Đây là lần đầu tiên Khải Minh nhìn thấy Tiểu Mập bày ra bộ dạng hạnh phúc như thế này, và cậu không thể không mỉm cười.
“Hihi, dành cho một cô gái mà em thích đã lâu.
Cô ấy thuộc câu lạc bộ Taekwondo.
Cô ấy sẽ thi đấu trong trường trong vài ngày tới.
Cô ấy tập luyện rất chăm chỉ, em muốn mua cho cô ấy thứ gì đó!”
Tiểu Mập nói với một nụ cười.
Khải Minh rất vui khi thấy Tiểu Mập như thế này, Tiểu Mập là một người sắc sảo, nhưng cậu ấy đối xử với mọi người khá thực tế.
Khải Minh cũng coi cậu ta như một người bạn của mình.
Vì vậy, Khải Minh cũng đi cùng cậu ta.
Đến câu lạc bộ Taekwondo.
Có rất nhiều người đang tập luyện.
Tiểu Mập cầm túi đồ ăn nhìn xung quanh.
Cuối cùng, ánh mắt cậu ta nhìn về phía một cô gái xinh xắn buộc tóc đuôi ngựa.
“Hahaha, Tần Noãn, nhìn xem ai kìa? Tên mập kia lại tặng đồ ăn cho cậu kìa!”
Cậu bị Tần Noãn đánh cho một cái tát.
“Tôi không cần! Tôi không cần! Tôi đã nói rồi, tôi không muốn cái gì của anh, anh tránh xa tôi ra!”
Khi Tần Noãn nhìn Vương Tiểu Hoa vẫn tiếp tục ở lại đây, mặt cô ta nóng bừng bừng.
Sau khi Vương Tiểu Hoa và Khải Minh bước vào, những người luyện tập Taekwondo đều chỉ vào Vương Tiểu Hoa và cười.
Khải Minh cũng có thể thấy rằng, trên thực tế, trong trường có rất ít người thực sự coi Vương Hiểu Hoa làm bạn, cũng không có nhiều người coi trọng Vương Hiểu Hoa.
“Cậu ta đúng là vô cùng say mê cậu đấy.
Mỗi ngày đều đến, rất hiếm thấy đấy Tần Noãn, nếu như gặp được một người tốt như vậy, làm bạn gái người ta đi!”
Một số cô gái cũng đến để trêu chọc Tần Noãn.
Cô gái tên là Tần Noãn là một cô gái xinh đẹp.
Lúc này, nghe mọi người chế giễu, sau đó lại nhìn sang Vương Tiểu Hoa vừa lùn vừa mập mạp, cô gái ấy cảm thấy mình bị xúc phạm.
Cô ta vừa tức giận vừa chạy về phía Vương Tiểu Hoa.
“Vương Tiểu Hoa, không phải đã nói anh đừng tới sao, anh còn quấy rầy tôi làm gì? Anh không thấy phiền à, nhìn thấy anh, tôi liền thấy khó chịu!”
Tần Noãn chạy tới, tức giận nói.
“Noãn Noãn, anh sợ quá trình luyện tập quá vất vả, nên anh đã mua cho em một ít đồ ăn!”
Vương Tiểu Hoa đưa đồ cho Tần Noãn.
Chát! “Ô ôôI”
Nhiều người có mặt tại hiện trường đứng xem không khỏi xôn xao.
“Noãn Noãn, tại sao bây giờ em lại trở nên như thế này? Trước đây em chưa từng đối xử với anh như thế này!”
Vương Tiểu Hoa nhìn đồ ăn vặt và đồ uống vương vãi khắp mặt đất, đỏ mắt nói.
“Anh không hiểu tôi nói gì à! Tôi bảo anh cút đi!”
Tần Noãn đột ngột đẩy Vương Tiểu Hoa ra.
Vương Tiểu Hoa không để ý tới, ngã bịch xuống mặt đất.
“Hahaha, ngã chồng bốn chân lên trời, giống như một con rùal”
“Đúng vậy, loại người này còn muốn đuổi theo Tần Noãn, hãy nằm mơ đi, thảo nào, người mà Tần Noãn thích…”
Một cô gái nói đến đây thì dừng lại, ngoan ngoãn im miệng lại.
“Đúng là, ngày nào cũng thế, thật sự là khó chịu!”
Nói xong, Tần Noãn lại đá đống đồ ăn vặt của Vương Tiểu Hoa ra ngoài, sau đó xoay người muốn rời đi.
“Haha, liên quan gì đến anh, tôi muốn làm anh ta thì làm, ai kêu anh ta đến phòng tập Taekwondo, tôi thấy anh ta đang cố ý làm tôi xấu hổ! Anh còn không cút đi!”
Sau đó, Tần Noãn còn muốn đánh Vương Tiểu Hoa mấy lần.
Khải Minh đứng ở trước mặt Tiểu Hoa, đẩy Tần Noãn ra.
Tần Noãn cũng bực mình.
Cô ta giơ chân lên định đá vào ngực Khải Minh.
Khải Minh cũng không ngỡ cô gái này lại cáu kỉnh như vậy.
Cậu bị cô ta đá trúng lùi lại mấy bước, rồi ngã ngửa trên mặt đất.
“Này, cô có thấy mình quá đáng không hả?”
Khải Minh không thể nhịn được nữa và hét lên.
“Cô có biết vừa rồi Tiểu Hoa tan học, cậu ấy liền nghĩ tới việc huấn luyện của cô, sợ cô quá vất vả, cho nên mới tới đưa đồ ăn cho cô.
Cho dù cô không thích cậu ấy, cũng không cần làm như vậy với cậu ấy chứ?”
Khải Minh tức giận nói.
Còn Tần Noãn biết mình hơi bốc đồng.
Cô ta cũng biết tình cảm của Vương Tiểu Hoa dành cho mình.
Nhưng, không có tình cảm chính là không có tình cảm, tại sao phải khổ sở trói buộc mình chứ? Thêm vào đó, con gái mà, ai cũng trọng hình thức.
Vương Tiểu Hoa lại như thế này.
Nếu được một anh chàng đối xử như thế này, Tần Noãn cũng không thấy sao.
Nhưng đối với Vương Tiểu Hoa, Tần Noãn cảm thấy thật xấu hồ.
Cô ta thực sự rất xấu hổ, chỉ hận không thể đá văng cậu ta đi.
“Anh Khải!”
Vương Tiểu Hoa nhìn thấy rằng Khải Minh đã bị đánh vì mình, cậu ta vội vàng kéo Khải Minh lên.
Khải Minh còn muốn nói chuyện với Tần Noãn.
Nhưng khi Vương Tiểu Hoa nhìn thấy một vài người từ câu lạc bộ Taekwondo đang chạy đến, cậu ta lại sợ rằng Khải Minh sẽ phải chịu khổ, cậu ta liền kéo Khải Minh ri đi.
Vương Tiểu Hoa và Khải Minh đi đến công viên nhỏ bên ngoài trường, Vương Tiểu Hoa ngồi dưới đất, vừa khóc vừa nói chuyện.
Khải Minh mặc dù phải chịu một cú đá, ngực của cậu rất đau, nhưng nhìn thấy Vương Tiểu Hoa như thế này, cậu cũng không nói gì.
Bởi vì khi Khải Minh nhìn thấy Vương Tiểu Hoa, cậu như nhìn thấy chính mình trước đây.
Thà tự mình bị đánh còn hơn để Dương Lan Xuyên phải chịu bất cứ tổn thương nào.
Ha hai! “Anh Khải, là lỗi của em.
Em là người đã khiến anh bị đánh.
Nhưng đừng trách Noãn Noãn.
Nếu anh muốn trách, hãy trách em.
Em lại khiến Noãn Noãn xấu hổ, khiến cô ấy mất mặt trước các bạn trong câu lạc bộ Taekwondo của mình.
Là lỗi của em! ”
Trần Nghiên vỗ vỗ Vương Tiểu Hoa vai: “Được rồi, đừng khóc, cậu đã nói với tôi hai người quan hệ tốt, nhưng theo tôi thấy thì cũng không tốt lắm!”
Khải Minh nghi ngờ.
“Chúng tôi đã từng rất tốt.
Chúng tôi lớn lên cùng nhau, nhưng sau đó, sau khi Noãn Noãn vào đại học, chúng tôi dần thay đổi…”
Sau đó Vương Hiểu Hoa nói với Khải Minh những chuyện trước đây của cậu ta với Tần Noãn.
Khi còn nhỏ quan hệ giữa Vương Tiểu Hoa và Tần Noãn quả thực rất tốt, thậm chí trong trường học khi có người bắt nạt Tần Noãn, Vương Tiểu Hoa đều vì Tần Noãn mà ra tay.
Khoảng thời gian khó khăn nhất là khi họ học lớp bốn.
Tần Noãn bị mấy học sinh cuối cấp chặn lại.
Hồi đó còn trẻ con không biết gì, cứ thấy gái xinh là viết thư tình tứ bắt người ta làm bạn gái mình.
Hoặc là dùng vũ lực, chạy qua đó ngăn cản cô gái đó lại và yêu cầu người ta làm bạn gái của mình.
Nói chung là như vậy.
Sau khi tốt nghiệp trung học, cả hai trở thành người yêu.
Sau đó, Vương Hiểu Hoa phát hiện ra rằng Tần Noãn đã thay đổi.
Tần Noãn bắt đầu lần tránh Vương Tiểu Hoa.
Sau đó Vương Tiểu Hoa bảo vệ Tần Noãn và chiến đấu với những người đó.
Cuối cùng, đầu gối bị người ta đẩy xuống xước xát, bây giờ vẫn còn sẹo.
Chuyện của cậu ta cũng gần giống chuyện của Khải Minh và Dương Lan Xuyên ở trường trung học cơ sở.
Vì vậy, Tần Noãn rất tốt với Vương Tiểu Hoa.
Sau đó nữa, cô ta lại nói không muốn ở cùng Vương Tiểu Hoa trước mặt người khác, cũng đừng nói cho người khác biết bọn họ là người yêu.
Cách đây một thời gian, Tần Noãn đã nói hai người tạm chia tay một thời gian.
Sau đó, mọi chuyện từ từ trở thành như thế này.
Vương Tiểu Hoa không tin Tần Noãn thay đổi nhanh như vậy, cho nên mới cam chịu dây dưa với cô ta.
Nhưng bây giờ … mọi chuyện lại như thế này.
Khải Minh nghe xong lắc đầu không biết nên thuyết phục như thế nào, dù sao chuyện của cậu với Dương Dịch không phải như thế này.
Cậu vỗ vai Vương Hiểu Hoa.
Vương Tiểu Hoa lau nước mắt, nói không sao, còn nói mình đã tốt hơn rất nhiều.
Khải Minh cảm thấy nhẹ nhõm.
Hai người chuẩn bị quay lại.
Đúng lúc này điện thoại di động của Khải Minh vang lên, đó là Tô Tường Vy.
“Khải Minh, mau quay lại!”
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Nghe giọng điệu của Tô Tường Vy, dường như đang rất lo lắng…