gia Vĩnh Hào hình như là viết lên sàn!" Nha hoàn nói..
“nó viết cái gì?" Trần Cận Đông hỏi.
"Thiếu gia đang viết, khi nào thì anh trai ra? Chị dâu tôi còn sống không?" Nha hoàn nhỏ giọng nói: "Thiếu gia Vĩnh Hào đã viết kiểu này nhiều ngày rồi!" "Hả!" Trần Cận Đông thở dài.
Sắc mặt khó coi.
"Cứ để hắn viết, có lẽ như vậy, trong lòng Vĩnh Hào sẽ tốt hơn!" Trần Cận Đông nhắm mắt rơi lệ.
Lúc này, Trần Cận Đông ánh mắt đột nhiên đông cứng lại.
Nhìn ra cửa, một chút nghẹn ngào.
Còn Trần Hạo, cũng có đôi mắt đỏ ướt.
Bởi vì, ngay cả nha hoàn cũng không để ý, Trần Hạo đã đứng ở đây rất lâu.
Bạn đang đọc truyện tại Hố truyện: hotruyen.
com "Vĩnh Hào, cha, mẹ! Con đây!" Trần Hạo nói.
Trần Cận Đông hai miệng kịch liệt run rẩy khóc nức nở.
Mà Hoàng Vĩnh Hào thì toàn thân chấn động, cây bút trong tay trực tiếp rơi xuống đất.
"A.
A có một chữ A!" (bị câm nên chỉ có học đọc A Á Â thôi ) Hoàng Vĩnh Hào vùng vẫy đứng dậy khỏi mặt đất.
Anh bị Tần gia cắt lưỡi nên không nói được.
Nhưng Trần Hạo có thể biết chính anh đang gọi cái gì.
Năm năm trước, anh tự mình giải quyết Trần Điểm Thương, chính là anh đưa Vĩnh Hào cùng những người khác đến Nam Việt quốc.
Anh muốn anh ta phụ trách một số tài sản của Trần gia để anh ta có thể sống một cuộc sống vô tư vô lo.
Thật không nghĩ đến, anh hại anh ta thành như vậy.
"Vĩnh Hào, anh đã trở lại!" Đem Hoàng Vĩnh Hào ôm vào lòng, Trần Hạo rơm rớm nước mắt.
...
Chị gái đã bị Tần gia bắt đi làm trâu làm ngựa, gia đình chịu đủ mọi kiểu áp bức.
Cái việc này đối với Trần Hạo sau khi xuất ngoại không phải chuyện nhỏ.
Trần Hạo toàn thân, lửa hận bốc lên không nguôi.
Toàn bộ Huyền Dương Điện trên dưới dường như đều có thể cảm giác được tức giận của Trần Hạo Mấy ngày nay, không ai dám tới gần Trần Hạo nửa bước.
"CMCM, Tần gia này ở đâu?" Ngày hôm đó, Trần Hạo gọi tới thập đại trưởng lão, không khỏi hỏi.
"Tần gia, nay ở Tống Thành ven biển Đông Nam, bọn họ là thế lực mới được Tần gia vực giới nâng đỡ, mục đích là chiếm giữ nguồn linh nguyên, đồng thời là tân bắc cảnh chi vương! Hiện tại bây giờ Tần gia gia chủ, gọi là Tần Chân, thực lực rất lớn, ít nhất là Vương phẩm, dưới trướng còn có rất nhiều cao thủ, thậm chí được người trong vực giới trợ giúp! " Quỷ tính tử nói..
" Cho nên Trần Thiếu ngài muốn tìm hắn báo thù, hiện tại mà đi tìm hắn, không khác tự tìm đường chết!" Quỷ tính tử lo lắng nói.
"Chuyện này ta tự nhiên biết, cho nên mấy ngày nay, ta đã nghĩ ra biện pháp giải quyết!" Tần gia được Tần gia vực giới hậu thuẫn, mà căn cứ theo Đồng Hân thì hiểu được, trong Tần gia vực giới, rất có thể có cấp bậc tồn tại Chí Tôn.
Thậm chí có thể là Địa Tiên.
Rốt cuộc Tần gia vực giới quá sâu xa khó lường.
Trần Hạo tuy rằng có cửu chuyển Nguyên Thần nên cùng Nguyên Thần mà tốc độ tu vi khác người thường, nhưng anh cũng không dám khinh thường.
Thành thật mà nói, anh đã đấu với Trần Điểm Thương cách đây 5 năm.
May mắn thay, hắn là luân xa vương tam phẩm, nếu bản thân hắn cũng là tu vi cảnh giới của luân xa Vương Ngũ phẩm, thì trận pháp đó đủ để hủy diệt, không có sức mạnh nào có thể sánh ngang.
Chưa kể, lần này chống lại Tần gia, anh cảm thấy rất bồn chồn.
"Thưa tôn chủ, ngài đã có biện pháp đối sách nào rồi?" Quỷ tính tử hỏi.
"Trước tiên ta chữa lành vết thương cho Vĩnh Hào và cha mẹ ta đã.
Bây giờ, ta đã tìm nơi ở ẩn nấp trước.
Ta muốn Huyền Dương Điện và Trần gia tạm thời sống ẩn thân, trước khi đợi ta trở về.
Đừng lộ diện." "Về phần nguồn linh nguyên này, ta đã luyện chế thành nhiều linh dược, đến lúc đó sẽ cung cấp cho người Huyền Dương Điện dùng để tu hành, ta nghĩ, thời gian năm năm sẽ không có vấn đề gì! Nam Việt này nguồn linh nguyên sẽ được công bố với thế giới bên ngoài.
Ta tin rằng những thế lực khác sẽ không đứng nhìn Tần gia là chiếm của riêng mình! " Trần Hạo nói.
"Thuộc hạ đã hiểu, đại nhân, ngươi cũng không định đi tìm Nguyên Tâm Thảo này đúng không?" Quỷ tính tử hơi suy tư một chút, và đã hiểu.
"Ừm,ta củng có nghĩ tới, Địa Tiên mặc dù ta không có nghĩ đến mức xà vời như vậy, nhưng nhất định sẽ trở thành Chí tôn, nếu có cơ hội thích hợp Tu luyện chăm chỉ, vẫn có một tia hi vọng.
Đương nhiên, tiền đề quan trọng nhật là ta phải tìm thấy Nguyên Tâm Thảo.
" Trần Hạo nói.
Bây giờ, anh sợ rằng chỉ khi trở thành một Chí tôn thực sự, anh mới có thể tự bảo vệ mình.
Cho hỏi, nếu anh là Chí tôn bây giờ Tần gia có dám tự phụ như vậy không? Cho dù đối mặt với Tần gia vực giới, ít nhất anh cũng có thực lực bảo vệ chính mình.
Không đến mức bị động như vậy.
"Lúc này đây quả thực là một cách đối phó với Tần gia, nhưng thưa ngài, tìm được Nguyên Tâm Thảo, cho dù có địa đồ cũng là khó càng thêm khó.
Muốn trở thành Chí tôn không dễ, nên lão phu có ý là ngài có thể Ở lại, một nơi ẩn thân và tu hành! " Nghĩ đến sự khó khăn của việc trở thành Chí tôn, quỷ tính tử nói.
Ngay cả Tiếu Thương Sinh cũng gật đầu tán thành.
Thành thật mà nói, ngay cả Lâm Cửu Tiếu Thương Sinh và những người khác đều đã nhìn thấy.
Bát Phẩm luân xa vương, e sợ Trần tiên sinh đã đạt đến căn tu tu vi cao hơn.
Kiếp này, có thể đột phá Cửu phẩm, tìm được cổ dược Nguyên Tâm Thảo, chính là một chuyện may mắn lớn, chưa nói đến mò kim đáy biển, cho dù tìm được cũng sợ khó đột phá thành công Chí tôn.
Suy cho cùng, Nguyên Tâm Thảo chỉ là một trong những điều kiện để đột phá Chí tôn.
Có thể nói mọi người đều không lạc quan lắm.
Và Trần Hạo không hiểu sự vất vả của những người này.
Trần Hạo suy nghĩ về câu hỏi này đã bảy ngày, anh đã nghĩ rõ ràng rồi.
"Được rồi, các ngươi không cần thuyết phục ta nữa, đêm nay chúng ta dời căn cứ đi, từ nay về sau sẽ không có Bắc cảnh chi vương, không có Huyền Dương Điện, không có Trần gia nữa, ba ngày sau chính là Đồng Hân và ta đến ngày hôn lễ, Lúc đó, anh em huynh đệ chúng ta không say không về! " Trần Hạo bật cười.
Xem Trần Hạo đã hạ quyết tâm.
Mọi người không còn gì để nói.
Lúc này, tất cả đều nở nụ cười: "Được rồi, chúng ta hãy dồn tâm trí cho hôn lễ của Tôn chủ và Tô tiểu thư!" "Tần gia, vực giới Tần gia, Chúng La Điện, v.
v...
là cái quần què gì đi nữa, tất cả cút hết.
Từ nay về sau chúng ta chuyên tâm tu luyện, chờ đợi tôn chủ khải hoàn trở về!" Tiếu Thương Sinh cũng cười nói...