Mục lục
Hoá ra tôi là phú nhị đại gia - Khải Minh (full) - Truyện tác giả: Lạc Xoong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch & Edit: Aquarius Chương 635: Ta không có sai Người nhà họ Tô nghe lời này, bao quát lão thái thái đều là cảm động không thôi.

Mới biết được mọi người lúc trước đều là hiểu lầm Trần Hạo, mà Đồng Hân, cũng không có nhìn lầm người.

Cũng chính bởi vì Trần Hạo đến, để toàn bộ làm cho thay đổi toàn bộ không khí hội trường.

Mọi người bắt đầu tìm đến người nhà họ Tô kính trà dần dần nhiều hơn, trong đó cũng có không ít người a dua nịnh hót.

“Lão thái thái, hôm qua mừng thọ người, người mà gửi thư mời, tất cả mọi người ở đây đều không đến tham dự được sao, aizz, đáng tiếc quá, chờ sau này có dịp, ta nhất định ta sẽ tham dự!”

Có tổng giám đốc nói.

Mà vở kịch vì thế mà thay đổi, nhìn thấy nhiều người nịnh nọt nhà họ Tô ngay ở lễ mừng thọ của mình như vậy không khiến Trương Hâm Hoa khỏi khó chịu.

Khó chịu nhất liền phải kể tới Ngụy Quế Phương.

Lúc đầu, nàng còn muốn đi khoe khoang một chút nàng dâu, cùng cháu rể.

Hiện tại ngược lại, người ta là đưa bạn trai rất lợi hại của Tô Đồng Hân trở về.

Liền ngay cả bà, đều là muốn tất cung tất kính.

Mà kinh ngạc hơn còn tại đằng sau! “Trần Thiếu? Cái gì? Lão thái thái, ngươi gọi hắn là Trần Thiếu? Cái nào Trần Thiếu?”


Người đi tới kính trà Trương Hâm Hoa không khỏi kinh hãi.

Cũng là làm cho cả hội trường nháy mắt lặng ngắt như tờ.

Trần Thiếu tại Kim Lăng nổi tiếng và thần bí như thế nào, cái này chắc không cần nhiều lời.

Có thể nghĩ hai chữ này mang cho mọi người một sự kinh hãi đến cùng cực.

“Còn có thể là Trần Thiếu nào nữa, đương nhiên là Kim Lăng Trần Thiếu! Ta mới từ biệt thự ở núi Vân Đỉnh trở về, mới ở nơi đó nhìn thấy Trần Hạo!”

Đường Nhiên liếc những người này một chút, sau đó trả lời.

Biệt thự trên núi Vân Đỉnh? Kim Lăng Trần Thiếu? Tất cả mọi người đều không bình tĩnh, rầm rầm, truyền đến các loại ghế đến cùng thanh âm.Bởi vì trong nháy mắt đó, cơ hồ hết thảy mọi người cùng một chỗ đứng dậy.Tất cả đều bị dọa sợ đái ra máu.

Liền ngay cả Ngụy Quế Phương đứng một bên, đều là kém một chút hơi không có đi lên.

“Thật sự là vậy sao? Bạn trai của Tô Đồng Hân kia kì thực là Đại thiếu gia của Kim Lăng cực kì có tiền có thế sao?”

“Đoán chừng giả không được, các ngươi đều đừng quên, Tô Đồng Hân là sinh viên Đại học Kim Lăng, mà Trần Thiếu cũng là sinh viên học ở Đại học Kim Lăng, mà Tô Đồng Hân bạn trai đặc biệt có tiền, Trần Thiếu cũng đặc biệt có tiền, hai cái này, là cùng một người, hẳn là Trần Thiếu!”

“Mọi người đã sớm nên nghĩ đến, bạn trai của Tô Đồng Hân, kỳ thật chính là Trần Thiếu!”

Mọi người vô cùng bất ngờ không khỏi thất kinh.

Nhiều người vừa xấu hổ vừa hối hận, vì sao không cùng nhà họ Tô giữ gìn mối quan hệ, nếu như vậy, có lẽ nhà họ đã lên như diều gặp gió rồi.

Ngụy Quế Phương thở không ra hơi, run run rẩy rẩy bị kim nam ngọc nữ vịn, đã sắp qua đi chào hỏi.

Trời ạ, đây chính là Trần Thiếu sao! Hắn còn tự xưng là con rể của nhà họ Tô nữa chứ.



Thật sư không sánh bằng, căn bản không cách nào so sánh được với hắn! Ngụy Quế Phương đang trời quang mây tạnh, giờ phút này phảng phất là mây đen dày đặc, sấm sét cuồn cuộn.

Nội tâm hoàn toàn hoang mang.

“Hừm, thật vô lý, ta làm sao càng nhìn hắn, lại càng cảm thấy quen mặt?”

Mà Tiêu Quân cũng chuẩn bị đi qua, nhìn về hướng Trần Hạo mà lẩm bẩm nói.

Lúc này, lão bà của Thẩm Diễm Lệ lại là nghi ngờ nói.

“Làm sao vậy Diễm Lệ? Quen mặt cái gì hả con, mau qua đó mời trà, chúng ta vừa rồi là thất lễ với thiếu gia nhà họ Trần rồi”

“Không! Không phải, bà ơi, người cũng đừng sốt ruột! Cháu hoài nghi, hắn không phải Trần Thiếu của Kim Lăng đâu!”

Thẩm Diễm Lệ giữ chặt tay bà lại.

“A? Vì sao?”

“Bởi vì cháu luôn luôn cảm thấy, hắn tựa như là bạn học của cháu thời tiểu học.

Cháu hiện tại càng nhìn hắn càng giống!”

Thẩm Diễm Lệ kiên định nói.

“Bạn học?”

Tiêu Quân cùng lão thái thái đồng thời kinh ngạc.

Cảm thấy đây quả thực thật là khó tin, thứ nhất không thể có trùng hợp như vậy, thứ hai, Thẩm Diễm Lệ gia đình mặc dù có thế lực lợi hại, nhưng làm sao có thể là bạn học của Trần Thiếu cho được? “Cái gì? Bạn học? Diễm Lệ, loại sự tình này cũng không thể nói đùa đâu! Bạn trai của Tô Đồng Hân nãi nãi là hiểu rõ qua, thật rất lợi hại, thậm chí rất nhiều người cũng đã hoài nghi bạn trai của Tô Đồng Hân chính là Trần Thiếu, hiện tại hắn đã tiết lộ thân phận, cho nên ngàn vạn không thể mạo phạm, bằng không cuộc sống tại Kim Lăng này coi như bỏ!”

Ngụy Quế Phương gấp đập thẳng đùi.

“Đúng vậy Diễm Lệ, em suy nghĩ thật kỹ đi, cái gì mà bạn học cùng? Ngàn vạn không thể nhận lầm!”

Tiêu Quân cũng là nói.

“Em sẽ không nhận lầm, hắn rất có thể là bạn học cùng tiểu học của em, năm đó, cha em phát triển thế lực, bắt đầu phát triển thế lực ngầm từ huyện Bình An phát, khi đó tại huyện Bình An, nhớ kỹ trong lớp em có một người cũng có cái tên gọi là Trần Hạo, vừa rồi nói chuyện hắn tự xưng là Trần Hạo làm em đã cảm thấy quen tai, giờ nhìn kĩ hắn, lại cảm thấy quen mặt, bất quá nhiều năm như vậy, em cũng không nhớ rõ bộ dạng của hắn.

Cho nên không dám xác nhận!”

“Nhưng hiện tại, em cảm giác không sai biệt lắm, hắn hẳn chính là….!”

Thẩm Diễm Lệ híp mắt xác định nói.

“Nhớ kỹ lớp của em cái tên Trần Hạo kia, nhà đặc biệt khó khăn, nghèo quá nghèo luôn, em còn nhớ, năm đó hai đứa còn có một lần nho nhỏ va chạm nhau!”

“Con nói nãi nãi nghe, có khi nào là người nhà họ Tô đang cố ý tìm người đến giả mạo để chọc tức chúng ta không?”

Thẩm Diễm Lệ nhẹ giọng hỏi.

Lão thái thái lập tức trong lòng hơi hồi hộp một chút.



Khoan hãy nói, thật có khả năng này! “Kỳ thật lần này tiệc mừng thọ của ta, ta coi là mời Trương Hâm Hoa nhà họ Tô, bình thường chắc chắn bà ta sẽ không đến, bởi vì bà ta khẳng định biết ta là đang ra sức khoe khoang, nhưng hôm nay bà ta lại cứ thế mà đến, mà lại các ngươi thấy không, cho tới bây giờ đến hiện tại, bà ta đang thể hiện như thế nào kia! Mà Đường Nhiên, lúc đầu lấy cớ không có tới, giờ đột nhiên lại xuất hiện rồi mang bạn trai của Tô Đồng Hân tới!”

Ngụy Quế Phương phân tích nói.

“Diễm Lệ, chúng ta hẳn là phải làm rõ lại lịch của tên tiểu tử kia một chút rồi, không thể để Trương Hâm Hoa khiến ta khó xử vào thời khắc này được!”

Ngụy Quế Phương dường như thấy rõ đây hết thảy, thầm nghĩ trong lòng.

Cái này lão yêu bà, thật hung ác! Tiêu Quân cùng Thẩm Diễm Lệ cũng cảm thấy nãi nãi phân tích có đạo lý.

“Bất quá Diễm Lệ, chuyện này chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, dù sao cũng phải xác định cuối cùng có phải người kia là bạn học của con hay không đã?”

Ngụy Quế Phương vẫn còn có chút sợ hãi, chỉ sợ nhận nhầm người thì coi như không khỏi diệt vong.

“Ha ha, nãi nãi ngươi yên tâm đi, con hiện tại đã xác định, nếu người đã không yên lòng, con liền cho người thêm một chút xác nhận, tiểu tửnghèo kia hiện tại thế mà còn giả thành Trần Thiếu!”

Thẩm Diễm Lệ một mặt xem thường.

Nàng đã xác định Trần Hạo chính là bạn học tiểu học của mình, chỉ bất quá chứng minh cho lão thái thái nhìn thấy là xong, cho nên Thẩm Diễm Lệ đương nhiên không kiêng nể gì cả.

Nàng nghênh ngang đi qua.

Bởi vì Tô gia bàn kia, đã vây không ít người xếp hàng kính trà câu thông tình cảm.

“Tránh ra!”

Thẩm Diễm Lệ nhàn nhạt quát một tiếng.

“Thẩm tiểu thư!”

Khách mời gật đầu cười một tiếng.

Thẩm Diễm Lệ bối cảnh thật không đơn giản, thúc thúc của nàng nổi danh là một thế lực ngầm hàng đầu ở Kim Lăng nên không phải ai cũng dám đắc tội với nàng.

Bọn hắn những thương nhân này lại càng không dám.

Mà Trần Hạo dường như lại không có quan tâm đến những loại người này.

Giờ phút này, hắn chính dành toàn bộ tinh thần để nói chuyện phiếm cùng cho cha mẹ, bà nội của Tô Đồng Hân.

Nói mình trong hai năm qua đại thể tìm kiếm trải qua, Trần Hạo chưa từng có một khắc từ bỏ qua tìm kiếm.

Ba! Mà đang nói, Trần Hạo bỗng nhiên bị đánh một cái vào đầu.

Cái này khiến Trần Hạo có bực bội.


Nơi này không có võ giả nên hắn tự nhiên đã sớm buông lỏng cảnh giác, cũng không có cảm giác sát ý tới gần, không nghĩ tới việc mình thế mà bị đánh.


Quay đầu xem xét, chính là vợ của Tiêu Quân, cháu của lão bà nhà họ Ngụy, ả còn khoanh tay, đắc ý nhìn mình...


Yên lặng một hồi, tôi vốn nghĩ người phụ nữ kia sẽ không đồng ý, nhưng không nghĩ tới chị ta yên lặng một hồi mới mở miệng nói: “Cũng được, con trai tôi đã mất rồi, để con gái của cô sinh cho chồng tôi một đứa con trai đi.


Chỉ cần cô bé sinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK