Mục lục
Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô, con tới trễ rồi, ngại quá!”

Lâm Y Y sửa lại tóc, mim cười.

“Không trễ không trễ, con bé này, khách sáo vậy làm gì!”

Lâm Hồng Cúc miệng thì cười, mắt lại nhìn Trần Hạo từ trên xuống dưới như rắn độc.

“Thưa cô họ, chị họ, chào hai em!”

Trần Hạo cũng tự nhiên chảo hỏi một tiếng.

“Cậu chính là cái người tên Trần Hạo à?”

Lâm Hồng Cúc khoanh tay.

Nhìn Trần Hạo lần nữa, trong lòng đã có một suy tính.

‘Quần áo bình thường, trông thì cũng thanh tú, nhưng lại cho người ta cảm giác.

như người dưới quê lên, không có một chút thời thượng nào! Lâm Hồng Cúc bất lực lắc đầu.

Nếu loại người này mà làm con rể của mình, ôi ôi! Minh không những chế giễu cậu ta mà còn cho hai bạt tai khiến cậu ta cút luôn ấy chứ! Bởi vậy nên giọng của Lâm Hồng Cúc cũng không mặn không nhạt! “Ha ha, không ngờ đã lâu rồi không gặp mà vẫn là cái nết này!”

Lâm Hồng Hà thì càng khỏi phải nói, bà ta cười khẩy một tiếng rồi mắng.

Ba người chị em họ kia cũng bĩu môi, lắc đầu với bạn trai của họ.

Chính là chị họ lại tìm loại người này làm bạn trai nhỉ Ăn mặc thế này, cũng thấp kém quá rồi đấy.

Quả thật là! Trần Hạo chỉ cười đối phó.


Xem ra lần trước sau khi quay về, nhóm người Tô Mi quả nhiên không dám hó hé chữ nào với người nhà.

Đôi lúc nghĩ cũng thật là, chỉ bằng cứ nói ra cho rồi! ôi! “Cô ơi, xe đã sắp xếp xong hết rồi, chúng ta lên xe trước đã, sau đó chở mọi người đi dạo xung quanh!”

Trần Hạo kiềm giọng lại, chỉ cười nói.

“Sắp xếp xong thì sắp xếp xong, làm như xe này của nhà cậu vậy đó! Xi!”

Lâm Hồng Hà thấy Lâm Y Y cứ nắm tay Trần Hạo suốt.

Lúc này rất khó chịu đi qua kéo tay Lâm Y Y ra, sau đó dắt Lâm Y Y đi, Hai chiếc xe khách thương vụ sang trọng chạy đến, dù sao thì mọi người cũng lên xe, đến một khu danh lam thắng cảnh của Kim Lãng để tham quan trước.

“Trần Hạo, tốt nghiệp xong cậu có kế hoạch gì chưa?”

Trong lúc rảnh rồi, mọi người cùng nhau trò chuyên, chủ để vô tình nói đến Trần Hạo.

Lâm Hồng Cúc nở nụ cười giả tạo hỏi.

“Kế hoạch ấy à, sau này tôi định tự mình làm gì đó!”

Lần này Trần Hạo cũng thông minh hơn, không nói là làm gì mà cũng không nói rõ ràng.

“Phụt!”

Nhưng không ngờ, Trần Hạo vừa nói xong thì mấy cô chị em họ đang uống trà sữa lại cười phun cả ra.

Bạn trai của họ cũng lắc đầu cười khổ.

Lúc đầu ấy à.

Nghe hội chị em nói, Y Y xinh đẹp nhất tìm được bạn trai rồi.

‘Vừa hay ba người bọn họ cũng dẫn bạn trai đến.

Chị em họ với nhau chắc chắn là muốn so sánh một phen rồi.

Mới đầu ba người còn hơi căng thẳng, sợ bạn trai mình không có bản lĩnh gì trước mặt chị Y Y, cũng không có gì để so được.

Nhưng giờ thì sao chứ, quả thực là ha ha ha! Mọi người không có chút áp lực nào, thậm chí còn không xem Trần Hạo là một đối thủ.



“Tôi không nghe lầm chứ, cậu à? Còn muốn tự mình làm sao? Có phải cậu nghĩ xã hội này quá đơn gián rồi không?”

Lâm Hồng Cúc lắc đầu không nói nên lời.

Đứa trẻ này, nói chuyện không có chừng mực, cũng không nhìn lại cái nết của mình xem là gi? “Di à, di đừng nói vậy, Trần Hạo có suy nghĩ vậy rất tốt mà, chẳng qua ý tưởng thì vẫn là ý tưởng thôi, giống như bọn cháu vừa mới tốt nghiệp đại học, sao thì cũng phải vào xã hội rèn luyện kính nghiệm đã, rồi còn cân nhắc đến việc tạo dựng sự nghiệp nữa!”

Bạn trai của người em họ thứ ba đặt trà sữa xuống, cười khổ một tiếng.

Anh ta không gọi là anh, mà gọi thẳng tên của Trần Hạo.

Đủ để nói rõ rằng anh ta đang khính thường.

“Đúng, Vương Bằng nói rất có lý, đây mới là câu mà người làm việc lớn nên nói! Di thấy cháu cứ đến công ty ba cháu rèn luyện đi?”

“Cháu cũng có suy nghĩ này!”

“Cháu thì không định đến công ty ba cháu mà chuẩn bị ra nước ngoài để rèn luyện!”

Lúc này, bạn trai của cô em họ thứ hai cũng nói.

“Ha ha, Lý Phi nghĩ như vậy cũng không tồi đâu!”

Lâm Hồng Hà cười nói: “Chị, cháu gái em nửa đời còn lại được xem là có chỗ dựa rồi.

 Em thì lo lầng cho Tiểu Mi với cả Y Y nữa, chị nói xem hai đứa nó khi nào mới có thể tìm được bạn trai như Vương Bằng và Lý Phi đây?”

“Khụ khụ, dì, dì chú ý lời nói một chút, chẳng phải còn có Trần Hạo ngồi đây sao? Cô em họ thứ hai che miệng cười.

“Hà ha, cậu ta?”

Mọi người nói cười không ngớt.

Trần Hạo mà nghe nữa, chỉ sợ sẽ cầm trà sữa trên bàn hắt vào bọn họ.

Lúc này, thấy trà sữa của bọn họ đều đã hết rồi, Trần Hạo tìm một lý do: “Tôi đi mua thêm mấy ly trà sữa nữa, mọi người cứ trò chuyện trước!”

Trần Hạo nói xong thì đi luôn.

Thấy Trần Hạo rời đi.

Hai cô em họ lập tức vây lại Cả người chị họ cũng lại gần nói chuyện với Lâm Y Y, mỗi năm đều liên lạc với nhau rất nhiều đương nhiên là thân thuộc rồi.

“Y Y, chuyện này là thế nào, sao lại tìm loại người này làm bạn trai?”

“Phải đấy chị, người này cũng quá LOW rồi! Mẹ kiếp, em thậm chí còn không.

muốn nhìn anh ta luôn đấy!”

Ừ ừ đấy, em cũng thấy vậy đấy, loại người này ở lớp bọn em, chắc là chẳng có bạn đâu!”

Ba người chị em cùng nói.

“Mọi người nhìn người đừng có lúc nào cũng nhìn vẻ ngoài, Trần Hạo anh ấy rất tốt, cũng rất chu đáo với người khác.

Hơn nữa anh ấy rất có chú kiến, chẳng lẽ những điều này không phải là sức hấp dẫn của anh ấy sao?”

Lâm Y Y cũng bất lực.

Ôi chao Y Y, đợi em bước chân vào xã hội rồi thì biết, khoảng cách giữa có tiền và không có tiền là bao xa! Vả lại tiền cũng không phải là vấn đề, chị nói cho.

em biết, đừng nói là Trần Hạo không có tiền, cho dù cậu ta có được chút tiền thì loại người này cũng khiến người khác khinh thường thôi, nghe chị khuyên đi, chia tay sớm bớt đau khố! Mọi người giới thiệu cho em một người khác!”

Ba chị em cùng nhau thuyết phục.

Lâm Y Y chỉ cúi đầu không nói Mọi người lo quá rồi.

Lúc này, Trần Hạo quay lại sau khi mua trà sữa xong.Xách bảy tám ly trà sữa.

“Cô họ, chị họ, em họ, trà sữa cúa mọi người đáy, thời tiết hôm nay nóng quát”



‘Sau khi đi một vòng thì cơn giận cúa Trần Hạo cũng tiêu tan bớt.

Với lại bọn họ đều là họ hàng của Lâm Y Y, mình cũng không cần phải tức giận bọn họ làm gì.

“Thôi đi, bọn tôi không uống, anh giữ lại mà uống đi!”

Ba chị em lắc lắc đầu cạn lời.

“Bọn tôi cũng không uống, không khát”

Chị em Lâm Hồng Hà cũng lắc đầu.

“Được rồi Y Y, cô thấy chỗ này chơi cũng vui đấy, xuống chỗ này đi!”

Lâm Hồng Hà nói.

“Vâng, chúng ta đi quanh đường núi, ngầm cảnh núi xung quanh sau đó đến sơn trang suối nước nóng ăn trưa!”

Lâm Y Y gật đầu.

Còn chuyện thân phân, Trần Hạo không nói, mình cũng không dám nhắc đến! Mọi người quay lại xe khách thương vụ.

Lúc chuẩn bị vào xe Cô em họ thứ ba đột nhiên nói với bạn trai: “Ôi chao, em khát chết mất, anh đi mua trà sữa uống đi, nhớ mua nhiều nhiều!”

“Ừ ữ, bỏ ít đá thôi, dì không uống đá!”

Lâm Hồng Cúc cũng cười nói.

“Vâng, cháu đi mua ngay đây!”

‘Vương Bằng chạy đi.

Trần Hạo xách túi trà sữa, chí có thể lắc đầu cười khổ một tiếng.

‘Chẳng lẽ mình nghèo thì trà sữa mình mua không có tác dụng giải khát à? Cuối cùng xe cũng xuất phát, đi quanh đường núi.

Trần Hạo cũng không nói chuyện, yên lặng ngồi ở ghế phụ lái chơi điện thoại.

Lúc này nghe thấy ba chị em và nhóm Lâm Hồng Cúc đều đang rất kinh ngạc.

thò đầu ra ngoài, chỉ trỏ thảo luận về cảnh núi xung quanh.

“Wow, đẹp thật, mẹ, mau nhìn kìa, cảnh núi này đẹp quá đi!”

Mọi người ngạc nhiên kêu lên.

“Phải đấy, bao nhiêu năm rồi không đến Kim Lăng, chỉ riêng cảnh núi này thôi đã khiến người ta vui vẻ rồi!”

Lâm Hồng Hà cũng vui vẻ cười.

“AI Dừng xe! Mau dừng xe!! Mẹ, dì, hai người mau nhìn xem con thấy cái gì kia? Hình như là áo ánh!”

Cô em họ thứ ba chỉ vào một điểm, phấn khích hét lên.

Rồi lập tức gọi điện thông báo cho mấy cô chị ở xe phía sau.

Sau khi dừng xe, mọi người đều xuống xe nhìn vào một nơi.

Nhìn thấy ở một đỉnh núi không xa, mây mù giãng kín nhưng lại hiện rõ một tòa nhà với kiến trúc cổ rất xa hoa xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Giống như ẩn trong mây, mờ mờ ảo ảo.

“Đẹp quá, quả thực là đẹp quá rồi, nhưng nhìn không giống như ảo ảnh!”


Lâm Hồng Cúc phấn khích như sắp nhảy cẵng lên.


Lập tức lấy máy ảnh cúa mình ra, ngoài làm một Tổng giám đốc của công ty chứng khoán thì bà ta còn là một người đam mê nhiếp ảnh.


“Phải đấy cô, đó không phải ảo ảnh mà là chỗ dừng chân trên đỉnh Kim Lăng, tên là biệt thự Vân Đỉnh!”


“Cái gì? Biệt thự Vân Đỉnh?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK