Mục lục
Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhất Phàm, ban nãy nhìn cậu có vẻ không vui, sao thế: Trang Cường đút hai tay vào túi đi từ trên lầu xuống.

Nhìn Triệu Nhất Phàm đã dậy thì còn xinh hơn cả hai năm trước, trái tìm của Trang Cường đập thình thịch.

“không có gì đâu, tôi chỉ thấy kinh tởm ai đó mà thôi!” Triệu Nhất Phàm nhìn Trần Hạo, lạnh lùng nói.

“Đúng rồi, không tự biết mình là người thế nào mà cũng dám nói năng lung tungl” Gần như nhóm người đẹp Lâm Kiều có chung một kẻ thù.

Mũi nhọn đều chữa thắng vào Trần Hạo.

Trang Cường cũng liếc Trần Hạo một cái Ban nấy lúc anh ta vừa bước vào đã thấy hình như Triệu Nhất Phàm và Trần Hạo có.

khúc mắc gì đó.

Bây giờ xem ra, có vẻ như Triệu Nhất Phàm.

và Trần Hạo có xích mích không vui.

Chẳng lẽ… Thắng nhóc này có quan hệ mập mờ với Triệu Nhất Phàm? Ha ha, sao có thể? Trang Cường vừa nhìn cách ăn mặc của Trần Hạo là biết ngay, từ trên xuống dưới không đến một trăm năm mươi tệ, sao Nhất Phàm có thể có quan hệ nhập nhằng với loại người thế này được! “Có hiểu lâm chuyện gì thì giải thích là được mài Mọi người là bạn với nhau, phải hòa thuận với nhau!” Trang Cường cười sang sảng nhưng ánh mắt lại nhìn sang Trần Hạo.

“Anh bạn, tôi tên Trang Cường, là bạn thân từ nhỏ với Nhất Phàm, xin chào!” Nói xong, Trang Cường còn muốn bắt tay.

với Trần Hạo, chiếc đồng hồ Rolex lập tức lộ ra khi anh ta chìa tay.


Loại đồng hồ này vừa nhìn đã biết không rẻ, ít nhất của phải hơn một trăm nghìn.

Chớp mắt đã khiến cả đám con gái đều nhìn bằng anh mắt ngưỡng mộ.

Trần Hạo nhìn người tên Trang Cường này, dù thế nào cũng cảm thấy anh ta chẳng có ý tốt lành gì Đang chuẩn bị bắt tay với anh ta.

Thì nghe Trang Cường nói một cách kinh ngạc “Wow, anh bạn, quần áo của cậu hiệu gì thế? Xin lỗi tôi mới vừa ở nước ngoài về nên không biết, sao tôi chưa bao giờ thấy nhỉ?” Trang Cường nhìn áo của Trần Hạo, trổ mắt đứng nhìn giống như không biết nên nói gì Khóe miệng thì đã nhếch lên cười khinh.

Triệu Nhất Phàm ở đây, hơn nữa anh ta.

nhận thấy được quan hệ giữa Triệu Nhất Phàm và thẳng nhóc này không hề tốt đẹp.

Chi bằng mình thuận nước đẩy thuyền, chơi thẳng nhóc này vài câu.

“Ha ha, thương hiệu bình thường mà thôi!” Quả nhiên vừa nhìn đã biết không có ý gì tốt lành.

Nhưng Trần Hạo không muốn so đo với người tên Trang Cường này.

Nói thật Trần Hạo cũng muốn mua sắm bằng thẻ của chị mình nhưng phí dùng thấp.

nhất là ba trăm nghìn, điều này làm Trần Hạo cảm thấy quá xa xi! “Ö ồ, thương hiệu bình thường cơ à? Đúng rồi Lý Hạo, cậu có bao giờ nhìn thấy thương hiệu này chưa? Mọi người ở trong nước đã Lúc này Trang Cường nhìn về phía bạn cấp ba của mình.

Người tóc vàng tên Lý Hạo có làn da rất trắng.

Trên thực tế từ sau khi anh ta đến, ánh mắt cứ dán lấy Triệu Nhất Phàm, và cũng phân vân lưỡng lự về những cô gái ngoại hình xinh đẹp như Lâm Kiều.

Nghe Trang Cười nói xong, Lý Hạo biết Trang Cường đang có ấn ý.

Lý Hạo lắc đầu cười nói: “Đúng là chưa nghe qua bao giờ, có cần tớ lên mạng tìm thử không?” Hai người kẻ tung người hứng, cứ như đang nghiêm túc tìm hiểu.



Nhưng thật ra là đang mỉa mai Trần Hạo, Trần Hạo cũng không hề ngại ngùng hay xấu hổ.

Nhưng thật ra nhóm nữ sinh Triệu Nhất Phàm lại cảm thấy hơi hả dạ.

“Hừi Ai bảo ban nãy anh ghen ăn tức ở, bây.

giờ bị người khác chế giễu rồi kia, đồ nghèo kiết xác! Lâm Kiều cười thầm, nói nhỏ.

“Không hổ là người đi du học nước ngoài về, giết người không thấy máu, nói bóng nói gió mà cũng tài nữa, đúng là giỏi quá đi!” Triệu Nhất Phàm thầm nghĩ.

Rất rõ ràng, Trang Cường nhằm vào Trần Hạo là đang xả giận cho mình, hơn nữa cũng không chế nhạo thẳng mặt giống như: bọn Hứa Nam.

Mà dùng một phương pháp làm người ta khổ mà không dám nói nên lời Điều này làm cho trái tim của Triệu Nhất Phàm rất vui mừng hạnh phúc vì sự khôn ngoan của Trang Cường và những gì anh ta đã làm cho mình “Trang Cường, tôi giới thiệu bạn của tôi cho cậu nhé!” ‘Sau khi liếc mắt nhìn Trần Hạo, Triệu Nhất Phàm giới thiệu những người đang ngồi cho Trang Cường.

Trang Cường cũng giới thiệu người bạn cấp ba là Lý Hạo, nhà Lý Hạo là một tổ chức huấn luyện đào tạo, là một chuỗi công ty đào tạo rất mạnh ở Kim Lăng.

Mọi người lần lượt ngồi xuống.

Tất nhiên Trang Cường ngồi đối diện Triệu Nhất Phàm.

Gòn Lý Hạo kia thì có vẻ như có ý với Từ Hà và Lâm Kiều.

Mắt anh ta cứ nhìn về phía hai người kia, hơn nữa lúc tán gẫu còn theo sự phối hợp.

của Trang Cường, thể hiện ưu điểm của mình ‘Vốn dĩ chủ đề của hôm nay sẽ là Dương Huy và Từ Hà.

Kết quả không ngờ, bạn từ nhỏ của Triệu Nhất Phàm vừa đến thì cành mẹ đẻ cành con.

Chuyện này làm Dương Huy hơi khó chịu.

Tất nhiên Trần Hạo đã nhìn thấy hết tất cả những thứ này.

Sân khấu của anh em bị chiếm, đương nhiên Trần Hạo không thể không quan tâm.

May là anh đã chuẩn bị từ sớm.

Lúc trước khi Trần Hạo về ký túc xá đã từng gọi điện cho Tổng giám đốc Lý của khu sơn trang suối nước nóng nói có lẽ hôm nay anh sẽ đưa bạn bè đến sơn trang chơi một chút, bảo ông ấy hỗ trợ sắp xếp.

Chính là để hôm nay Dương Huy nở mặt trước mọi người! Hơn nữa, chẳng phải Mã Hiểu Nam cũng.

rất muốn đến sơn trang chơi sao.

Trần Hạo nhìn người tên Lý Hạo kia, sau khi biết Từ Hà được Dương Huy mời đi dùng bữa thì cứ cản Dương Huy như là bị điên.

Hỏi nhà Dương Huy làm nghề gì.

Tóm lại một câu chính là, nhà ông anh có giàu bằng nhà tôi không? Ngay lập tức anh muốn đề cập chuyện đến sơn trang với nhóm người này.

Lúc này, Trang Cường lại nói “Đúng rồi, hình như sau khi tôi về nước có.

nghe nói một sự kiện, chắc là mọi người cũng nghe nói rồi, nhà họ Ninh ở phối thương mại Kim Lãng đã bị phế rồi! Ây, nhắc đến cũng cảm thấy tiếc quá, vốn dĩ ba ôi còn quen ông chủ nhà họ Ninh đó! Hơn nữa, người đó còn xin ba tôi hãy mua lại nhà hàng Minh Hoàng!” Mi mắt nhóm người Triệu Nhất Phàm giật giật.



Sự kiện của Ninh Phàm nhà họ Ninh kia, tất nhiên là các cô biết rồi.

Bởi vì lúc xảy ra chuyện, họ còn đứng bên cạnh nhìn đấy! Nhưng khi vừa nghe nói nhà Trang Cường, muốn mua lại nhà hàng Minh Hoàng, trong lòng các người đẹp đã đưa ra một quyết định, chắc chắn phải làm quen làm thân với Trang Cường: Lúc này Triệu Nhất Phàm gật đầu rồi nói: “Thật ra chúng tôi cũng biết người tên Ninh Phàm kia, nghe nói anh ta đắc tội với ông chủ lớn đứng phía sau nên chỉ trong một đêm, toàn bộ gia sản của gia tộc đều phá sản! Đặc biệt là nhà hàng Minh Hoàng được gia tộc bọn họ xem là sản nghiệp.

chính, đã bị ép buộc rời khỏi phố thương mại Kim Lăng! Thế nào? Chú Trang muốn mua lại à2” Trang Cường thấy cả đám người đẹp đều nhìn về phía mình.

Ngay lập tức lòng hư vinh được thỏa mãn.

Anh ta gật đầu: “Ba tôi có ý định này, dù sao mọi người cũng đều biết tiền ở phố thương mại Kím Lăng như nước chảy mà, không ai nghĩ ngờ giá trị thương mại của nơi đó! Huống chí, ba tôi thường hay đến phố thương mại Kim Lăng, cũng là khách quen của sơn trang suối nước nóng!” “Sơn trang suối nước nóng!” ‘Vừa nghe đến sơn trang suối nước nóng, mọi người đều sôi nối hẳn lên.

Trang Cường gật đầu cười: “Mọi người đã từng đến rồi hế?” Vừa nói đến chuyện này là nhớ đến tình cảnh gượng gạo của Ninh Phàm hôm ấy.

Nhưng Triệu Nhất Phàm không hề định dối gạt Trang Cường.

Cho nên cô ta nói hết tất cả mọi chuyện.

của Ninh Phàm hôm ấy ra.

Nghe xong, Trang Cường cười nói: ‘Không ngờ Ninh Phàm lại nhục nhã đến thế, nhưng mà Nhất Phàm này, nếu lần trước cậu chưa được đến thì lần này để tôi đưa mọi người đi, tôi nhờ ba tôi gọi cuốc điện thoại là được!” “Wow! Thật hả anh Trang Cường?” Lâm Kiều quyến rũ hỏi “Tất nhiên là thật rồi! Đợi chút, bây giờ tôi gọi điện thoại cho ba tôi!” Trang Cường nói xong thì bấm một dãy số di động.

Sau khi kể lại tình hình thì cúp máy.

“Chi bảng chúng ta xuất phát ngay đĩ? Tôi sợ buổi chiều bên đó nhiều khách, ba tôi sẽ không sắp xếp được!” “Được đó được đi Tất nhiên các người đẹp đồng ý.

“Được, vậy để Lý Hạo lái xe đi luôn, hai chiếc xel” Trang Cường nói, lập tức Lý Hạo vui tươi hớn hở đi lái xe “Nhưng mà Trang Cường, nữ sinh chúng tôi và Hiểu Nam nữa, tổng cộng là bảy người, hai chiếc xe cũng đủ nhưng mà họ thì..” Triệu Nhất Phàm chỉ vào mấy người Trần Hạo và Dương Huy.

Trang Cường hỏi: “Ủa, các cậu không lái xe àm Dương Huy đỏ mặt, lắc.

đi đi, chúng tôi không đi \u: “Thôi, các cậu Mã Hiểu Nam bị kẹp ở giữa nên rất sượng sùng, bèn nói ngay: “Họ không đi thì tớ cũng không đi đâu!” Trần Hạo không muốn để lần nào Mã Hiểu Nam cũng phải khó xử như thế, anh nhận ra được rằng cô ấy thật sự rất muốn đi chơi Anh lập tức nói ngay: “Hiểu Nam, cậu đi trước đi, chúng ta còn gọi cả bàn thức ăn mà, lát nữa chúng tớ đến sơn trang tìm các cậu!” Câu này của Trần Hạo, là muốn nói cho đám Triệu Nhất Phàm và Từ Hà nghe.

Hôm nay đã gọi một bàn thức ăn, họ không ăn miếng nào, nói đi là đi, không hề tôn trọng người khác.

Mà Triệu Nhất Phàm nhạy cảm vừa nghe thấy thì khinh thường ngay: “Ha ha, cậu còn nói lát nữa đến, đợi lát nữa các cậu đến, không có Trang Cường bảo lãnh, các cậu muốn vào là vào được à? Hơn nữa chỉ là một bàn thức ăn thôi mà, có đáng không, hay là lót chút tiền này cho các cậu luôn nhé?” Dương Huy vội xua tay: “Không cần không cần, mọi người đi trước đi, Từ Hà, lần sau gặp nhé!” Dương Huy nhìn Từ Hà.

‘Vốn đang định nói lát nữa gặp nhưng Triệu Nhất Phàm nói đúng, đợi lát nữa làm sao mình có thể vào được chứt ‘Sau đó đám người Triệu Nhất Phàm vui vẻ rời đi, hy vọng lần này đừng xấu hổ như hôm qua là được.

Mà sau khi bọn họ đi rồi, nhìn cả bàn đầy thức ăn đồ uống Dương Huy cũng không có hứng thú.

“Anh Huy, đừng nhụt chí, tôi đã nói là lát nữa chúng ta muốn đi sơn trang thì đi sơn trang!” Trần Hạo vỗ vai Dương Huy.

Dương Huy cười gượng, nói: “Tôi hiểu ý cậu mà, ban nãy cảm ơn cậu. Thôi vậy, nhiều thức ăn như vậy, không ăn thì phí quá, chúng ta ăn đi, ăn xong rồi về ký túc xá ngủ!” Trần Hạo biết anh ấy đã hiểu lầm rằng anh chỉ nói miệng thôi.

Lập tức cười cười, cảm thấy mình không nên khiêm tốn như trước nữa, nói thật, nhóm Dương Huy thường xuyên không dám ngẩng đầu, bị mỉa mai, âu cũng là vì bản thân anh.

Trần Hạo cũng thấy không nỡ.


Lấy di động ra ngay, anh gọi điện thoại cho Lý Trấn Quốc: “Anh Chấn Quốc, lát nữa tôi và bạn tôi sẽ đến sơn trang, nếu bên anh.


tiện thì có thể phái hai chiếc xe đến đón chúng tôi không?” Lý Chấn Quốc ở đầu bên kia điện thoại cực kỳ cung kính: “Cậu Trần, tất nhiên là tiện ạ, mọi người đang ở đâu?” Trần Hạo nói địa chỉ tồi cúp máy.


‘Sau đó nhóm Dương Huy hơi kinh ngạc nhìn Trần Hạo.


“Trời đựu, lão Trần, cậu gọi điện thoại cho ai thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK